Chương 1999 Nguyên Anh đại đạo! (Phần kết) (2)
Huống chi, hắn còn phải lập tức đối mặt với tâm ma đại kiếp và Nguyên Anh lôi kiếp.
“Nhưng trước đó, mình phải sử dụng bí pháp “lưỡng sắc Nguyên Anh”.”
“Mặc dù trong quá trình Kết Anh sẽ gặp phải rất nhiều nguy hiểm, nhưng nguy hiểm càng cao thì thu hoạch càng lớn.”
“Lúc này mình sử dụng bí pháp, chẳng những có thể tăng tiềm lực của Nguyên Anh lên, có thể đẩy nhanh tốc độ phát triển của nó, mà mình còn có thể khiến việc Hóa Thần trong tương lai thuận lợi hơn.”
Mắt thấy thân thể Nguyên Anh đang dần ổn định lại, Lưu Ngọc lóe lên suy nghĩ này.
Toái Đan Ngưng Anh, sự cân bằng cũ bị phá vỡ, sự cân bằng mới vẫn chưa được thiết lập, đây chính là thời điểm vừa mạnh mẽ nhất và yếu ớt nhất của tu sĩ.
Bí pháp Kết Anh, cũng chính được thi triển vào lúc này.
Lúc này sự cân bằng mới chưa được chân chính thiết lập, tuy là Nguyên Anh dã được ngưng tụ ra, nhưng hắn vẫn chưa được tính là tu sĩ Nguyên Anh chân chính.
Thẩn thể chưa được Linh khí gột rửa, Nguyên Thần cũng chưa tấn thăng xong.
Có thể nói, hắn đang dùng Nguyên Thần của tu sĩ Kim Đan để khống chế thân thể Nguyên Anh, đây là một chuyện hết sức nguy hiểm.
Giống như một đứa trẻ năm tuổi vung vẩy cái búa, nó có thể tự làm tổn thương chính mình bất cứ lúc nào.
Thế nên dù hắn kịp thời phục hồi tinh thần sau sự phản phệ vì Kim Đan vỡ nát, nhưng nếu không thể khống chế Nguyên Anh tốt, khả năng cao hắn vẫn sẽ khiến Nguyên Anh sụp đổ.
Nguyên Anh lúc này, vẫn còn trong trạng thái vô cùng không ổn định.
Về điểm này, ngay cả khi Lưu Ngọc có “Ngưng Anh đan” hỗ trợ, bề ngoài trông như nó đã ổn định lại, nhưng sâu, nó vẫn cực kỳ không ổn định.
Chỉ cần có một chút ảnh hưởng từ các lực lượng bên ngoài, nó có thể đổ rạp như domino, xảy ra một loạt các phản ứng dây chuyền.
Về điểm này, phải đợi cho đến khi hắn vượt qua lôi kiếp thì mới có thể cải thiện hoàn toàn.
Suy nghĩ xong, Lưu Ngọc lập tức khống chế thân thể, hai tay khẽ động, nhanh chóng bấm vài đạo pháp quyết.
Mấy đạo pháp quyết đánh ra, rơi thẳng xuống mặt dây chuyền hình giọt nước màu xanh trước mặt, mở khóa phong ấn của vật này.
“Ong ong.”
Pháp quyết hạ xuống, bề mặt của mặt dây chuyền hình giọt nước đang lơ lửng trên không trung bắt đầu rung động kịch liệt.
Sau khi phong ấn được cởi bỏ, từ trong sợi dây chuyền đột nhiên sáng lên hai tia sáng.
Một đạo màu đỏ sẫm thâm thúy, tỏa ra Linh quang màu đỏ thẫm rực rỡ, liên tục phóng ra ánh sáng và nhiệt lượng, như thể nó không có điểm dừng.
“Tanh tách.”
Bầu không khí nóng bỏng hừng hực lập tức bao phủ toàn bộ động phủ, rất nhiều vật phẩm đã lập tức bị ngọn lửa thiêu rụi.
Một đạo màu bạc rực rỡ, tỏa ra Linh quang thần bí nhu hòa, giải phóng không khí lạnh như thể có thể đóng tất cả mọi thứ.
Bất cứ nơi nào nó đi ra, hết thảy vật phẩm đều bị đóng băng, như thể là từ mùa xuân nháy mắt chuyển thành mùa đông giá lạnh.
“Răng rắc.”
Sương giá đáng sợ lan tràn, nếu tu sĩ Trúc Cơ tiếp xúc, chỉ sợ bọn họ sẽ chết ngay lập tức.
Chỉ một lúc sau khi phong ấn được gỡ bỏ, cả hai lập tức làm đảo lộn môi trường trong động phủ, biến nơi này thành một thế giới mà cả nóng và lạnh cùng tồn tại.
Một nửa là lửa nóng, một nửa là băng sương.
Giữa hai thứ vậy mà lại có một đường phân chia rõ ràng, hai bên không có sự va chạm kịch liệt với nhau, đạt đến một mức độ cân bằng.
Tinh hoa Thái Dương!
Tinh hoa Thái Âm!
Một đại diện cho “Dương”, một đại diện cho ” Âm”, đúng lúc có thể sử dụng để thực hiện bí pháp “lưỡng sắc Nguyên Anh”.
Tiếp xúc gần với sự nóng bức và băng giá cực đoan, thân thể của Lưu Ngọc chịu ảnh hưởng không nhỏ, một nửa thân thể mồ hôi đầm đìa, làn da đỏ rực lên, một nửa còn lại bị băng sương bao trùm.
Có điều khi Tinh Thần chân thân tu luyện đến tam giai đỉnh phong, thân thể của hắn đã sớm thích ứng với nhiệt độ nóng bức và băng giá này, trên phương diện này hắn có tính kháng sát thương vô cùng cao.
Cho nên nhìn bề ngoài xuất hiện biến hóa cực kỳ lớn, nhưng thực chất hắn không bị tổn thương.
Thời gian vô cùng cấp bách,“tinh hoa Thái Dương” và “tinh hoa Thái Âm” vừa mới xuất hiện, Lưu Ngọc đã liên tục bấm pháp quyết, dẫn dắt lực lượng bên trong chúng.
Một đỏ một bạc, hai sợi mỏng như sợi tóc lập tức được dẫn dắt ra từ mặt dây chuyền hình giọt nước, hướng thẳng vào lồng ngực hắn.
Mà trước đó,“Tinh Thần chân thân” đã được vận chuyển, chín đại huyệt tạo thành một hoa văn hình tròn xuất hiện trên lồng ngực.
Phía trên đỏ thẫm, phía dưới bạc sáng, hai sợi dây mỏng manh lần lượt tiến vào trong đó.
“A!”
Bản chất của tinh hoa cao hơn một cấp so với “Thái Dương lực” và “Thái Âm lực” thông thường, thế nên mặc dù trên phương diện kháng sát thương hắn rất mạnh, Lưu Ngọc vẫn không thể nhịn được mà hít một ngụm khí lạnh.
Một nửa thân thể như bị đóng băng, khiến hắn dần mất đi ý thức.
Nửa còn lại của thân thể như bị đặt nướng trên một ngọn Linh hỏa cao giai, khiến thân thể hắn bắt đầu xuất hiện các dấu hiệu bỏng.
Có điều “Tinh Thần chân thân” cũng không tầm thường, chỉ cần nằm trong phạm vi chấp nhận được, chỉ cần kết thúc trong thời gian ngắn, thì hắn sẽ không có gì đáng ngại.
Lưu Ngọc liên tục bấm pháp quyết, mạnh mẽ đè sự khó chịu trên thân thể xuống, cực lực luyện hóa hai loại năng lượng này.
Không chế hai sợi dây mỏng manh một đỏ một bạc chậm rãi lưu chuyển trong kinh mạch, sau đó luyện chế nó đi về phía đan điền.
Năng lượng của “tinh hoa Thái Dương” và “tinh hoa Thái Âm” vừa xuất hiện ở đan điền, nơi này đã lập tức hóa thành thế giới của hỏa và băng, ngay cả Hồ pháp lực cũng thay đổi.
Một nửa sôi trào, một nửa đóng băng!
May mắn là sau khi luyện hóa, hai loại năng lượng này đã trở nên tương đối ôn hòa, nếu không dù đan điền của Lưu ngọc đã trải qua nhiều lần rèn luyện, khả năng cao nó cũng không thể chịu đựng được.
Không chút do dự, trong khoảnh khắc khi hai loại năng lượng này xuất hiện trong đan điền, Nguyên Anh màu xanh lớn chừng ba tấc lập tức bấm pháp quyết, thi triển bí thuật “lưỡng sắc Nguyên Anh”.
Nó khống chế hai nguồn năng lượng một đỏ một bạc, dung nhập chúng từ vùng rốn vào Nguyên Anh.
Lập tức, từng cơn đau đớn tột cùng ập đến, gần như có thể so sánh với nỗi thống khổ khi dùng “Địch Hồn đan”.
“A.”
Ngay thời điểm Nguyên Anh tiếp xúc với hai loại năng lượng, Lưu Ngọc không kìm chế được, lập tức bật thốt một tiếng rên đau đớn.
Bị hai luồng năng lượng một đỏ một bạc xâm nhập, Nguyên Anh màu xanh đậm hơi rung động, thân thể vốn đã gần như ổn định lại một lần nữa có xu hướng tan rã mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Có thể tưởng tượng được sự hung hiểm trong quá trình Kết Anh!
Nhưng Lưu Ngọc cũng được coi là đã “trải qua bao kiếp nạn”, thế nên loại đau đớn này, tuy rất mãnh liệt, nhưng vẫn còn trong phạm vi chịu đựng được của hắn.
Hắn cố nén nỗi đau, liên tục duy trì sự tỉnh táo!