← Quay lại trang sách

Chương 2086 Lưu mỗ nhận lấy thì ngại! (2)

Trong lòng của hắn, yên lặng so sánh thực lực hai bên, không thể không bất đắc dĩ thừa nhận hiện thực.

Dù sao so với những Chân Quân khác, mình thực sự quá trẻ tuổi.

“Có điều là lúc này, cũng không cần liều mạng với Nam Cung Nguyệt, chỉ cần kéo chân người này là đủ.”

Suy nghĩ chớp động, Lưu Ngọc liên tục bấm pháp quyết, một đạo ám kim thương mang hiện lên ở trong tay Tinh Vân thể.

“Vù vù - “

Trong chốc lát, hai mươi mấy đạo ám kim thương mang vạch phá bầu trời.

Uy năng mỗi một đạo thương mang, đều có thể so với pháp thuật tứ giai hạ phẩm, từ góc độ xảo trá bắn về phía Nam Cung Nguyệt.

Không cầu đánh giết, chỉ là kiềm chế tinh lực người này, để cho không cách nào tiếp tục tiến công Mặc Mai là đủ.

“Ầm ầm ầm “

Chân Bảo băng kiếm màu lam chớp động, dưới Nam Cung Nguyệt khống chế, tuỳ tiện đánh tan từng đạo thương mang.

Dù cho kế hoạch thất bại, trên mặt nàng ta cũng không có cảm xúc dư thừa, phảng phất như huyền băng muôn đời không tan.

Chỉ là trong đôi mắt lạnh lẽo, lấp lóe vẻ suy tư.

Kiêng kị thực lực người này, Lưu Ngọc cẩn thận ở bên ngoài chín mươi dặm, khống chế “Thanh Dương Tinh Vân” không ngừng công kích, thân thể lại không tiếp tục đi tới.

Khoảng cách này vô cùng vi diệu, tiến có thể công lui có thể thủ, xảy ra bất trắc cũng có thể kịp thời đối phó.

“Đinh đinh - “

“Đôm đốp”

Hai người đối hai người, song phương kịch liệt giao phong, đảo mắt lại là ba bốn hơi thở trôi qua.

Trong quá trình, Mặc Mai cơ trí mở miệng, cường điệu uy hiếp đây là địa bàn của nhân tộc, ý đồ để Ngao Hải biết khó mà lui.

“Nguyệt đạo hữu, xin thứ cho bản vương không thể phụng bồi tới cùng!”

Thấy người tới thực lực không yếu, không có khả năng lại hoàn thành mục tiêu, Yêu Vương Ngao Hải hiểu rõ dụng ý của Mặc Mai, nhưng vẫn lựa chọn rút lui.

Truyền âm cho Nam Cung Nguyệt, gã phi tốc hóa thành một đạo độn quang màu đen, bỏ chạy về phía bắc Hạo Nguyệt Tiên Thành.

“Vù vù - “

Theo yêu này rút lui, bầu không khí giữa sân trong nháy mắt trở bỗng nên trở nên vi diệu.

“Đáng tiếc.”

Nam Cung Nguyệt lẩm bẩm nói.

Dưới mặt nạ, nàng nhìn Lưu Ngọc thật sâu một chút, giống như là muốn nhớ kỹ cái này, gia hỏa phá hoại chuyện tốt của mình.

Chợt không nói một lời, tùy ý chọn một cái phương hướng bỏ chạy. …

Ngắn ngủi giữa một hơi thở, một yêu một người tuần tự rời đi, trong bầu trời đêm chỉ còn lại hai người, tiếng ầm vang cũng chầm chậm biến mất.

“Nhờ có Thanh Dương đạo hữu kịp thời đuổi tới!”

” Ân cứu mạng, cả đời đều khó mà quên được!”

Thoát khỏi ranh giới sinh tử, một tiếng cảm tạ này của Mặc Mai, ngược lại là vô cùng chân thành.

“Dựa theo ước định, đây là trách nhiệm của Lưu mỗ, đạo hữu không cần khách khí như thế.”

Xa xa chắp tay, khóe miệng Lưu Ngọc hiện lên vẻ cười kỳ lạ.

Vượt qua nguy cơ, lúc này Mặc Mai vẫn đang sợ hãi trong lòng, không chú ý tới dị dạng của nụ cười này.

Lần nữa nói cảm ơn một phen, trong nội tâm nàng vô cùng không có cảm giác an toàn, nói một tiếng xong liền vận chuyển pháp lực.

Muốn tiến về một tòa Tiên Thành gần nhất, sau đó trở về Ngũ Hành quan chỉnh đốn.

Nhưng, trong nháy mắt nữ nhân này xoay người, sau lưng chợt vang lên một thanh âm.

Trong thời khắc mẫn cảm này, tràn ngập ý vị nguy hiểm.

“Đạo hữu, xin dừng bước!”

Dưới bầu trời đêm, Lưu Ngọc tiếu dung xán lạn, áo bào đen theo gió phiêu lãng bay phất phới.

Trong con mắt đen như mực kia, lóe ra ánh sáng lý tính!

Nghe vậy, Mặc Mai vô ý thức dừng động tác lại, ngay sau đó trong lòng run lên.

Lúc này, nàng mới giật mình hiểu ra, đối phương còn chưa thu hồi pháp tướng!

“.”

Đưa lưng về phía Lưu Ngọc, nghe được câu “Chẳng lành” kia, Thân thể Mặc Mai lập tức nhẹ run lên, lắc một cái nhỏ đến không thể nhận ra.

Không gì khác, câu nói “đạo hữu dừng bước” này, ở Tu Tiên Giới có ý nghĩa đặc thù.

Dưới tình huống bình thường, đều là trước lúc trở mặt, trước khi động thủ mới có thể nói.

“Thanh Dương đây là ý gì?!”

“Không phải là muốn.”

Trong chớp mắt, Mặc Mai Chân Quân hiện lên cái suy nghĩ nào đó.

Giờ này khắc này, trong lòng nàng dâng lên một loại dự cảm xấu, cảm giác đối phương lúc nào cũng có thể xuống tay với mình.

Nàng ta rõ ràng ý thức được, hiện tại các loại thủ đoạn mình còn thừa không nhiều, thực lực đã giảm bớt đi nhiều.

Mà Thanh Dương lão ma, mặc dù tấn thăng Nguyên Anh thời gian ngắn, nhưng một thân thực lực sâu không lường được.

Bằng vào thực lực của bản thân, một khi động thủ, chỉ sợ là dữ nhiều lành ít!

“Mình tuyệt đối không phải đối thủ của Thanh Dương lão ma.”

“Hơn nữa khoảng cách này, cũng rất khó có thể bỏ chạy.”

“Làm sao bây giờ?!”

Đưa lưng về phía Lưu Ngọc, Mặc Mai tâm niệm nhanh chóng xoay chuyển, mi dài tinh xảo hơi nhíu lại, tỉnh táo suy nghĩ đối sách.

“Chẳng lẽ muốn thoát ra Nguyên Anh?”

“Nhưng làm như thế, cho dù tìm được thân thể mới, cũng phải tiêu tốn rất nhiều thời gian rèn luyện, trong thời gian ngắn tu vi không cách nào tăng lên, hoàn toàn mất đi hi vọng tiến thêm một bước.”

“Hơn nữa Nguyên Anh xuất khiếu, cũng chưa chắc có thể bình yên rời đi, cái đại giới này phải chăng là quá lớn?!”

Từng cái suy nghĩ chớp động, ý thức được tình cảnh nguy hiểm lúc này, trên trán trắng noãn bóng loáng của Mặc Mai chảy ra từng tia từng sợi mồ hôi lạnh.

Mới rời hang hổ, lại nhập ổ sói!

Nàng thầm cười khổ liên tục, cực lực nghĩ đến những tư liệu liên quan tới Lưu Ngọc, cố gắng tìm kiếm kế thoát thân, muốn hóa giải tình thế nguy hiểm lúc này.

Một cái chớp mắt, hai cái chớp mắt, ba cái chớp mắt.

Thân thể Mặc Mai cứng ngắc ngừng giữa không trung, rất lâu không xoay người lại, đồng thời cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, sợ lập tức dẫn tới một kích lôi đình.

Trong óc nàng, tất cả tư liệu liên quan tới Lưu Ngọc lúc này đều đang nhanh chóng chớp động.

Nàng ta suy nghĩ bao nhiêu là vấn đề, nhìn giống như qua thật lâu, kì thực vẫn chưa tới một hơi thở.

Nhưng ở bên trong giác quan của Nguyên Anh Chân Quân, một hơi đã là “Một đoạn thời gian”.

Thấy dáng vẻ Mặc Mai thân thể cứng ngắc cẩn thận từng li từng tí, Lưu Ngọc ý cười càng thêm xán lạn, chẳng qua là cũng không thúc giục.

Mặc dù vận dụng thủ đoạn trừ Phá Bại Kiếm ra, đã nắm chắc có thể bắt nàng lại, nhưng có thể thu hoạch được đan phương hay không vẫn là một cái không thể biết được.

Đối phương, dù sao cũng là tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ, Nguyên Thần nội tình thâm hậu.