Chương 2119 Làm dịu di chứng, tin tức của Thất Quốc Minh
“Di chứng sở dĩ bỗng nhiên phát tác, nguyên nhân là bởi vì Luyện Thể đột phá không lâu, chưa hoàn toàn vững chắc.”
“Nước xa khó giải tỏa cơn khát trước mắt, dưới mắt mấy thị thiếp không ở bên cạnh, cũng chỉ có thể chấp nhận mà thôi.”
“Mặc dù nhục thân của tu sĩ Trúc Cơ kỳ, bây giờ có vẻ đã ô uế không ít, nhưng dù sao so với Luyện Khí tu sĩ cũng còn tốt.”
Lúc bước đi, Lưu Ngọc lóe lên ý nghĩ này.
Ô uế này không phải là ô uế kiểu kia, cho dù bản thân cũng không hề tạp chất, nhưng nhục thân của tu sĩ cấp thấp, trong mắt tu sĩ cấp cao vẫn có rất nhiều khuyết điểm.
Đơn giản tới nói, đó là bản chất sinh mệnh huyết nhục quá thấp, bản thân đã là một loại ô uế.
Chênh lệch cảnh giới càng lớn, chênh lệch bản chất sinh mệnh cũng càng lớn.
Cho nên tu sĩ cấp cao cho dù muốn thu thị thiếp hay là sủng nam, cũng sẽ không tìm tu vi chênh lệch quá lớn, tối đa cũng chỉ hạ xuống thấp hơn một đại cảnh giới mà thôi.
Chuyện xưa tiên tử thích phàm nhân gì đó, cũng chỉ để nghe giải trí vậy thôi.
Sự thật chính là, linh áp của “Tiên tử”, các loại huyết dịch thậm chí nước bọt, cũng có thể làm cho phàm nhân bỗng nhiên chết bất đắc kỳ tử.
Mặc dù kém hai cái đại cảnh giới, chẳng qua di chứng của công pháp nay phát tác, lúc này Lưu Ngọc cũng chỉ có thể chấp nhận mà thôi.
Dù sao ngoài Cốc Nguyệt Anh, các thị nữ khác tối đa cũng chỉ là cảnh giới Trúc Cơ, còn chẳng phải là tấm thân xử nữ, cũng không có chỗ nào tốt hơn.
Mà tu sĩ Kim Đan, ở Tu Tiên Giới Thiên Nam tốt xấu gì cũng coi là cao tầng, dưới tình huống bình thường sẽ không làm nô làm tỳ.
“Tỳ nữ tuân mệnh!”
Cốc Nguyệt Anh nghe vậy hơi sững sờ, mặc dù không rõ ý chủ nhân muốn làm gì, nhưng vẫn cứ nghe lời.
Lập tức nàng nhắm mắt đuổi theo sau.
“Đây là. Hướng đi về phòng ngủ?”
Rời khỏi phòng tắm đi vài bước, nàng đột nhiên phát hiện điểm này, mắt phượng lóe lên vẻ giật mình.
“Hẳn là hôm nay đã muốn…”
Căn cứ vào những động tĩnh khác thường của chủ nhân, Cốc Nguyệt Anh âm thầm lớn gan suy đoán.
Trở thành thị nữ thiếp thân mấy tháng, nhưng lại chưa từng thị tẩm, trong nội tâm nàng đã âm thầm lo lắng.
Nghĩ đến sư tôn và thân bằng hảo hữu từng dặn, cùng với sứ mệnh bản thân gánh vác, trong quá trình tắm rửa thay quần áo vừa nãy, hành vi lúc này mới “Lớn mật” hơn rất nhiều.
“Lịch bịch “
Lúc bước đi, Cốc Nguyệt Anh kiềm chế hô hấp, cơ thể hơi run rẩy.
Đoán rằng sắp đạt được mong muốn, nàng ngược lại có chút bắt đầu thấp thỏm không yên.
Trải qua tiếp xúc đoạn thời gian này, nàng này đã biết nhục thân Lưu Ngọc vô cùng mạnh mẽ.
Mà Cốc Nguyệt Anh mặc dù thông qua các loại phương thức, học tập rất nhiều thủ đoạn ở “phương diện kia”.
Nhưng cuối cùng vẫn còn tấm thân xử nữ, không nhất định có thể chịu đựng được ân trạch của chủ nhân.
Vạn nhất chủ nhân quá mãnh liệt, không cẩn thận không dừng tay, thân thể nàng sẽ phải…
Kích động, thấp thỏm, bất an, hoảng sợ.
Trong mắt cặp mắt đan phượng mỹ lệ làm rung động lòng người lóe lên đủ loại thần sắc, Cốc Nguyệt Anh giấu tâm tình phức tạp trong lòng, từng bước đi theo Lưu Ngọc vào trong phòng ngủ.
Việc đã đến nước này, cho dù muốn hối hận cũng không kịp, hơn nữa nói không chừng còn có thể một bước lên mây thì sao?
Cốc Nguyệt Anh âm thầm động viên, cố gắng nhớ lại “Tri thức kỹ xảo” mà sư tôn truyền thụ, suy nghĩ đợi lát nữa làm sao để khiến cho chủ nhân vừa ý.
Hai người suy nghĩ có vẻ như lâu lắm, kì thực chỉ trong mấy hơi thở mà thôi.
Sau vài hơi thở, Lưu Ngọc đi vào phòng ngủ rộng rãi xa hoa, trực tiếp ngồi ở bên trên giường ngọc ấm áp rộng lớn.
Giường ngọc này không có ưu điểm đặc biệt gì, cũng không có hiệu quả tăng thêm tốc độ tu luyện, ưu điểm duy nhất chính là vừa lớn vừa cứng.
Dù sao nhục thân hắn mạnh mẽ, lúc ngủ chỉ tùy tiện nghiêng người giường bình thường sẽ vỡ ra thành từng mảnh.
Hơn nữa giường lớn bình thường, vào một vài thời điểm then chốt, cũng có rất nhiều bất tiện.
Nhìn thị nữ đứng xuôi tay, nhu thuận đứng ở bên ngoài mấy bước, trên mặt Lưu Ngọc hiển hiện một nụ cười thần bí.
Ánh mắt hắn mang theo một chút nóng rực, thoải mái liếc nhìn trên dưới.
Từ dưới lên trên, theo thứ tự đảo qua “Ưu điểm” khắp nơi, cuối cùng dừng ở trên khuôn mặt đẹp đẽ.
Không biết là bầu không khí phù hợp, hay là nguyên nhân do di chứng của công pháp.
Giờ phút này, Lưu Ngọc cảm giác cặp mắt phượng kia, rất mỹ lệ rung động lòng người.
Khiến người ta không kìm lòng được mà dâng lên, một loại dục vọng chà đạp chinh phục, bởi vậy mà bắt đầu một hệ liệt liên miên không dứt.
“.”
Phòng ngủ nhất thời lâm vào yên tĩnh, Cốc Nguyệt Anh có chút cúi đầu, không dám nhìn thẳng phía trước.
Thế nhưng nàng có thể cảm giác được, một ánh mắt đang liếc nhìn khắp trên dưới thân mình.
Trong ánh mắt kia, tựa hồ mang theo nhiệt độ nóng bỏng, cẩn thận đảo qua mỗi một tấc da thịt toàn thân.
Bị ánh mắt Lưu Ngọc đảo qua, cảm giác chính nàng cũng không hay biết, thân thể đang không tự giác mà hơi run rẩy.
Dù sao nam tu đối diện cũng đường đường là Nguyên Anh Chân Quân, tồn tại có thể quyết định sinh tử của vô số sinh linh.
Trong một ý niệm, thay đổi vận mệnh của nàng dễ như trở bàn tay.
Nếu như hầu hạ tốt, từ đây thuận buồm xuôi gió, bay lên đầu cành biến Phượng Hoàng là rất có khả năng.
Nếu như hầu hạ không tốt, vậy hậu quả đó…
“Đánh cược con đường!”
Lợi ích liên quan quá lớn, Cốc Nguyệt Anh tâm loạn như ma, nhưng vẫn cắn răng ngà tự động viên bản thân mình.
Nàng âm thầm quyết định, lát nữa nhất định phải linh hoạt sử dụng kỹ năng kỹ xảo mà sư tôn truyền thụ.