Chương 2174 Hèn hạ vô sỉ(2)
Bạch Cốt lão ma một khi ra tay là dùng toàn lực, tất cả từng đòn tấn công đều đạt đến tầng tứ giai trung phẩm với tốc độ không kịp trở tay.
Linh Giác Lưu Ngọc cảm nhận được rõ, vào khoảnh khắc “Cửu U Ma Hoả” xuất hiện, Linh khí thuộc tính Hỏa trong không gian hoạt động mạnh mẽ hơn.
Loại công hiệu này tương tự như việc các tu sĩ khống chế Linh khí trời đất.
Nhưng việc thao túng Linh khí trời đất chẳng những có thể tăng cường độ mạnh mẽ của Linh khí mà còn có thể “dẫn động” càng nhiều Linh lực hơn.
Thế nên công hiệu của Cửu U Ma Hỏa khi so sánh với việc điều khiển Linh khí trời đất chỉ có thể nói là bản cắt xén hoặc bản phối thấp hơn.
Nhưng cho dù là vậy, khi Cửu U Ma Hỏa vừa xuất hiện, sức chiến đấu của Cốt Xà luyện thi cũng thực sự đạt đến tứ giai trung kỳ
Một màng của biển lửa xanh đó thậm chí uy năng còn vượt qua pháp thuật tứ giai trung phẩm rất nhiều.
Nhưng tu vi tăng cao đến sơ kỳ đỉnh phong, hiện giờ công kích ở trình độ này đối với Lưu Ngọc mà nói đã rất khó để tạo thành uy hiếp đến tính mạng hắn.
Vì vậy khi mỗi chuỗi những công kích liên tiếp đánh tới, trên mặt hắn vẫn bình tĩnh như trước, có một loại cảm giác vững vàng không hề thay đổi.
“Vù vù”.
Biển lửa xanh ở phía trước, Cốt Xà luyện thi ở phía sau.
Hai bên chỉ trong vỏn vẹn một hơi thở đã vượt qua khoảng cách hơn mấy chục dặm, tiến gần đến mấy thước.
Nhưng Chân Bảo cốt đao cũng bất phàm, tựa như ẩn chứa loại thuộc tính không gian nào đó, có thể tiến hành chuyển động trong nháy mắt.
Một trận không gian nhỏ bé dao động xuất hiện, đao này phát sau mà đến trước bỗng nhiên xuất hiện ở sau lưng Lưu Ngọc.
“Vù vù”.
Thân đao cao ba trượng chấn động với tần số cao, vừa xuất hiện đã hung hăng chém về phía mục tiêu, lưỡi đao sắc bén đầy sát khí muốn dùng một kích để lấy mạng!
Sự quỷ dị trong thanh cốt đao này, từ đầu đến cuối Lưu Ngọc nhìn thấy rõ ràng, cho nên hắn vẫn luôn để tâm tới.
Khi không gian xuất hiện dao động, Linh Giác nhạy bén đã giúp hắn nhanh chóng cảnh giác được điều bất thường.
Tuy rằng luyện thể đã đạt đến tứ giai, nhưng khi đối mặt với loại công kích mang tính công phạt này, đối thủ lại dùng Nguyên Anh trung kỳ để kích phát, dùng thân thể phàm trần để đối kháng rõ ràng là không sáng suốt.
Trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, nhẫn trữ vật của Lưu Ngọc chợt lóe lên Linh quang.
Hắn không chút hoang mang, lấy ra Chân Bảo “Xích Diễm thuẫn” kích phát, hóa thành tấm chắn ba trượng chắn ở phía sau.
“Vù”.
Ngay sau đó, đi kèm theo tiếng xé gió là tiếng Chân Bảo cốt đao hung hăng chém vào trên Xích Diễm thuẫn.
“Đùng!”
Uy năng khủng bố phát ra, một tiếng vang sắc sảo rất chói tai vang đến.
Hai món Chân Bảo tiến hành đối kháng một cách kịch liệt nhất, hai đạo Linh quang một đỏ một trắng lấp lánh trên trời cao.
Nhưng luận về uy thế, cốt đao chắc chắn sẽ mạnh hơn, nhưng từ đầu đến cuối nó không thể phá bỏ lớp phòng ngự của Xích Diễm thuẫn, cứ thế nó không thể nào tiến lên được.
Nếu như đã ở Cương Phong, nơi này không có những tu sĩ nào khác, Lưu Ngọc đương nhiên cũng không cần phải che giấu thực lực.
Tuy rằng tu vi thấp hơn một tiểu cảnh giới, nhưng trình độ pháp lực của hắn còn cường đại hơn cả Bạch Cốt lão ma.
Cho nên khi lấy ra Xích Diễm thuẫn có thể dễ dàng ngắn lại công kích của cốt đao cũng không có gì kỳ lạ.
Ở phía sau Lưu Ngọc, hai đạo Linh quang một đỏ một trắng đã rơi vào thế giằng co căng thẳng.
Nhưng còn không đợi cuộc giao chiến của chúng xuất hiện kết quả, những công kích khác của Bạch Cốt lão ma đã nối đuôi kéo đến.
“Xì xì”.
U Lam Hỏa Diễm hừng hực đốt cháy, mang theo uy năng khủng bố và độ nóng rực phân thành từng nhánh bao vây đi khắp bốn phía.
Vào thời khắc quan trọng, hoa văn hình tròn trên ngực Lưu Ngọc bỗng chốc biến thành màu bạc.
Cơ thịt từ hai bên bắp tay hắn phồng lên, quyền phong lưu chuyển Linh quang màu bạc mang theo chút khí tức hàn lạnh tràn ngập xung quanh, xoay ra mọi hướng dọc theo một quỹ đạo bí ẩn.
Từng đạo quyền ảnh sót lại trong không trung, Lưu Ngọc chỉ trong nháy mắt đã đánh ra hơn ba mươi sáu quyền.
“Lưu Tinh quyền”.
Trong lúc nhất thời, Đông Tây Nam Bắc và trên trời dưới đất ít nhất đều có sáu đạo quyền ảnh xuất hiện ra.
“Vù vù”.
Trong trạng thái chân thân, một quyền ấn màu bạc lớn bằng một trượng bắn ra ngoài, biển lửa màu xanh ập về đủ các hướng.
“Đùng đoàng!”
Băng và lửa va chạm, một loạt những tiếng nổ vang liên tiếp gần như xuất hiện cùng một lúc.
Khí tức hàn lạnh và nhiệt độ cao hừng hực triệt tiêu lẫn nhau, hai đạo Linh quang hòa lẫn vào nhau.
“Ầm!”
Quyền ấn một trượng rơi vào biển lửa, lập tức khiến một mảnh hỏa diễm bùng nổ.
Nhưng tu vi luyện thể của Lưu Ngọc đã đến tứ giai, uy năng có thể vẫn chưa đủ, rõ ràng vẫn còn kém xa tứ giai trung phẩm.
U Lam Hỏa Diễm cuộn trào mãnh liệt, nhanh chóng hòa tan từng đạo quyền ấn, uy năng tổn thất cũng đang khôi phục cực nhanh.
Nhưng loại công kích trong phạm vi lớn như biển lửa này, cuối cùng uy năng vẫn không đủ để tập hợp.
Ba mươi sáu đạo quyền ấn màu bạc dù bị thiêu đốt hết, nhưng vẫn tấn công biển lửa màu xanh một trận, bị hỏa diễm đánh tan nhất thời không thể khôi phục lại được.
Đạo công kích này không thể lập tức tấn công lại.
“Xì xì”.
Cổ Xà phát ra tiếng kêu trầm thấp, bất chợt vang lên bên tai.
Lưu Ngọc chăm chú nhìn sang, chỉ thấy một bóng mờ thật lớn đang phóng to ra cực nhanh trong U Lam Hỏa Diễm.
Ngay sau đó, một con Cốt Xà sọc lam dài hơn trăm trượng đã xuất hiện bên trong hỏa diễm hừng hực đốt cháy.
Trên cơ thể nó vừa có lửa cháy của thuộc tính Hỏa, vừa tràn ngập tử khí dày đặc mà vật chất thường có.
Được may mắn kết hợp với Luyện Thi thuật khiến cho lực chiến của nó nâng cao thêm bước nữa.
“Tinh Thần chân thân” hai mươi mốt trượng ở trước mặt cơ thể Cốt Xà luyện thi lớn trăm trượng, giờ phút này cũng hiện rõ vẻ nhỏ bé.
Nó há cái miệng khổng lồ, phun ra U Lam Hỏa Diễm và tử khí nồng nặc, tựa như mãnh thú hồng hoang nhanh như tia chớp bổ nhào tới.
“Xì xì”.
Không còn nghi ngờ gì nữa, con cơ thể luyện thi này chắc chắc cực kỳ cường đại, với tu vi luyện thể của Lưu Ngọc lúc này bị tiếp cận cũng không dễ chịu.