Chương 2176 Hèn hạ vô sỉ(4)
Nhưng trong Linh Giác, cảm giác nguy hiểm khiến mí mắt lão ta giật dữ dội vẫn chưa hề giảm đi, khoảng cách chạy đã càng xa nhưng cảm giác ấy càng trở nên mãnh liệt hơn.
“Vù”.
Ngay sau đó, một tiếng xé gió vút bay tới, hai cột sáng màu xanh thẫm đang đến gần.
Đòn công kích này khiến Bạch Cốt phải dừng lại, lão vội vàng thúc dục Chân Bảo để chống đỡ.
Pháp lực của lão như nước sông Hoàng Hà chảy ngược, lão dốc hết sức lực rót vào món bảo châu màu trắng trước người, tăng cường sức mạnh của quầng sáng trắng nhạt để bảo vệ mình.
“Ầm ầm”.
Nhưng uy năng của cột sáng đã đạt đến cấp bậc tứ giai trung phẩm đỉnh phong, lão ta chỉ có thể miễn cưỡng ngăn cản mà thôi.
Cuối cùng, quầng sáng màu trắng tối dần đi, Bạch Cốt lão ma không còn chống đỡ được nữa bị đánh bay ra xa hơn mười mét.
Giờ khắc này, lão ta nhỏ bé đến tột cùng, thân thể của lão ta tương phản rõ ràng với Tinh Vân thể cao lớn hai trăm trượng kia.
Giống như Mỹ Hầu Vương thần thông quảng đại, bất kể thế nào đi nữa cũng khó lòng thoát khỏi lòng bàn tay của Phật tổ Như Lai.
“Bạch Cốt đạo hữu nếu đã đến đây, vì sao lại vội vã rời đi?”
“Chi bằng… để Lưu mỗ tiễn đạo hữu một đoạn!”
Lưu Ngọc chưa lên tiếng, nhưng thanh âm lành lạnh như tiếng gọi của tử thần đến đòi mạng cứ văng vẳng truyền khắp phạm vi mấy chục dặm xung quanh Cương Phong.
Trong con ngươi tối đen như mực lóe lên sáng sáng của lý trí.
Ngay sau đó, trong đôi mắt lạnh lùng đã lóe lên Linh quang xanh thẳm.
Vô số những quang điểm nhỏ bé đủ loại màu sắc chồng chất lên nhau, rậm rạp chi chít hiện ra trong tầm mắt.
Linh quang màu xanh thẳm sáng lên trong ánh mắt, Linh Giác và thần thức của Lưu Ngọc đồng thời cũng lan ra.
Bước vào khu vực vi mô hơn, đi quan sát và can thiệp vào các “Linh tử” có ở khắp mọi nơi trong trời đất.
“Vù vù-”
Trong phút chốc, tầng Cương Phong thứ ba bỗng trở nên gió nổi mây phun.
Dưới sự ảnh hưởng của hắn, những Cương Phong từng giờ từng phút tạo ra sự hủy diệt cũng đều vì vậy mà dừng lại.
Dưới sự ảnh hưởng khó kiểm soát, một luồng sức mạnh không tên và vô số các điểm sáng đủ loại màu sắc hiện lên trong không trung.
Màu vàng kim, màu xanh lá, màu xanh dương, màu đỏ, màu vàng, …
Vô số các điểm sáng hội tụ lại, hình thành nên những mảng sương Linh khí đủ màu sắc lao tới chỗ của Lưu Ngọc nhanh như bay.
Sương mù đủ màu tiến vào trong khoảng cách nửa dặm, tính chất trong phương diện vi mô lại bị thay đổi, nhanh chóng chuyển hóa thành màu đỏ đặc trưng của thuộc tính Hỏa, dung nhập vào trong “Thanh Dương Tinh Vân”.
Đột nhiên, hình thể của ánh sáng màu xanh khổng lồ đó bắt đầu trở nên to lên từng tấc từng tấc một.
Hai trăm năm mươi trượng, hai trăm bảy mươi trượng, ba trăm ba mươi trượng, …
Chỉ vỏn vẹn mấy giây, dưới sự gia tăng của lượng lớn Linh lực, Tinh Vân thể lập tức to lên đến ba trăm ba mươi trượng, giống như ánh sáng khổng lồ của đỉnh thiên lập địa vậy.
Uy thế cũng đồng thời tăng lên, so với lúc trước đã tăng lên không ít.
Dùng năng lực của Linh khí để điều khiển trời đất, giới hạn của Nguyên Anh trung kỳ và hậu kỳ đều được Lưu Ngọc đột phá dễ như trở bàn tay.
Lúc này đòn tấn công tùy tiện của hắn e là còn mạnh hơn “U Hồn Pháp Tướng” mà lúc trước Phó Thanh Sơn đã tăng cường bằng bí thuật.
Đồng thời khống chế Linh khí ở phạm vi xung quanh mười dặm, cho dù sau khi đã ngưng kết Nguyên Anh, Nguyên Thần của Lưu Ngọc đã tăng lên trên diện rộng, lúc này vẫn cảm nhận được gánh nặng không hề nhỏ.
Trong đan điền, Nguyên Anh màu xanh đã lớn đến chín tấc, gương mặt lúc này trở nên căng thẳng, tiếp nhận áp lực vô cùng lớn.
Rất nhanh.
Chỉ trong chớp mắt, ánh sáng màu xanh đã to đến ba trăm ba mươi trượng, sức mạnh tăng vọt lên đến cấp Nguyên Anh hậu kỳ.
Dưới sự tăng cường của Linh khí trời đất, thực lực của Lưu Ngọc có thể nói là đã biến hóa đến mức nghiêng trời lệch đất!
Mặc dù pháp lực của tu sĩ Nguyên Anh nhiều, nhưng suy cho cùng cũng không bì được với sức mạnh của trời đất, gần như vô tận!
“Không nên trì hoãn quá lâu.”
“Vạch trần con át chủ bài, hôm nay Bạch Cốt lão ma này tuyệt đối không thể giữ lại!”
Suy nghĩ này lóe lên trong đầu, Lưu Ngọc không một câu dư thừa, mà dùng suy nghĩ để kiểm soát đòn tấn công của “Thanh Dương Tinh Vân”.
Linh quang màu xanh lập lòe, không khí cũng vì vậy mà trở nên nóng hơn.
Hai cánh tay của Tinh Vân thể khổng lồ cử động, hai bàn tay mở ra cách nhau không xa lắm, vô số các Linh lực phi như bay vào lòng bàn tay, một quả cầu lửa màu xanh lập tức được hình thành.
“Két két.”
Sức mạnh khủng khiếp trong quả cầu lửa thậm chí còn khiến không gian cũng bị bóp méo, nổi lên từng gợn sóng nhỏ đến mức không thể nhận ra.
“Vù vù.”
Trong khoảnh khắc đó, quả cầu lửa màu xanh phồng lên hơn trăm trượng, bị Lưu Ngọc (Tinh Vân thể) nhẹ nhàng đẩy ra, nhắm thẳng vào mục tiêu ngoài mấy chục dặm.
Quả cầu lửa màu xanh khoảng trăm trượng, bởi vì lúc này được kích phát bởi Thanh Dương Tinh Vân, thế nên sức mạnh đã tương đương với đòn tấn công toàn lực của đại tu sĩ, thậm chí còn vượt xa một số pháp thuật tứ giai thượng phẩm.
“Lộc cộc.”
Tuy đã gặp qua nhiều lão ma, nhìn thấy rất nhiều pháp tướng khổng lồ hơn ba trăm trượng, yết hầu Bạch Cốt cũng không khỏi run rẩy, âm thầm nuốt nước bọt một cái.
“Không ổn!”
Thấy quả cầu lửa màu xanh nhanh chóng tiến gần, cảm nhận được sức mạnh đáng sợ ẩn chứa trong đó, sắc mặt lão ta không khỏi biến sắc.
Mặt mũi nhăn nhúm lại thành một đống, cảm nhận được sự nguy hiểm trước giờ chưa từng có.
Nhưng với tốc độ di chuyển của tu sĩ, dường như không thể vượt qua được pháp thuật và Pháp Bảo, trong tình huống thần thức đã bị khóa chặt, đòn tấn công này không thể trốn đi đâu được.
Thời khắc nguy cấp, Bạch Cốt chỉ có thể cắn răng kiểm soát Cốt Xà luyện thi, toàn lực nhắm vào quả cầu lửa màu xanh.
Còn lão ta thì tiếp tục bám víu vào vòng bảo vệ nhợt nhạt, dùng hết sức mà chạy xuống bên dưới, cố gắng trốn trong “U Minh Hoàng Tuyền trận”.
Mặc dù đã vứt bỏ thân xác, trực tiếp di chuyển bằng trạng thái Nguyên Anh, tốc độ sẽ càng nhanh hơn là chuyện không phải nghi ngờ.