← Quay lại trang sách

Chương 1572 Ta có thể thử một chút (2)

"Chẳng lẽ là một tôn Chuẩn Đế, mà không phải là bình thường Chuẩn Đế." Diệp Thiên sờ cằm nói.

"Tiểu hữu, ngươi đã khiến ta thật bất ngờ." Cơ gia lão tổ mỉm cười nhìn về phía Diệp Thiên.

"Tiền bối quá khen rồi."

"Nếu vậy, tiểu hữu có biện pháp gì?" Các cường giả Cơ gia lo lắng hỏi.

"Đạo tổn thương ta có thể trị, nhưng Chuẩn Đế phản phệ, ta không thể làm gì." Diệp Thiên bất đắc dĩ lắc đầu.

"Tiểu hữu thật có thể trị đạo tổn thương chăng?" Cơ gia lão tổ ngạc nhiên nhìn Diệp Thiên.

"Một bữa ăn sáng thôi." Diệp Thiên cười, "Đoạn đường này đi tới, trị đạo tổn thương cũng không quá khó."

"Cái gì mà không quá khó?" Diệp Thiên nói khiến cho những người có mặt, kể cả Cơ gia lão tổ đều sững sờ, từ lúc nào mà đạo tổn thương lại dễ trị như vậy, còn trở nên đơn giản trong lời nói của ngươi như thế.

"Các ngươi trước tạm ở ngoài chờ với." Cơ gia lão tổ là người đầu tiên phản ứng lại, cười khoát tay.

"Tốt tốt." Cơ gia các cường giả vội vàng xoay người, nhao nhao thối lui ra khỏi Trúc Lâm, trước khi đi cũng không quên hướng Diệp Thiên nhìn thoáng qua bằng ánh mắt đầy chờ mong.

Khi nhóm người ra ngoài Trúc Lâm, các lão gia hỏa nhìn Tử Y lão giả, "Lão Lục, tiểu oa này lai lịch ra sao?"

"Hắn nói hắn là bạn cũ của Yên nhi." Tử Y lão giả nói, "Các ngươi cũng chớ xem thường hắn, chiến lực của hắn không phải là thánh nhân có thể trấn áp, chỉ trong một phút, hắn đã tiêu diệt Thị Huyết tông ba tôn Chuẩn Thánh cùng mười mấy tôn Hoàng cảnh đỉnh phong. Ta tu đạo hai ngàn năm, cũng chưa gặp qua hậu bối bá đạo như vậy."

"Ba tôn Chuẩn Thánh, mười mấy tôn Hoàng cảnh đỉnh phong, hắn..."

"Các ngươi thấy ta giống như đang đùa sao?" Tử Y lão giả hít sâu một hơi, "Hắn còn mạnh hơn cả trong tưởng tượng của chúng ta."

"Ta hiện tại quan tâm nhất là, hắn có thể trị hết lão tổ đạo tổn thương hay không." Một trưởng lão lo lắng nói, "Nếu như không trị được, lão tổ chắc chắn sẽ rơi xuống Thánh Nhân cảnh, Thị Huyết tông nhất định sẽ tái xâm phạm."

Trong khi mọi người đang bàn luận, bên trong rừng trúc, Diệp Thiên đã tế ra Thiên Lôi.

Khi nhìn thấy Thiên Lôi trong tay Diệp Thiên, ánh mắt lão tổ Cơ gia lập tức nhắm lại, dường như chỉ một cái liền nhận ra viên lôi đình này, mang theo uy lực của thần phạt, chắc chắn là lôi đình trong thiên kiếp.

"Tiền bối, xin hỏi ngài một số điều.

" Diệp Thiên nói, cùng lúc đó, hắc sắc thiên sét truyền vào trong thể nội của Cơ gia lão tổ, bao trùm Nguyên Thần của lão, rất chính xác tìm đến vết thương xấu.

Cơ gia lão tổ rên lên một tiếng, vẻ mặt già nua hiện lên nỗi thống khổ, "Tiểu hữu cứ hỏi không sao."

"Đại Sở, Chư Thiên Môn, Đại La Chư Thiên, Cửu Hoang Thiên, Côn Lôn Hư, đại tiểu Hoàng triều, Thần Điện, Huyền Hoàng đại lục, Sở Hoàng, Nguyệt Hoàng, Viêm Hoàng, Thiên Táng Hoàng, Đông Hoàng, Huyền Hoàng, Thần Hoàng, Chiến Vương, Thái Vương, Chư Thiên Kiếm Thần, Đan Tôn, Đông Hoàng Thái Tâm..." Diệp Thiên nói một hơi rất nhiều, nói xong lúc này mới nhìn về phía Cơ gia lão tổ, "Vãn bối dùng những điều này để hỏi, tiền bối có từng nghe qua không?"

"Chư Thiên Kiếm Thần nghe qua, đó là Chư Thiên thần thoại." Cơ gia lão tổ vuốt râu, "Đông Hoàng cũng nghe qua, là Thiên phủ Thần Triều tiền bối, Đan Tôn chính là có chút hiểu biết, luyện đan thuật thông thần. Còn cái tên Đông Hoàng Thái Tâm, hình như cũng nghe qua."

Cơ gia lão tổ không khỏi vuốt mi tâm, "Cái tên này có vẻ quen tai, hình như nghe tiền bối nhắc qua."

"Nàng là Côn Lôn Hư Thần Nữ."

"Cái này lão hủ không biết." Cơ gia lão tổ lắc đầu.

"Tiền bối có biết đi đâu tìm Đông Hoàng, Chư Thiên Kiếm Thần cùng Đan Tôn không?" Diệp Thiên chờ mong nhìn xem Cơ gia lão tổ.

"Đông Hoàng và Đan Tôn không biết." Cơ gia lão tổ chậm rãi nói, "Còn về Chư Thiên Kiếm Thần, tiểu hữu có thể đi Đại La Kiếm Tông hỏi thăm, bọn họ từ xưa đã có nguồn gốc lớn lao với Kiếm Thần."

"Đa tạ tiền bối đã chỉ điểm." Diệp Thiên nói, phất tay lấy ra một bộ Họa Quyển, chính là Sở Huyên Họa Quyển, "Tiền bối có nhận ra nữ tử trên họa đó không?"

Cơ gia lão tổ nhìn vào, qua một chút nhìn, hắn biểu hiện ra vẻ kỳ quái, "Tiểu hữu, ngươi có quan hệ gì với nữ tử trên họa này?"

"Nàng là thê tử của ta." Diệp Thiên nói.

"Thê tử ngươi?" Cơ gia lão tổ thần sắc trở nên càng kỳ quái.

"Tiền bối có gặp qua nàng hay không?" Diệp Thiên cố gắng kiềm chế sự kích động, nhìn thẳng vào Cơ gia lão tổ.

"Gặp qua, gặp qua rồi." Cơ gia lão tổ vội ho một tiếng, cười có chút ngại ngùng, còn vô tình sờ lên mặt mình, "Nói thật nàng sư tôn tính khí cũng không tốt như vậy, năm đó lão hủ từng bị đánh một trận."