← Quay lại trang sách
Thân Cò Lặn Lội
Sông Hương lờ lững trôi. Trong vắt.
Cô gái còn rất trẻ, vai gầy guộc. Con thuyền nan mỏng như vầng trăng lưỡi liềm tròng trành, chênh vênh. Thuyền neo ở gần bờ khách sạn Hương Giang. Cô gái lội xuống nước ướt nửa người, dùng cào cào ốc, rồi đổ vào cái rổ. Rồi sàng, rồi đãi, đổ ốc vào bao. Rồi lại xuống thuyền...
Miệt mài tới khi nắng lên đỉnh đầu, bao ốc cũng đầy. Cô gạt mồ hôi, chèo thuyền đi xa... vai gầy tan trong sương gió.
Cảm ơn sông Hương đã ôm ấp và nuôi sống những con người tần tảo... Liệu có lời động viên nào, bến đỗ nào cho vai nhỏ kia về nơi chốn xa xôi?