← Quay lại trang sách

Lăng Kính

Chiều 28 Tết. Đường một chiều Trương Định vắng người.

Trên đường, cậu thanh niên hai chân tật nguyền, áo sơ mi phong phanh, ngồi trên xe lăn, hai tay đẩy bánh xe liên tục, vẻ mặt hớn hở, rạng rỡ, miệng hát vang.

... Sao mình lành lặn, đủ đầy, lại ít cười, ít hát?

Cuộc đời thật đẹp, hãy nhìn bằng lăng kính hồng...