Hãy để tôi nghỉ ngơi một chút
Hãy để tôi nghỉ ngơi một chút
Đắm mình trong cơn lạnh với nắng trời
Kìa chao khẽ những cánh lá sồi
Dưới bầu trời xanh ngát.
Tôi nhọc nhằn đã chừng quá lâu,
Hãy để tôi nghỉ ngơi một chút
Tôi nhọc nhằn đã chừng quá lâu,
Để chứng thật mình với chính mình
Để chứng thật mình với mọi người
Tôi đã gắng xứng đáng với tình yêu của họ
Gắng chứng thật rằng tôi yêu họ.
Giờ đây, mắt tôi bỗng tỏ
Tôi không hoàn thiện, cũng chẳng thiếu hụt gì
Gánh nặng tháng năm của bao thế hệ kia
Tôi nhẹ nhàng đặt xuống.
Tôi đặt xuống với ân tình sâu nặng
Những gánh nhân gian ai nào biết đã đa mang
Ai nào thấy cái nhìn ám ảnh trong gương
Ai nào thấu tại sao lòng mình không bình lặng.
Và chỉ khi bắt đầu đặt xuống
Buông đi tất cả
Tôi mới nhận chân lẽ đời
Tôi đã chạy mướt mải suốt thời gian
Bây giờ, tôi để mình ngừng lặng, hân hoan.
(KD dịch từ nguyên bản tiếng Anh)
Nguyên bản tiếng Anh:
Let me rest for a while
Let me rest for a while
Let me enjoy the cold and the sunlight,
The soft falling oak leaves
And the blue-white sky.
I have struggled so long,
Let me rest a while
I have struggled so long
To prove myself to myself,
Myself to others, to try
To be worthy of their love To try to prove I loved them.
Now I start to see
That I am neither lacking nor complete
And I let the burden of ages, of generations softly down.
I put it down with all my love
We did not know we were carrying it -
We did not catch the haunted look in the mirror
We did not understand why we had no peace.
And it is only as I start to put it down
To let it go
That I see it for what it is
I have been running for a long time
Now I allow myself to stop and enjoy.
(Brother Phap Linh, a monastic student of Thich Nhat Hanh, living in Plum Village, France)