← Quay lại trang sách

Chương 715 - Thái Hoàng giá lâm! Đưa than sưởi ấm giữa trời tuyết!

Thái Thượng Thiên Vực.

Thái Hoàng Đạo Quân và lão đạo sĩ trố mắt nhìn nhau.

Trước mặt hai người là thông tin vừa mới được báo về từ Lam Tinh vực cùng với hình ảnh ghi lại.

"Thành... Thành cấp Châu Thần Thoại!!!"

Phải mất một lúc lâu, lão đạo sĩ mới lắp bắp nhắc lại nội dung trong bản tin.

Dù lão có là Phó chưởng môn của Thái Thượng Thiên Vực, kiến thức sâu rộng, thì giờ phút này cũng không khỏi xúc động bàng hoàng.

Thấy Thái Hoàng Đạo Quân im lặng không nói, lão đạo sĩ dè dặt thỉnh ý:

"Sư thúc, cứ điểm siêu không gian đã chuẩn bị xong, chúng ta tiếp theo phải làm sao đây?"

Bọn họ đã chuẩn bị cả tháng trời, chỉ chờ thời khắc Giang Thành thất thủ, sẽ mở thông đạo siêu không gian tới Long Uyên trấn, sau đó ra tay cứu toàn bộ lĩnh chủ Long Uyên trấn.

Cứ như vậy, bất kể là Giang Thần hay đám thiên tài Long Uyên trấn, đều mang ơn Thái Thượng Thiên Vực.

Ai ngờ, nhờ vào tòa thành cấp Châu Thần Thoại, Long Uyên trấn dễ dàng đánh tan 100 ức đại quân Thiên Sứ.

Thái Hoàng Đạo Quân sắc mặt thản nhiên, nhưng đạo vận quanh thân lại đang chuyển động mãnh liệt, chứng tỏ tâm trạng của ngài ấy không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài.

Qua rất lâu.

Thái Hoàng Đạo Quân mới chậm rãi lên tiếng: "Nếu đã chuẩn bị xong, vậy thì mở ra thôi!"

"Mở ra?" Lão đạo sĩ sửng sốt, lo lắng nói: "Giang Thần giờ phút này đã giải trừ nguy cơ, chúng ta mở thông đạo siêu không gian, e rằng Giang Thần cũng không cảm kích. Không bằng chờ Thiên Đường sơn tiến công lần tiếp theo, chúng ta lại ra tay cứu giúp, đúng là đưa than sưởi ấm giữa trời tuyết."

Thái Hoàng Đạo Quân lại lắc đầu:

"Không đợi được lâu như vậy, bần đạo muốn đích thân tới Long Uyên trấn một chuyến! Cho dù không khiến Giang Thần cảm kích, cũng phải để Giang Thần biết rõ thành ý của chúng ta. Mà hơn nữa... Có một việc, ta muốn đích thân xác nhận..."

...

"Yên tâm đi! Có ta ở đây, không ai phải c·hết cả!"

Nghe Giang Thần nói vậy, mọi người đưa mắt nhìn nhau.

Đúng là khẩu khí ngút trời!

Cho dù là thành cấp Châu, cũng chỉ có thể phòng ngự, chẳng lẽ còn có thể giữa vòng vây của 1000 ức đại quân Thiên Sứ mà cứu Chu Lệ bọn họ?

Tuy rằng trong lòng bọn họ còn đầy mối hồ nghi, nhưng lời này từ miệng Giang Thần - người vừa mới phô bày thực lực của tòa thành cấp Châu Thần Thoại - thốt ra, lại mang sức thuyết phục vô cùng lớn.

Chu Chiêm Cơ ánh mắt lộ ra vẻ chờ mong: "Bệ hạ dự định khi nào xuất thủ?"

"Không vội!"

Giang Thần cười đáp:

"Ứng Thiên thành tuy là hoàng thành xây dựng muộn nhất, nhưng cũng có năm tầng phòng ngự, Ống Thành vô số. Hiện tại tường thành còn ba tầng, ít nhất có thể kiên trì được nửa tháng nữa. Mà việc này ta cũng đã sớm bàn bạc với Minh Hoàng bệ hạ rồi."

Chu Chiêm Cơ cùng đông đảo thần thoại võ huân lĩnh chủ liếc mắt nhìn nhau, sau đó đồng thanh: "Vâng!"

"Ừm... Hả?"

Giang Thần vừa định gật đầu, liền đột nhiên cảm ứng được điều gì đó.

Hắn bất chợt ngẩng đầu, mặt lộ vẻ ngưng trọng.

Nhờ vào khả năng chưởng khống Long Uyên trấn và thành cấp Châu, Giang Thần cảm nhận rõ ràng một luồng sức mạnh cường đại đang cố gắng phá vỡ kết giới không gian của tiểu trấn.

Những người khác cũng lần lượt cảm thấy dị thường, nhao nhao ngẩng đầu.

Ông _ _ _

Đột nhiên, một luồng sáng đường kính mấy cây số phá vỡ không gian tiểu trấn, chiếu rọi lên mái vòm của thành cấp Châu.

Luồng sáng có màu xanh đen, giống như một hành lang, thâm thúy mà thần bí, không biết thông hướng nơi nào.

Một bóng người thiếu niên đạo nhân tay áo tung bay xuất hiện trong đường hầm, nhẹ nhàng đáp xuống.

Thiếu niên đạo nhân chắp tay, cất cao giọng nói: "Bần đạo Thái Hoàng, bái kiến Giang Hoàng bệ hạ, bái kiến chư vị Thần Vực."

Thái Hoàng? Thái Hoàng Đạo Quân!!

Kịp nhận ra thân phận người tới, đừng nói đám người Thần Vực, ngay cả Giang Thần cũng không khỏi kinh ngạc.

Đây chính là Vực chủ Thượng vực Nhân tộc, đến Long Uyên trấn làm gì?

Thái Hoàng Đạo Quân một mình tới đây, chắc chắn không thể là viện quân.

Điều khiến Giang Thần giật mình nhất chính là phương thức xuất hiện của Thái Hoàng Đạo Quân.

Ngài ấy vậy mà có thể làm lơ khoảng cách không gian, thẳng tới trung tâm Long Uyên trấn.

Nếu Thiên Đường sơn nắm giữ thủ đoạn như vậy, Giang Thần sẽ mất đi vùng đệm rộng cả vạn cây số trong tiểu trấn.

"Thái Hoàng Đạo Quân đại giá quang lâm, không thể nghênh đón từ xa, thứ tội, thứ tội!"

Giang Thần trong lòng suy tính rất nhanh, nhưng ngoài mặt vẫn giữ lễ nghĩa chu đáo.

"Mời Đạo Quân vào trong, để Giang mỗ tận tình làm chủ nhà!"

Bên trong lãnh địa.

Giang Thần lấy quy cách cao nhất chiêu đãi Thái Hoàng Đạo Quân, Doanh Âm Mạn, Vu Phượng Vũ cùng đi tiếp đón.

Thái Hoàng Đạo Quân cảm nhận một lát, không khỏi xúc động:

"Không gian vững chắc, quy tắc hoàn chỉnh, không hổ là thành cấp Châu Thần Thoại, quả thực là tự thành một cõi a!"

Giang Thần cười đáp:

"Giang mỗ vốn định vượt qua nguy cơ lần này xong, sẽ tới tận nhà cảm tạ Thái Thượng Thiên Vực đã thu nhận các lĩnh chủ Lam Tinh vực, không ngờ Đạo Quân lại đến trước một bước. Không biết Đạo Quân giá lâm lần này, có gì chỉ giáo?"

Tiếp xúc với những bậc đại lão tiên môn thế này, Giang Thần cũng ăn nói nho nhã hẳn lên.

"Không giấu gì Giang Hoàng, lần này Thiên Đường sơn gây ra chiến tranh phi nghĩa, cùng là Nhân tộc, Thái Thượng Thiên Vực tuy không thể xuất binh tương trợ, nhưng cũng không thể khoanh tay đứng nhìn..."

Thái Hoàng Đạo Quân cũng không hề giấu giếm, thẳng thắn kể rõ tình hình Thái Thượng Thiên Vực đã chuẩn bị cứ điểm siêu không gian.

Chỉ là thay đổi động cơ của mình thành "Đại nghĩa Nhân tộc" mà thôi.

Những uẩn khúc trong này, Giang Thần chỉ cần suy xét một chút là đoán ra được tám chín phần.

Nhưng hắn cũng không vạch trần.

"Cứ điểm siêu không gian, vậy mà có thể phá vỡ phong tỏa không gian cấp Thần Thoại... Vạn tộc chiến trường rộng lớn, quả nhiên không thiếu những điều kỳ lạ!"

Giang Thần cảm thán một câu, sau đó hiếu kỳ hỏi:

"Tiêu hao thế nào?"

Thái Hoàng Đạo Quân lời ít mà ý nhiều: "Khi mở ra, sẽ tiêu hao một lượng năng lượng cố định! Sau đó, sẽ thu phí theo lưu lượng!"

Giang Thần gật đầu.

Thông qua càng nhiều đơn vị, khối lượng càng lớn, tiêu hao cũng càng lớn, đúng là phù hợp với quy tắc thế giới.

"Xin thứ cho lão đạo nói thẳng..."

Thái Hoàng Đạo Quân tiếp tục:

"Thiên Đường sơn tuy lần này thất bại, nhưng hơn nửa sẽ không từ bỏ ý đồ. Lần tiếp theo, Giang Thành sẽ phải đối mặt với cả vạn ức quân đoàn, nếu Giang Hoàng bằng lòng, chư vị Thần Vực có thể lập tức di dời tới Thái Thượng Thiên Vực.

Mà nếu bần đạo nhớ không lầm, thành cấp Châu của bệ hạ cũng có thể di chuyển! Không biết có thể di chuyển ra ngoài phạm vi bản đồ Châu phủ hay không?"

Nói đến đây, ánh mắt Thái Hoàng Đạo Quân sáng rực.

Giang Thần thấy vậy, trong lòng bừng tỉnh.

Hắn rốt cuộc đã hiểu vì sao Thái Hoàng Đạo Quân lại vội vã đến Long Uyên trấn, thậm chí không tiếc triển lãm uy năng thần dị của cứ điểm siêu không gian trước mặt mọi người.

Hóa ra mục đích của ngài ấy là tòa thành cấp Châu "Thần Thoại".

Bình thường mà nói, thành cấp Châu sau khi xây xong không thể di chuyển, trừ phi giống Giang Thành có đặc tính đặc thù.

Chuyện Giang Thần đem thành cấp Châu di chuyển vào trong Long Uyên trấn, tự nhiên không thể giấu được những kẻ có tâm.

"Thông đạo siêu không gian có thể dung nạp thành cấp Châu đi qua?" Giang Thần hiếu kỳ hỏi.

Thái Hoàng Đạo Quân vội vàng vỗ ngực cam đoan:

"Chỉ cần có đủ số lượng, siêu không gian có thể mở rộng vô hạn, vì cứu vãn thành cấp Châu của bệ hạ, dù Thái Thượng Thiên Vực có hao hết sạch tích lũy, cũng không từ nan!"

Ngài ấy có cùng suy nghĩ với Chu Lệ lúc trước.

Một khi Giang Thần phi thăng, thành cấp Châu cũng chỉ có thể lưu lại tầng trời thứ sáu.

Trong tình huống Lam Tinh vực thất thủ hoàn toàn, tòa thành cấp Châu Thần Thoại này chính là của Thái Thượng Thiên Vực.

Thái Hoàng Đạo Quân tính toán, Giang Thần hiểu rõ trong lòng.

Bất quá, xét việc chứ không xét tâm... Ít nhất từ ban đầu, Thái Thượng Thiên Vực đã luôn nỗ lực, biểu hiện ra thành ý mười phần.

Đáng tiếc Giang Thần lại không hề có ý định di dời.

Giang Thần giả bộ suy nghĩ, không lập tức từ chối: "Đối với Thần Vực mà nói, cứ điểm siêu không gian của Đạo Quân không khác nào thuyền cứu viện giữa cơn tuyệt vọng, nếu Giang Thành thật sự không thể ngăn cản Medanzo, chỉ sợ thật sự phải làm phiền Đạo Quân rồi."

"Không phiền, không phiền chút nào! Giang Hoàng bệ hạ là Nhân Vương cao quý, chính là minh chủ phục hưng Nhân tộc. Tầng trời thứ hai phong vân biến ảo, nói không chừng Giang Hoàng bệ hạ tương lai có cơ hội tranh đoạt ngôi vị Nhân Hoàng."

Thái Hoàng Đạo Quân vui mừng quá đỗi, không ngừng tâng bốc những lời ngay cả bản thân cũng không tin:

"Nếu cần Thái Thượng Thiên Vực xuất lực, bệ hạ cứ mở miệng."

"Vậy thì đúng là có việc rồi!"

Giang Thần chờ cũng chính là câu nói này, cười đáp:

"Tòa cứ điểm siêu không gian này không tệ, không biết Đạo Quân có thể tặng cho ta không?"

Ách...

Nụ cười của Thái Hoàng Đạo Quân cứng đờ, may mà Giang Thần không làm khó ngài ấy lâu thêm:

"Ta chỉ đùa chút thôi... Đạo Quân cũng biết, xây dựng và khôi phục thành cấp Châu cần lượng lớn tài nguyên, hơn nữa phẩm chất càng cao càng tốt. Lam Tinh vực đã bị Thiên Đường sơn phong tỏa toàn diện, cho nên ta hi vọng Thái Thượng Thiên Vực có thể mở tất cả tài nguyên cao cấp trong lãnh thổ, cung cấp cho lĩnh chủ Long Uyên trấn khai thác. Đương nhiên, không phải là miễn phí, Giang mỗ cũng sẽ trả thù lao thích đáng."

Đối với Giang Thành mà nói, bao nhiêu tài nguyên cũng không đủ.

Đặc biệt là tài nguyên cao cấp, thậm chí là tài nguyên thần thoại, dưới sự gia tăng của thành cấp Châu vĩnh hằng, khối mô hình kiến tạo từ tài nguyên thần thoại có uy lực mạnh mẽ đến mức nào, chỉ cần nhìn việc Giang Thần vẫn chưa cho Tas ra tay là có thể đánh giá được một hai.

Mà sự xuất hiện của thông đạo siêu không gian, vừa hay có thể đem nông dân Long Uyên trấn truyền tống đến Thái Thượng Thiên Vực.

Thái Hoàng Đạo Quân thở phào nhẹ nhõm, chỉ do dự một chút, liền sảng khoái đáp:

"Giang Thần bệ hạ nói thù lao là khách khí rồi. Từ hôm nay, tất cả tài nguyên cao cấp của Thái Thượng Thiên Vực, bao gồm 181 mỏ thần thoại đều có thể mặc cho Thần Vực khai thác. Hi vọng có thể góp chút sức mọn trong việc chống lại Thiên Đường sơn."

Ngài ấy cho rằng, mặc cho Giang Thần có làm loạn thế nào, cũng không thể chống đỡ nổi Medanzo - Vực chủ Thiên Đường sơn.

Cho nên nhiều nhất chỉ vài tháng, Giang Thần sẽ mang theo thành cấp Châu di dời tới Thái Thượng Thiên Vực.

Nếu đã nỗ lực nhiều như vậy, vậy thì mặc cho Giang Thần làm loạn đi, đỡ phải rắc rối.

"Tốt!"

Giang Thần vỗ tay một cái.

Bình tĩnh mà xét, tuy Thái Hoàng Đạo Quân có động cơ không thuần, nhưng xét về hành động, đúng là đưa than sưởi ấm giữa trời tuyết.

Long Uyên trấn dù linh khí có nồng đậm, tài nguyên có màu mỡ đến đâu, làm sao có thể so sánh với cả một Thượng vực Nhân tộc?

Chỉ riêng diện tích bản đồ đã chênh lệch mấy chục vạn lần!

Rất nhanh, Giang Thần đã tập hợp được 10 ức nông dân.

Đối với 20 vạn lĩnh chủ mà nói, 10 ức nông dân không phải là nhiều, bình quân mỗi người chỉ cần điều ra 5000 mà thôi. Phải biết, giờ phút này số lượng nông dân của Giang Thần đã đạt hơn 8 vạn.

Thế nhưng Thái Hoàng Đạo Quân lại giật giật mí mắt.

Bởi vì phẩm chất của đám nông dân này thực sự quá cao: Vài trăm nông dân Thần Thoại, hơn 3 ức nông dân Truyền Thuyết, còn lại đều là nông dân Sử Thi.

Đây rõ ràng là muốn tới Thái Thượng Thiên Vực càn quét mà!

Bất quá lời đã nói ra khỏi miệng, Thái Hoàng Đạo Quân cũng chỉ đành ngậm bồ hòn làm ngọt.

"Xin Giang Thần bệ hạ yên tâm, an toàn của tất cả nông dân, bần đạo xin đảm bảo." Thái Hoàng Đạo Quân đã phóng lao thì phải theo lao.

"Khai thác mỏ ở dã ngoại mà, tỉ lệ t·hương v·ong nhất định cũng là có thể chấp nhận được!" Giang Thần hết sức dễ tính, phất tay nói: "Đây là chút tâm ý, mong Đạo Quân vui lòng nhận cho! Nếu Long Uyên trấn thật sự có thể vượt qua trường hạo kiếp này, tương lai ắt có hậu tạ!"

Thái Hoàng Đạo Quân vốn định từ chối, nhưng nhìn thấy vật Giang Thần lấy ra, lời đến khóe miệng lại nuốt trở vào.

Thiên Địa Vô Cực?!!

Trang bị Thần Thoại, Long Nha Mễ cấp Thần Thoại còn chưa tính, lại còn có cả sách kỹ năng Thần Thoại?! Hơn nữa còn là sách kỹ năng Thần Thoại phù hợp nhất với công pháp Đạo gia!

Có Thiên Địa Vô Cực, khả năng hồi phục năng lượng của ngài ấy quả thực có thể tăng lên gấp bội.

Đây là thứ Thái Hoàng Đạo Quân không thể chối từ.

"Đã như vậy, bần đạo xin cung kính không bằng tuân mệnh!"

Nhờ có lượng lớn "Đá Hấp Thụ" chống đỡ, rất nhiều kỹ năng Giang Thần đều có thể hoàn thành phục khắc, bao gồm cả kỹ năng Thần Thoại.

Rất nhanh.

Giang Thần mở quyền hạn cho phép thông đạo siêu không gian kết nối trực tiếp với không gian bên trong thành cấp Châu.

Dưới sự dẫn dắt của luồng sáng màu xanh, tất cả nông dân lần lượt bay lên, biến mất trong thông đạo siêu không gian.

"Gần 200 mỏ thần thoại, hàng trăm vạn mỏ truyền thuyết..."

Nhìn đám nông dân không ngừng biến mất trong thông đạo siêu không gian, tâm trạng Giang Thần rất tốt.

"Không lâu nữa, không gian thành cấp Châu sẽ lại được mở rộng, các phương diện tính năng, đặc biệt là uy lực của khối mô hình phòng ngự sẽ lại được tăng lên! Hy vọng có thể cho Medanzo một phen kinh hỉ..."