Chương 966 - Sao ngươi có thể mạnh đến thế?
Thiên Ngoại Thế Giới.
Khi Giang Thần đến tọa độ đã hẹn, Thủy Tổ Thánh Vương đã chờ đợi từ lâu.
"Ngươi đã đến?"
"Ta đến rồi!"
Thủy Tổ Thánh Vương đánh giá Giang Thần một lúc, cảm khái nói:
"Lúc trước nếu ngươi kiên trì lấy ba vạn năm làm hạn định, ta cũng không dám cự tuyệt, dù sao Thần Vực là mộng tưởng ngàn vạn năm của Thần tộc ta, ba vạn năm, ta vẫn chờ được. Nhưng hiện tại xem ra, may mà chỉ có ba trăm năm."
Giang Thần cười khổ: "Hết cách rồi, Lam Tinh văn minh chỉ có mấy vạn năm truyền thừa lĩnh chủ, năm đó ta lại vừa mới bước chân vào Vạn Tộc Chiến Trường, kiến thức nông cạn, cho rằng vĩnh hằng cũng chỉ là vĩnh hằng, đâu ngờ rằng giữa vĩnh hằng cũng có khác biệt lớn như vậy, nếu không thì ta cũng muốn tranh thủ ba ngàn năm. Bất quá nói đi cũng phải nói lại, Thần tộc tuy hung tàn bạo ngược, nhưng cũng quang minh lỗi lạc, ba trăm năm qua không hề giở trò sau lưng, nếu không ta cũng không thể phát triển thuận lợi như vậy."
Hai người nói chuyện nhẹ nhàng, nếu không biết nội tình, có thể sẽ tưởng hai người là bạn cũ ôn chuyện.
Thủy Tổ Thánh Vương thản nhiên nói: "Thần tộc ta chỉ là không muốn rắc rối thêm mà thôi, dù sao ngươi chỉ cần một ý niệm liền có thể xóa bỏ Thần Vực, đến lúc đó, dù ta có g·iết sạch tất cả Nhân tộc, cũng là chuyện vô ích."
"Lời này cũng có lý..." Giang Thần gật đầu, sau đó chuyển đề tài, "Thủy Tổ Thánh Vương có biết quan hệ giữa La Tập tộc và Vĩnh Hằng tộc không?"
"Ồ?" Thủy Tổ Thánh Vương có chút hiếu kỳ, "Có thể hỏi ra vấn đề này, xem ra ngươi cũng biết được gì đó."
"Chẳng lẽ Vĩnh Hằng tộc thật sự là do La Tập tộc sáng tạo?"
"Quả nhiên," Thủy Tổ Thánh Vương cảm thán một câu, cũng không giấu diếm, "Vĩnh Hằng tộc vốn là do La Tập tộc chế tạo ra làm thân thể cho chính mình, nếu như năm đó Hằng không thức tỉnh ý thức tự chủ, như vậy dung hợp cùng La Tập tộc sẽ không phải là Cơ Giới tộc... Biết loại bí mật Viễn Cổ này, hoặc là phải thức thời tự mình ngậm miệng, hoặc là đã bị Vĩnh Hằng tộc s·át n·hân diệt khẩu, cho dù là ta, cũng không muốn đắc tội Vĩnh Hằng tộc, xem ra là mấy vị hạ tầng La Tập đã nói cho ngươi biết."
Nghi vấn trong lòng đã được chứng thực, Giang Thần hít sâu một hơi: "Không ngờ, thật sự có chủng tộc có thể bức kẻ sáng tạo ra mình đến tình trạng như vậy."
"Không phải vậy ngươi cho rằng Thượng Đế vì sao lại hạn chế Thiên Sứ tộc phát triển đến thế, còn không phải là vết xe đổ sao? Dù vậy, cũng vẫn tạo ra Đọa Thiên Sứ nhất tộc. Xa không nói, chỉ nói đến thành tựu hiện tại của ngươi, đã vượt xa kẻ tạo ra ngươi là Oa Hoàng, Nhân tộc vượt qua Yêu tộc cũng chỉ là chuyện sớm muộn."
Giang Thần ngẫm lại cũng đúng, chỉ có điều tình huống của Nhân tộc và Yêu tộc lại khác nhau.
Hắn và Yêu tộc không những không có xung đột lợi ích, thậm chí quan hệ với Thần Long tộc, Phượng Hoàng tộc cũng không tệ, Thanh Long và Chu Tước dưới trướng Oa Hoàng, hai vị cường giả lục nguyên cũng từng đến Thần Vực tiến hành thăm hỏi hữu nghị, có thể nói là đang trong thời kỳ trăng mật.
Thủy Tổ Thánh Vương cũng là một bộ sử sống, hiếm khi đối phương nguyện ý mở miệng, Giang Thần liền hỏi tiếp: "Thánh Vương vừa nhắc tới Thượng Đế, vậy người có biết Thượng Đế rốt cuộc có địa vị gì không?"
"Thượng Đế à..."
Thủy Tổ Thánh Vương trầm ngâm một lúc, đột nhiên đổi đề tài:
"Chúng ta đánh trước đã, chờ đánh xong ngươi chính là Giang Thánh Vương của Thần tộc ta, ta thậm chí có thể phong ngươi làm Thần Vực Hoàng Hậu, đến lúc đó không chỉ vấn đề Thượng Đế, còn có việc liên quan đến sự tồn vong của ngươi và ta, ta đều sẽ nói rõ với ngươi."
Giang Thần không để ý đến "vấn đề tồn vong" mà Thủy Tổ Thánh Vương nói, nhưng sau khi nghe đến ba chữ "Thần Vực Hoàng Hậu", cho dù Giang Thần đã trải qua bao mưa to gió lớn, cũng không nhịn được rùng mình.
Muốn trở thành hoàng hậu của mình thì có rất nhiều, nhưng phong mình làm "hậu" thì đúng là lần đầu gặp.
Đúng là trái khoáy.
"Mạo muội hỏi một câu, Thủy Tổ Thánh Vương là giống đực hay giống cái?"
"Hiện tại là giống đực, sao thế?"
Thủy Tổ Thánh Vương khẽ giật mình, sau đó dường như nghĩ tới điều gì, khinh thường nói:
"À, quên mất Giang Thánh Vương vừa tiến vào Vạn Tộc Chiến Trường không lâu, trong tiềm thức vẫn còn khái niệm về giới tính. Nhưng trong mắt chúng ta, Thần Vực Hoàng Hậu cũng chỉ là một chức quan, chức quan dưới một người trên vạn người, nếu Giang Thánh Vương ngại, cũng có thể không cần thay đổi giới tính, ta sẽ phong ngươi làm Thái Tử Thần Vực, bất quá về quyền hành sẽ kém hơn một chút."
Có thể thấy được, việc Giang Thần - một cường giả như vậy mà lại còn đang xoắn xuýt về giới tính, một chuyện nhỏ nhặt, khiến Thủy Tổ Thánh Vương rất coi thường.
Đây chính là sự khác biệt về nhận thức.
Ngữ khí thản nhiên của Thủy Tổ Thánh Vương khiến Giang Thần có cảm giác mình mới là kẻ quái gở, tức giận cũng không biết trút vào đâu: "Ngươi chắc chắn có thể chiến thắng ta đến vậy sao?"
"Không phải vậy sao?"
Trong mắt Thủy Tổ Thánh Vương mang theo ý cười, ánh mắt nhìn Giang Thần tựa như đang nhìn một hậu bối bướng bỉnh.
"Chỉ mới mấy trăm năm, dưới trướng ngươi nhiều nhất cũng chỉ có mấy ngàn quân đoàn max cấp, mà dưới trướng ta có mấy trăm vạn quân đoàn vĩnh hằng max cấp, tất cả anh hùng đều là vĩnh hằng 15 sao. Từ trăm vạn năm trước, quân đoàn dưới trướng ta đã từng liên thủ vây g·iết một đầu Thiên Ma bát nguyên. Đây mới chỉ là chênh lệch về quân đoàn, chênh lệch về chiến lực giữa ta và ngươi, so với quân đoàn chỉ có hơn chứ không kém."
Chuyện này đúng là không thể cãi được.
Giang Thần đau khổ nói: "Thôi được, đánh trước rồi nói."
Sơn Hải Giới Chi Lực tuôn trào, Bàn Hoàng Chân Thân dần dần ngưng tụ thành hình.
Nhìn khí tức Giang Thần không ngừng tăng lên, Thủy Tổ Thánh Vương cũng kích hoạt thế giới chi lực, dần dần hóa thành chiến thể to lớn như hành tinh.
"Trong số những lão già chúng ta, Bàn Hoàng là người duy nhất dám bước ra bước đi kia, tuy rằng hắn vẫn thất bại, nhưng để tỏ lòng tôn trọng với Bàn Hoàng, hãy tung ra một kích mạnh nhất của ngươi đi, ta cam đoan sẽ không né tránh."
Tuy trong miệng luôn miệt thị Giang Thần, nhưng Thủy Tổ Thánh Vương lại không hề chủ quan, cũng mở ra hình thái mạnh nhất, chiến thể với những chiếc gai xương dữ tợn, tản ra hàn quang sâu thẳm, thế giới chi lực to lớn vờn quanh thân thể.
Giang Thần bước ra một bước, trong nháy mắt xuất hiện ở ngoài vạn dặm, Khai Sơn Phủ đột nhiên bổ xuống.
⚝ ✽ ⚝
Thiên Ngoại Thế Giới không có không khí, thậm chí linh lực cũng rất mỏng manh, cho nên cũng không có sóng xung kích mà mắt thường có thể nhìn thấy.
Nhưng lực lượng vẫn là lực lượng, sẽ không vì thiếu hụt không khí và năng lượng - những vật chất truyền dẫn mà hư không tiêu tan.
Phạm vi mấy chục vạn dặm hư không trong nháy mắt vỡ nát.
Một tên lĩnh chủ đạt tới tam nguyên Thiên Ma vừa mới tập kết mấy chục ức Thiên Ma quân đoàn, lởn vởn bên ngoài mười vạn dặm, tựa hồ tùy thời mà động, muốn thôn phệ hai kẻ khách không mời mà đến trước mắt.
Đột nhiên chấn động, khiến mấy chục ức Thiên Ma trong nháy mắt nổ thành bột phấn, tên tam nguyên Thiên Ma kia cũng không ngoại lệ, ngay cả Thiên Ma Giải Thể cũng không kịp thi triển, liền vẫn lạc tại chỗ.
Xa hơn, còn có rất nhiều Thiên Ma xem náo nhiệt dường như bị thi triển Định Thân Thuật, ngây ra một lúc, sau đó lập tức giải tán.
Quá kinh khủng!
Trong không gian phá toái rộng mấy chục vạn km, vô số dòng chảy không gian hỗn loạn tuôn ra, nếu không có người chủ động chữa trị, trong vạn năm tới, nơi đây đối với lĩnh chủ bình thường mà nói, đều sẽ là một vùng tuyệt địa.
Nhưng hai chiến thể to lớn như hành tinh của Giang Thần và Thủy Tổ Thánh Vương, lại giống như cột trụ vững chắc, c·hết cứng trong dòng chảy không gian hỗn loạn, không hề nhúc nhích.
"..."
Một lúc sau, thanh âm kh·iếp sợ của Giang Thần vang lên.
"Sao ngươi có thể mạnh đến thế?"
Thủy Tổ Thánh Vương nhìn chiến phủ đã thật sự rơi vào đầu vai mình, khóe miệng dường như giật giật một cái.
"Câu này phải là ta hỏi ngươi mới đúng chứ?"