← Quay lại trang sách

CHƯƠNG 40

Trong phòng họp của Công an tỉnh, sau khi hội nghị báo cáo học tập buổi sáng kết thúc, giám đốc Công an tỉnh nói phiền mọi người lưu lại một lúc, ông cần tuyên bố một việc.

“Ngay tối hôm qua, Công an Tam Giang Khẩu đã thành công trong việc bắt giữ Mai Đông. Có thể một số người không rõ Mai Đông là ai, năm nay các cơ quan giám sát quản lý tài chính dẫn đầu là Quốc vụ viện liên kết với cơ quan công an chúng ta điều tra xử lý những ngân hàng ngầm, chống thất thoát ngoại tệ, tên Mai Đông này chính là nhân vật chủ chốt của nhiều ngân hàng ngầm. Theo kết quả điều tra trước đây, được biết Mai Đông không chỉ thiết lập mấy chục công ty xuất nhập khẩu thương mại, tiến hành các hoạt động đổi, chuyển tiền ra ngoài, còn hợp tác với nhiều ngân hàng ngầm trong và ngoài nước. Bắt được Mai Đông là một thành quả lớn nữa trong việc chống tội phạm tài chính năm nay của tỉnh ta.”

Mọi người có mặt tại bàn hội nghị rào rào vỗ tay, ánh mắt hướng về phía Cao Đông.

“Cao Đông, đệ tử của anh có năng lực đấy!” Giám đốc khen ngợi.

“May mắn thôi, may mắn thôi.” Cao Đông cười một cách khiêm tốn.

“Anh không cần khiêm tốn, có phải là biểu dương anh đâu. Tôi nghe nói Mai Đông vốn không ở đại lục đã lâu, lần này bắt được hắn về là do Trương Nhất Ngang đã giăng bẫy. Trước đó bắt được Lý Phong, giấy khen cụ thể trên Bộ còn chưa đưa xuống, thông báo cho Công an tỉnh là Chiến công hạng nhất của tập thể đội cảnh sát hình sự Tam Giang Khẩu, vừa mới xong, đã lại bắt được Mai Đông, anh bảo đợt này Công an tỉnh nên khen thưởng tập thể, hay là cá nhân?”

“Đây chắc chắn là công của cả tập thể.”

Giám đốc cười nói: “Cũng có thể là công của tập thể và biểu dương cả cá nhân cậu ấy mà. Tôi nghe nói lúc bắt Mai Đông, suýt nữa thì để hắn chạy thoát, hắn chạy xuống nhà để xe dưới tầng hầm thì gặp Trương Nhất Ngang, lúc đó Trương Nhất Ngang chỉ có một mình, tay không, hoàn toàn không có sự chuẩn bị, trong tay Mai Đông có dao găm, Trương Nhất Ngang cứ thế xông vào chiến đấu với hắn, loáng một cái đã khống chế được đối phương, cậu ấy không hề sứt sát gì, đáng nể!”

Mọi người đều gật đầu tán thưởng, phá được án, bắt giữ được hung thủ không có gì là lạ, trước đây Cao Đông đã từng phá được rất nhiều vụ án, nhưng việc bắt tội phạm đều là cảnh sát hình sự cấp dưới làm, cán bộ lãnh đạo đơn thương độc mã đích thân bắt tội phạm, chỉ riêng bản lĩnh ấy đã đủ để mọi người kính nể.

Lúc này, một người đàn ông chừng năm mươi tuổi bên cạnh giám đốc Công an tỉnh ho lên một tiếng, người này mặt vuông chữ điền, tai to, tướng mạo vốn đã có cái uy của người làm quan, cho dù không mặc quân phục, ở bên ngoài cũng nhìn một cái là biết ngay là lãnh đạo lớn trong cơ quan đơn vị, người này chính là Chu Vệ Đông.

“Tôi thấy về vấn đề khen thưởng đối với cá nhân, chúng ta vẫn cần nghiên cứu thêm, cần khảo sát sâu về tình hình công việc hàng ngày và phẩm chất cá nhân.”

“Tất nhiên rồi,” Giám đốc gật đầu, cảm giác lời nói của ông ta có ẩn ý, liền hỏi: “Vệ Đông, có phải có vấn đề gì không?”

Chu Vệ Đông nghiêng đầu, ghé vào tai giám đốc nói thầm mấy câu, giây lát sau, nét mặt giám đốc hơi biến sắc.

Mọi người nhìn thấy, nhưng không biết họ đang nói gì.

“Dùng nhục hình để ép cung?” Giám đốc nói mấy chữ đó to hơn một chút, tất cả mọi người đều nghe thấy, ông nhìn mọi người, rồi lại nhìn Cao Đông, cảm thấy mọi người đều nghe thấy rồi, nếu bây giờ không nói rõ, thông tin ra ngoài sẽ gây ảnh hưởng không tốt.

Giám đốc hơi cau mày, đành nói thật với mọi người: “Có người phản ánh với Công an tỉnh, đồng chí Trương Nhất Ngang trong quá trình phá án, có tồn tại vấn đề dùng nhục hình để ép cung.”

Cao Đông nghe thấy giám đốc gọi Trương Nhất Ngang vẫn kèm theo hai chữ “đồng chí”, biết là vấn đề không nghiêm trọng, vấn đề dùng nhục hình để ép cung, đội cảnh sát hình sự ở địa phương nào ít nhiều cũng đều có, đối với một số tội phạm giở chiêu trò vô lại, anh không dùng tí thủ đoạn, nó cứ lì ra đấy không khai ra thì làm thế nào? Cho nên chuyện này nói là nghiêm cấm, nhưng trong công tác thực tế, hầu hết đều nhắm một mắt, mở một mắt, đừng có làm quá là được. Trương Nhất Ngang đã làm gì phạm nhân, mà bị tố lên tận Công an tỉnh? Cao Đông hoàn toàn không có thông tin gì, cũng đành im lặng, không bày tỏ thái độ.

Chu Vệ Đông là ra vẻ quan tâm, hỏi: “Tiểu Cao, anh có biết chuyện này không?”

Cao Đông không biết cái bẫy Chu Vệ Đông giăng ra sâu xa thế nào, đành vạch rõ ranh giới trước đã: “Sau khi cậu ấy xuống công tác ở dưới cơ sở, không thuộc sự quản lý của Công an tỉnh, tôi không rõ lắm về tình hình công việc gần đây của cậu ấy.”

Một lãnh đạo ở bên cạnh hiếu kỳ hỏi: “Phạm nhân thế nào rồi, có nghiêm trọng không?”

Thấy hỏi vậy, Chu Vệ Đông dừng lại giây lát, chuyện này là do Tề Chấn Hưng phản ánh với thư ký của ông ta sáng nay, tính chất sự việc cũng không nghiêm trọng, chỉ là ông ta thấy giám đốc thể hiện luôn quan điểm định biểu dương, mới vội lấy lý do đó để gạt chuyện biểu dương đi, không ngờ giám đốc nói hơi to, tất cả mọi người đều nghe thấy mấy chữ “dùng nhục hình ép cung”, đành nói luôn cho mọi người cùng biết.

“Tình hình sức khỏe của nghi phạm cũng không nghiêm trọng lắm, chỉ có điều dùng nhục hình để ép cung là hết sức không phù hợp.”

Vị lãnh đạo đó lại hỏi: “Cậu ấy đã sử dụng thủ đoạn gì đối với nghi phạm?”

“Khi cho gọi nghi phạm chưa có chứng cứ phạm tội rõ ràng, Trương Nhất Ngang đe dọa cho người bắt về trại tạm giam, cho người… cho người đánh nát…” Ông ta vốn định nói là tuyến tiền liệt, nhưng trong cuộc họp không phù hợp, đành sửa thành “đánh nát sọ”.

“Cuối cùng anh ta có làm thế thật không?” Nghe vậy, mọi người đều thấy tình hình rất đỗi nghiêm trọng, đưa nghi phạm chưa xử về trại tạm giam “đánh nát sọ”, đấy là hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng, một khi xảy ra chuyện, cơ quan công an không thể chối tội.

“Cậu ta… tạm thời cậu ta chưa làm như vậy.”

Cao Đông thấy thái độ đó, trong lòng đã rõ tình hình cơ bản, thầm thở phào một cái, nhẹ nhàng nói: “Khi thẩm vấn, Trương Nhất Ngang đe dọa nghi phạm sẽ làm thế, nhưng cuối cùng cậu ấy không làm, phải không?”

Chu Vệ Đông ho lên một tiếng, gật đầu.

“Chuyện như vậy à…” Cao Đông cười, mọi người khác cũng cười theo.

Một người nói: “Dùng nhục hình bằng lời nói để ép cung, cái này gọi là hình mồm à? Ha ha, chuyện này thì có gì, trước đây khi tôi làm cảnh sát hình sự, chúng tôi mới ghê, chúng tôi…” Ông ta dừng lại giây lát, lập tức nhận ra là kể những chuyện này ở đây không phù hợp, liền thay đổi, “Trong quá trình phá án của cảnh sát hình sự ở tuyến cơ sở, những lỗi nhỏ rất khó tránh, nếu không được đánh, không được quát, cũng không được dọa phạm nhân, nếu chúng không hợp tác, cảnh sát hình sự tra hỏi thế nào? Tình hình chung ở trong nước là như vậy, nếu đe dọa phạm nhân qua lời nói cũng được coi là dùng hình ép cung, thì cảnh sát ở tuyến cơ sở còn làm việc thế nào?”

Tất cả mọi người nghe vậy đều rất tán đồng, ngay cả một số người thân cận với Chu Vệ Đông cũng bất giác phụ họa theo.

Cao Đông cười nhạt trong lòng, anh chàng Trương Nhất Ngang này vớ bở rồi, hôm nay họp xong, nếu Công an tỉnh không xét cho anh ta mức khen thưởng lớn, tin đồn loan ra ngoài, thành ra Công an tỉnh yêu cầu cảnh sát ở tuyến cơ sở thậm chí không được quát phạm nhân, chẳng phải sẽ làm nhụt hết ý chí của anh em tuyến cơ sở, sau này ai còn phá án cho anh. Điều này tất cả lãnh đạo đều hiểu rõ, lần này chuyện Trương Nhất Ngang được biểu dương đã chắc như đinh đóng cột. Ý định của Chu Vệ Đông thế là xôi hỏng bỏng không.

Sau hội nghị, Cao Đông trở về phòng làm việc, lập tức gọi điện thoại cho Trương Nhất Ngang.

•••

Trương Nhất Ngang đang bế tắc không biết làm thế nào để bắt được hai tên cướp kia trước Chu Vinh, thì Cao Đông gọi đến qua đường dây riêng.

Cao Đông tiết lộ cho anh ta biết ba việc qua điện thoại. Việc thứ nhất, lần trước bắt được Lý Phong, Bộ Công an sẽ xét tặng đội cảnh sát hình sự Tam Giang Khẩu chiến công hạng nhất đối với tập thể. Việc thứ hai, tối hôm qua bắt được Mai Đông, giám đốc Công an tỉnh đánh giá rất cao thu hoạch lần này của họ, theo như ông dự đoán, tập thể chắc sẽ được xét chiến công hạng nhất, cá nhân anh ta ít nhất cũng sẽ được xét chiến công hạng hai. Việc thứ ba, có người nói xấu anh ta với Chu Vệ Đông, có điều tạm thời không sao, phải cẩn thận cảnh giác, theo như ông đoán, người có thể trực tiếp phản ánh tình hình trong đơn vị anh ta với Chu Vệ Đông, ngoài Tề Chấn Hưng, không còn ai khác. Bây giờ đừng có xảy ra mâu thuẫn với Tề Chấn Hưng, cần coi trọng tình hình đại cục.

Sau khi Cao Đông nói xong, Trương Nhất Ngang lập tức báo cáo tình hình cái USB bị cướp, bên trong đó có chứa đựng chứng cứ phạm tội vô cùng quan trọng. Trước thông tin tình báo đột ngột như vậy, Cao Đông cũng hết sức sửng sốt, sau khi bình tĩnh lại, liền hỏi: “Cậu định làm thế nào?”

“Em đang tìm mọi cách, khắc phục mọi khó khăn, bố trí toàn diện, tấn công chính xác, nhất định phải bắt được hai tên cướp đó về quy án trước Chu Vinh.”

“Nói tiếng người!”

“Em cho người theo dõi chặt chẽ nhất cử nhất động ở biệt thự của Chu Vinh, ngoài ra tất cả các bến tàu, bến xe, nút giao thông ra vào cũng đều cử cảnh sát canh giữ, nhưng chúng em chưa nắm được rõ đặc điểm ngoại hình của hai tên này, quân số đội cảnh sát hình sự của chúng em cũng không đủ, những lực lượng cảnh sát mà em có thể điều động được cũng rất có hạn, cho nên…”

Cao Đông không nói nhiều, hỏi luôn: “Cậu cần thêm bao nhiêu người?”

Trương Nhất Ngang suy nghĩ giây lát, hiện giờ Phó Giám đốc Công an tỉnh Cao giữ chức trên tỉnh, không phải là ở cơ quan địa phương, không có quân trong tay, nói nhiều e là cũng không có cách, không thể nào lại làm khó lãnh đạo, với cái uy của mình, Phó Giám đốc Cao có thể nhờ anh em trong thành phố điều động mấy chục người, liền nói: “Nếu… nếu có thể điều cho em hai mươi cảnh sát hình sự dày dạn kinh nghiệm, em sẽ chắc chắn hơn nhiều.”

“Tôi cho cậu hai trăm cảnh sát hình sự, sẽ có mặt trước chiều nay, đến lúc đó cậu chỉ cần ra lệnh, không cần quan tâm đến quan hệ nhân sự, tôi cần cậu trong ba ngày… không trong một tuần đi, trong vòng một tuần phải bắt được hai tên đó.”

Trương Nhất Ngang vừa nghe thấy hai trăm người, cả đời anh ta chưa bao giờ quản lý nhiều người như vậy, cảm xúc phấn chấn chợt trào dâng trong lòng, liền miệng hứa nhất định sẽ bắt được tội phạm.

“Nhớ phải nói rằng hai tên này là nghi phạm trong vụ án mạng Lâm Khải và vụ gây nổ khủng bố, không được nhắc đến Chu Vinh.”

“Rõ ạ.”

Sau khi ngắt điện thoại, Trương Nhất Ngang xoa xoa tay, đột nhiên có thêm hai trăm cảnh sát hình sự, mấy tiếng nữa là có mặt, Phó Giám đốc Công an tỉnh Cao đúng là bản lĩnh khôn lường, lần này thì phải đánh một trận lớn. Đầu bên kia điện thoại, sau khi khi cúp máy, Cao Đông cũng xoa xoa tay, một khi lấy được cái USB kia, Chu Vinh, thậm chí cả Chu Vệ Đông sẽ đều sa lưới, tâm trạng không khỏi phấn chấn. Giây lát sau, ông lại cau mày, cấu vào mình, không ngờ có một ngày, mình phải dựa vào Trương Nhất Ngang mới phá được án, không phải là nằm mơ đấy chứ?