Chương 684 Tiên mộ 1
Những người khác cũng chú ý tới cảnh tượng này, ai nấy kinh ngạc.
Hứa Ứng cũng khá ngạc nhiên. Y vẫn luôn lo rằng mình không có động thiên na tổ Hoàng Đình và Ngọc Trì, sẽ khiến nguyên thần không thể lưu lại dấu ấn, không tu được Nguyên Thần Thập Nhị Chinh.
Không ngờ lần này lại luyện thành đệ nhất chinh!
“Có lẽ Thiên đạo của ta viên mãn nên mới lưu lại đệ nhất chinh. Nhưng lần sau chưa chắc đã được.” Y thầm nghĩ trong lòng.
“Màu sắc nguyên thần của Hứa đạo hữu không được tinh khiết.” Hướng Ngô nói nhỏ.
Những người khác cũng nhìn ra, nguyên thần của Hứa Ứng có thần lực như thần linh nguyên thủy, nhưng trong thần lực này còn loáng thoáng bóng dáng đại đạo dị chủng.
Có điều bọn họ đều cảm thấy đạo pháp thần thông của Hứa Ứng hơn xa mình, chắc chắn cách tu luyện này có đạo lý bên trong, không ai vạch trần.
Trong lúc trò chuyện, tiếng chấn động ầm ầm vang lên, mọi người thầm lo lắng. Cô Xạ Tiên Tử lảo đảo đứng dậy nói: “Chúng ta đang ở ngoài rìa khu vực xâm lấn của Ma Vực, nơi này có rất nhiều Ma thần xuất hiện, ta cảm thấy chúng ta nên mau chóng về tiên cảnh!”
Nhan Vũ sư tổ lắc đầu nói: “Chín người chúng ta đã cạn kiệt tu vi, Đạo cảnh cũng bị đánh nát, chắc chắn không thể đi xuyên qua vạn dặm trở lại Bồng Lai.”
Hứa Ứng lập tức tể nguyên thần ra nói: “Chư vị yên tâm, vừa hay để nguyên thần của ta phát huy tác dụng.”
Đám người nhìn nguyên thần của y một cái, càng không yên lòng.
Lúc này tiếng chấn động ầm ầm tới gần, đám người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy đầu rồng lớn như dãy núi chậm rãi thò từ trên không xuống, xuyên qua tầng mây, làm dấy lên từng trận gió lớn. Đầu rồng dừng cách chỗ bọn họ khoảng trăm trượng.
Phía sau đầu rồng là cái cổ dài tới mấy chục dặm, sau cổ là thân thể cực kỳ hùng vĩ của huyền quy, sau lưng chở Bồng Lai tiên sơn phương viên vài trăm dặm.
Thần bà ngồi trên đầu rồng nhìn đám người cười nói: “Ta cảm thấy các ngươi nên vào trong tiên cảnh khôi phục thì hơn.”
Cô giơ ngón tay, chỉ thấy một mảng lá cây bay ra, hạ xuống chân mấy người, hóa lớn như chiếc ghế.
Đám người cố sức nhích người đứng trên lá cây, lá cây bay lên, chở bọn họ về Bồng Lai tiên cảnh.
Tới trong tiên cảnh có tiên khí từ Tiên giới chảy xuống, lại có ánh mặt trời Tiên giới chiếu sáng, tốc độ khôi phục của bọn họ tăng lên nhiều.
Hứa Ứng trực tiếp điều động hóa thân Thiên đạo, điều động toàn bộ lực lượng Bồng Lai, luyện bỏ đạo tượng dị chủng trong đạo thương. Tốc độ khôi phục tu vi của hắn lập tức tăng nhanh, lại rảnh tay điều động hóa thân Thiên đạo trị thương cho đám người Cô Xạ Tiên Tử.
Thần bà đi tới cười nói: “Hứa công tử, bằng hữu của ngươi sắp tới rồi.
Hứa Ứng trong lòng máy động, chẳng lẽ là bọn Ngoan Thất, Sở Tương Tương?
Thần bà tiếp tục nói: “Còn biến hóa trên người Hứa công tử, cần chuẩn bị từ sớm.”
Hứa Ứng thầm thấp thỏm, cười nói: “Biến hóa? Biến hóa gì? Trên người ta có biến hóa gì đâu, vẫn tốt mà!”
Thần bà cười nói: ”Đương nhiên là chuyện Ma đạo xâm lấn nguyên thần của ngươi.”
Hứa Ứng sắc mặt âm trầm bất định, lúng ta lúng túng nói: “Ta sẽ điều động lực lượng Thiên đạo luyện hóa Ma đạo trong nguyên thần.”
Thần bà lắc đầu nói: “Ma đạo đã xâm lấn, bị công pháp của ngươi luyện thành thái nhất, hỗn nguyên nhất thể, không cách nào luyện bỏ.”
Hứa Ứng trong lòng phát lạnh, đột nhiên ánh mắt nhấp nháy, nói: “Làm sao ngươi biết công pháp ta tu luyện gọi là Thái Nhất?’
Thần bà không đáp chỉ cười nói: “Muốn cởi chuông cần hỏi người buộc chuông. Hứa công tử muốn giải quyết biến hóa của bản thân thì phải tới Ma Vực xem thử.”
“Tới Ma Vực?”
Trong lòng Hứa Ứng bỗng thấy mâu thuẫn, y mượn cơ duyên của kiếp thứ nhất, tu được ba ngàn phù văn Thiên đạo, từ khi chào đời tới giờ lần đầu tiên đạt tới Thiên đạo viên mãn.
Y có mâu thuẫn bản năng đối với Ma Vực, cũng như Thiên đạo và Ma đạo không đội trời chung, hoặc ngươi diệt ta hoặc ta diệt ngươi, tuyệt đối không thể cùng tồn tại!
“Không đúng, đây là suy nghĩ mà Thiên đạo áp đặt cho ta!”
Hứa Ứng đột nhiên có cảm giác rợn cả tóc gáy, phù văn Thiên đạo mà y nắm giữ là hoàn chỉnh, nhưng Thiên đạo sẽ áp đặt một số suy nghĩ cho y, khiến y không khống chế được hỉ nộ ái ố!
“Tu tiên là siêu thoát Thiên đạo, đạt tới đại tự tại, không bị Thiên đạo vây khốn nữa! Nếu bị Thiên đạo vây khốn chẳng phải sẽ thành Thiên thần? Ta không nên kháng cự Ma Vực như vậy. Nếu ta căm thù Ma Vực, sao lại giấu Phương Trượng tiên sơn trong Ma Vực?”
Nghĩ tới đây y cũng ý thức được nguy hiểm của Thiên đạo, quả quyết nói: “Được! Ta tới Ma Vực một chuyến!”
Thần bà cười nói: “Tới Ma Vực nguy hiểm tầng tầng lớp lớp, Hứa công tử hành động cẩn thận. Còn an nguy của Bồng Lai thì công tử không cần để trong lòng, mọi chuyện ở đây đã có ta.”