Chương 691 Vàng thau lẫn lộn 1
Ma thần cổ xưa quay đầu lại, nhìn theo hướng Hứa Ứng vừa đi, trong lòng thầm nhủ: “Nhưng đó đã là chuyện của hơn bốn vạn năm trước rồi. Thiếu niên kia chắc đã chết? Giờ lại có một người giống hệt như hắn tới tổ đình, không biết lần này sẽ xảy ra chuyện gì?”
๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑
“A Ứng, đi mau lên! Lề mà lề mề!’
Hồ Trác Quân quay đầu lại trừng mắt với Hứa Ứng, thúc giục: “Chúng ta phải đi nhanh một chút, vùng đất này không an toàn, thường xuyên có ma đầu ngoại đạo xuất hiện, săn giết chúng ta. Mau lên!’
Hứa Ứng vội vàng đuổi theo cô, nói: “Tỷ, ma đầu ngoại đạo là gì?”
Hồ Trác Quân nói nhỏ: “Những tên đó là loại tà tu chiếm cứ Chư Thiên Vạn Giới, là luyện khí sĩ tà ác dưới trướng Thiên đạo tà ác. Sau lưng bọn chúng có rất nhiều ma tiên, thường xuyên giáng lâm tại đây, mai phục hạ sát thủ với chúng ta.”
Hứa Ứng ngơ ngác: “Tà tu? Tà tu trong miệng cô ấy là luyện khí sĩ Chư Thiên Vạn Giới? Đợi đã!”
Trong đầu y đột nhiên xuất hiện một vấn đề: “Ai mới là ma?”
Đột nhiên phía trước có chấn động thần thông mãnh liệt, mọi người lập tức căng thẳng, Hồ Trác Quân vội vàng hạ thấp giọng: “Im lặng! Có tà tu ngoại đạo!”
Hứa Ứng lộ vẻ kinh ngạc, luồng chấn động này cực kỳ mãnh liệt, hiển nhiên luyện khí sĩ giao thủ có thực lực mạnh mẽ, chỉ e là cường giả trong Chư Thiên Vạn Giới!
“Có ba người ra tay, vận dụng tiên pháp, chẳng lẽ là luyện khí sĩ có truyền thừa Tiên đạo của thế giới khác? Truyền thừa này cực kỳ lợi hại!”
Y mới nghĩ tới đây thì một luyện khí sĩ ma tộc lập tức tăng tốc, lao thẳng về phía có chấn động thần thông, hạ giọng nói: “Các ngươi đi trước, ta tới cứu người!’
Những luyện khí sĩ ma tộc khác thoáng chừ rồi lao nhao bám theo nói: “Tà tu ngoại đạo kia có thực lực cực mạnh, ngươi không ứng phó được, đợi chúng ta một chút!”
Bọn họ nhanh chóng đi khỏi, bên cạnh Hứa Ứng và Hồ Trác Quân chỉ còn lại ba người.
Hồ Trác Quân thoáng do dự, nhìn Hứa Ứng và bốn người còn lại rồi nói: “Các ngươi đi theo hướng này độ nửa ngày là tới Chân Võ quan, nơi đó có thể nghỉ chân, có hai thần tướng quy xà trấn thủ, tà tu ngoại đạo không dám tới đó đâu. Đến đó các ngươi chờ chúng ta.’
Thân hình cô lóe lên, vội vàng đi theo.
Hồ Trác Quân thu liễm khí tức, che giấu tung tích, đi thẳng về phía có chấn động thần thông. Đột nhiên trong lòng cô có cảm giác, quay đầu nhìn lại thì thấy Hứa Ứng đang lén lén lút lút đi theo sau lưng mình.
Hồ Trác Quân giật nảy mình, vội vàng hạ thấp giọng nói: “Ta bảo ngươi tới Chân Võ quan chờ ta cơ mà?’
Hứa Ứng đi theo sau lưng cô, giải thích: “Ta không biết đường. Hơn nữa ta còn nợ tiền ngươi chưa trả....’
Hồ Trác Quân cả giận nói: “Nên ta mới bao ngươi đi theo bọn họ! Bọn họ biết đường!”
Hứa Ứng thẹn thùng: “Ta còn nợ tiền ngươi...”
“Ngươi vì trả tiền mà không muốn sống nữa à!” Hồ Trác Quân nổi giận.
Cô định tự đưa Hứa Ứng về Chân Võ quan, nhưng nơi đây cách Chân Võ Quan rất xa, phải đi mất nửa ngày, đưa Hứa Ứng rồi trở lại cứu người thì chắc chắn không kịp.
Hồ Trác Quân giơ tay phải lên, chậm rãi siết chặt trước mặt Hứa Ứng, nắm tay nhỏ vang lên răng rắc, sắc mặt hung ác nói: “Ngươi đi theo ta, không được phép chạy lung tung, không được phép ra tay. Lát nữa ngươi chỉ có thể nhìn ta đối địch, hiểu chưa?”
Hứa Ứng cãi lại: “Ta rất lợi hại...’
“Cốp!”
Hồ Trác Quân gõ nắm đấm lên trán y một cái, dữ dằn nói: “Những kẻ địch này không phải loại địch nhân ngươi gặp nơi tiền tuyến, bọn chúng lợi hại hơn nhiều, hiểu chưa?”
Hứa Ứng thầm tức giận: “Cô ta lại gõ đầu ta! Chưa ai dám gõ đầu ta! Hay là xử lý tiểu ma nữ này... nhưng ta còn nợ tiền cô ấy, hơn nữa hình như cô ấy lo cho an nguy của ta nên mới gõ đầu ta...’
Y lại thấy khó xử, nếu Hồ Trác Quân là loại cùng hung cực ác thì thôi, khổ nỗi cô lại là ma nữ hiền lành, cho dù gõ đầu y thì y cũng không tiện xử lý.
Hồ Trác Quân cẩn thận từng chút một đi tới, lại sợ Hứa Ứng mất dấu nên thi thoảng lại quay đầu về phía sau xem thử, chỉ thấy hành động của Hứa Ứng còn cẩn thận hơn cô, mọi động tác đều cực kỳ im lặng.
Cô thầm khen trong lòng: “Tuy A Ứng còn nhỏ tuổi nhưng bản lĩnh lén lén lút lút đúng là không tệ, chắc chắn đã làm không ít chuyện xấu rồi!”
Hai người nhanh chóng đi tới, lặng yên không một tiếng động.
Trên một vách núi lớn, một nam nhân tuổi còn thanh niên đứng đón gió, nhìn chiến đấu bên dưới. Chỉ thấy bốn luyện khí sĩ ma tộc đang bao vây một thiếu nữ váy hồng.
Bốn luyện khí sĩ ma tộc kia là hai nam hai nữ, tu vi cực kỳ hùng hồn, ai cũng luyện thành nguyên thần, thân thể cường đại, lúc ra tay là chân nguyên Ma đạo tung hoành, ý chí chiến đấu kinh người, cho dù bị thương rất nặng cũng quyết tử chiến không lùi.