← Quay lại trang sách

Chương 694 Giúp đỡ theo thiện chí, lần sau không thể lặp lại 1

Hai người không hiểu gì cả, Võ Bỉnh toàn thân run rẩy, khó khăn lắm mới tách được người ra khỏi vách núi, cố nén cơn đau nói: “Trong số chúng có giấu một cao thủ, lực lượng nguyên thần của hắn mạnh mẽ tới đáng sợ, không ngờ còn trấn áp được lực lượng của ta! Ta nghi ngờ... đệ tử của Tiểu Thiên Tôn - Sở Thiên Đô đang nấp trong số bọn chúng!”

Vân Nghệ và Tưởng Phù biến sắc, Ma Vực Tiểu Thiên Tôn uy danh hiển hách thâm sâu khó lường, ngay cả Thiên thần cũng cực kỳ e ngại hắn. Đệ tử của Tiểu Thiên Tôn Sở Thiên Đô cũng là một trong những ngôi sao chói mắt nhất trong thế hệ trẻ của Ma Vực, nhiều lần chặn giết anh tài trẻ tuổi của Chư Thiên Vạn Giới, gây dựng được uy danh vang dội!

Thái Thủy, Nguyên Thủy, Vĩnh Khang< Long Hưng, cao thủ của nhiều đại thế giới từng kết bạn xâm nhập Ma Vực, định săn giết Sở Thiên Đô. Sở Thiên Đô giữa muôn trùng vây mà không chết, ngược lại đánh vài người bị thương, khiến uy danh của mình càng thêm hiển hách!

Võ Bỉnh nghi ngờ Sở Thiên Đô nấp trong đám ngươi, lợi dụng lúc mình khinh địch giáng cho mình một đòn nặng nề.

“Tưởng Phù, ngươi phát tín hiệu cho đệ tử bảy đại tiên môn khác, đệ tử của Tiểu Thiên Tôn Sở Thiên Đô xuất hiện trong Đạo Khấp quan.’

Tưởng Phù nghe vậy lập tức phát động thần thông, chỉ thấy pháp lực của hắn tuôn trào, hóa thành một ánh cầu vồng treo trên bầu trời, cách xa vạn dặm cũng có thể thấy được!

Dấu ấn trên đạo tượng cầu vồng có thứ tự khác biệt là truyền đạt những tin tức khác biệt.

Lúc này trên một con sông ở Đạo Khấp quan, một người trẻ tuổi vóc dáng khôi ngô ngẩng đầu lên nhìn ánh cầu vồng. Người này để râu quai nón, hai mắt như hổ, sắc mặt vui mừng: “Sở Thiên Đô, ngươi dám bước ra khỏi chỗ ở của mình, xuất hiện trong Đạo Khấp quan! Được, không uổng công Thẩm Bạch Phong ta tìm ngươi lâu như vậy!”

Những nơi khác trong Đạo Khấp quan cũng có người ngẩng đầu quan sát cầu vồng kia, ai nấy lộ vẻ kinh ngạc.

“Đệ tử của Tiểu Thiên Tôn Sở Thiên Đô xuất hiện trong Đạo Khấp quan?”

“Đây là chuyện lớn, mau báo cho Trường Minh công tử!”

“Con rùa đen Sở Thiên Đô rời vỏ rồi, phải nhanh chóng báo tin cho Lý Bình Sinh, hắn vẫn canh cánh trong lòng về trận thua Sở Thiên Đô!”

Đạo Khấp quan, trong Chân Võ quan, một thiếu niên áo tím ngồi trên nóc Chân Võ đại điện, ngẩng đầu lên, mặt mày đầy nghi ngờ nhìn ánh cầu vồng trên không trung.

Tuy hắn là ma tộc nhưng lại thông hiểu bí mật về dấu ấn đạo tượng của Hỏa Vân Tông, nhận ra tin tức trên cầu vồng kinh ngạc nói: “Ta mới vào đạo quan mà đã có người phát hiện ra rồi? Nhưng vị trí trên cầu vồng không đúng lắm. Nó nói ta đang ở đằng khác!”

Hắn nhìn về phương xa, ở nơi đó thiếu nữ ma tộc Hồ Trác Quân đang dẫn người bỏ chạy, Hứa Ứng ngụy trang thành ma tộc lẩn trong bọn họ.

“Đạo Khấp quan có một khu vực cổ xưa, đó là nơi gợi mở trí tuệ đại đạo, nghe đồn trong thời đại cổ xưa nơi thiên địa đại đạo nơi này còn chưa bị Thiên đạo và tiên nhân tà ác phá hủy, đến địa điểm Đạo Khải là có thể tìm hiểu được huyền ảo của thiên địa đại đạo.”

Hồ Trác Quân chỉ vào một ngọn núi trụi lủi ở đằng xa nói: “Là nơi này, nhưng địa điểm mà chúng ta cần tới là Chân Võ quan, không cùng đường với địa điểm Đạo Khải. Hơn nữa nơi đó đã thành phế tích, không có gì bắt mắt.”

Hứa Ứng chưa từng tới nơi này, nhìn xung quanh. Trong khu vực núi non trụi lủi kia dường như có một đạo quán, có điều bây giờ đã bỏ hoang.

Đột nhiên, dọc con đường tới Chân Võ quan bỗng có chấn động kịch liệt, dường như là dư uy khi phát động pháp bảo. Luồng chấn động này lan tỏa khắp bốn phương tám hướng, Hồ Trác Quân sắc mặt trắng bệch, vội vàng nói: “Không tránh được! Không tới Chân Võ quan kịp rồi! Mọi người theo ta, tới vùng đất Đạo Khải, không khéo sẽ sống sót được!”

Đám người không hiểu gì cả nhưng nha đầu Hồ Trác Quân lao thẳng đi, bọn họ đành bám theo phía sau.

Dư âm pháp bảo quét qua, mọi người dồn dập tế nguyên thần ra chống cự, hi vọng cản được xung kích này, chỉ thấy sóng xung kích pháp bảo đảo qua một ngọn núi!

Hồ Trác Quân biến sắc, lớn tiếng hô: “Chạy! Chạy hết tốc lực! Chạy tới vùng đất Đạo Khải thì còn đường sống!”

Hòn đá trên núi đột nhiên tróc ra, trong núi vang lên tiếng thổi tiêu, chấn động từ chậm biến nhanh, rồi càng lúc càng nhanh.

Hứa Ứng vội vàng nhìn lại, chỉ thấy đá tảng trên núi nhanh chóng tróc ra quá nửa, có hào quang rực rỡ chiếu rọi từ bên trong, dường nhưng là phù văn tiên gia!

“Phù văn tiên gia, ngọn núi kia là một pháp bảo!”

Hứa Ứng lập tức tỉnh ngộ, ngọn núi trúng xung kích là một pháp bảo, một ngọn núi đồng xanh!

Trong núi, hào quang càng ngày càng rực rỡ, đất đá ngoài núi không còn bong tróc mà bị chấn nát, toàn bộ ngọn núi đồng xanh hiển hiện.