Chương 721 Phá dỡ Ma Vực 1
๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑
“Khốn kiếp, hắn sử dụng Linh Lung chân hỏa!”
“Tam Thập Tam Trọng Ly Hỏa kiếm của hắn còn lợi hại hơn ta!”
“Xá Lợi Kim Thân đại thủ ấn của hắn, ta không ngăn được!’
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, đám trong của Linh Lung thiên tông đã ngã đầy đất. Rõ ràng chiêu pháp thần thông mà Hứa Ứng sử dụng để đánh bại bọn họ chính là chiêu pháp thần thông mà bọn họ am hiểu!
Bên cạnh đó, đệ tử của Linh Lung thiên tông đang định gõ chuông cảnh báo, đột nhiên một bàn tay già nua đè quả chuông lại. Đệ tử kia vội vàng nhìn sang, cuồng quít cúi người: “Thái thượng trưởng lão!”
Tam đại thái thưởng trưởng lão mái tóc trắng xóa ngồi ngay ngắn trước vách đá đã thức tỉnh, ai nấy nhìn về phía Hứa Ứng đang đứng, sắc mặt kinh ngạc.
Hứa Ứng miệng lẩm bẩm, tay không ngừng lại, thi triển, từng chiêu từng thức thần thông.
“Thiếu niên này là kỳ tài ngút trời, chúng ta tới giúp hắn một tay!”
Ba vị thái thượng trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, đột nhiên đồng thời tiến tới, tấn công Hứa Ứng từ ba phương hướng khác nhau, vận dụng cũng là nội dung trong Linh Lung đạo kinh!
Bọn họ ngồi đó lĩnh ngộ hơn hai ngàn năm, trình độ thậm chí còn hơn cả tông chủ, lần này ra tay muôn hình vạn trạng, vượt xa đám trưởng lão kia!
Ống tay áo Hứa Ứng bay bồng bềnh, quên mình quên vật, không hề hay biết có người đánh về phía mình, đầu óc y chỉ có các loại đạo văn phức tạp, đạo văn khác biệt tổ hợp lại là có thần thông khác biệt.
Y chìm đắm trong cảm ngộ, ngay cả những đạo văn bị đứt đoạn cũng tự nối liền, phát huy được uy lực cường đại.
Hứa Ứng hét dài một tiếng, chỉ cảm thấy nguyên khí bản thân vận hành thoải mái lâm ly, cực kỳ khoan khoái.
Lúc ở vùng đất Đạo Khải y đã được thiên địa đại đạo gia trì, căn cơ thâm hậu, dần dà những thứ mà kiếp đầu chưa lĩnh ngộ được, y cũng tìm hiểu ra.
Ba vị trưởng lão càng lúc càng kinh ngạc, vì trong thời gian ngắn ngủi này đạo pháp thần thông của Hứa Ứng đã vượt qua nội dung trên vách đá, càng ngày càng thâm sâu khó hiểu!
Càng về sau tam đại thái thượng trưởng lão đỡ thần thông của Hứa Ứng càng khó nhọc. Lúc trước là bọn họ tấn công Hứa Ứng, bây giờ là bọn họ dốc toàn lực mới ngăn được thế công của y!
Mắt thấy bọn họ sắp không chống đỡ nổi, đột nhiên đạo âm vang dội, một luồng kim quang vàng rực bộc phát từ người Hứa Ứng, chỉ trong chớp mắt đã lan khắp toàn thân!
“Ông!”
Âm thanh chấn động vang lên, một hư ảnh tòa Tam Thập Tam Trọng Thiên Linh Lung Hoàng Kim tháp hiện lên quanh người y!
Tam đại thái thượng trưởng lão ai nấy hộc máu, ngã bay ra, nghi hoặc không thôi. Cuối cùng Hứa Ứng cũng thoát khỏi trạng thái ngộ đạo bên vách đá, chỉ thấy xung quanh khắp nơi hỗn độn, đâu đâu cũng có người bị thương, y không khỏi giật mình.
“Ngươi, ngươi là người phương nào?” Một vị thái thượng trưởng lão đứng dậy lâu vết máu trên râu ria, lớn tiếng dò hỏi.
Hứa Ứng không hiểu, còn chưa trả lời.
"Sở Thiên Đô."
Giọng nói của Sở Thiên Đô vang lên: “Hắn chính là Tử Y Thần Hầu Sở Thiên Đô!”
Lời này vừa nói ra, toàn bộ Linh Lung thiên tông bất luận đệ tử hay trưởng lão, thậm chí cả thái thượng trưởng lão cũng thầm giật mình.
“Chẳng lẽ là Tử Y Thần Hầu Sở Thiên Đô?”
“Hắn chính là Sở Thiên Đô? Sở Thiên Đô mà chưa một ai thấy diện mạo thật?’
“Rồng phượng trong chốn người, một bộ áo tím, dáng vẻ đường hoàng! Chỉ có cái mặt hơi đen.”
“Chẳng trách lúc bình thường hắn hay đeo mặt nạ...”
Sở Thiên Đô thấy vậy trong lòng vui buồn lẫn lộn. Vui vì thanh danh Tử Y Thần Hầu Sở Thiên Đô lại tiến thêm một bước, thần thoại bất bại lại thêm một trang sách chói lọi.
Buồn là, tất cả những chuyện này đều không liên quan tới mình.
Một vị thái thượng trưởng lão tóc bạc đi tới, nói với Hứa Ứng: “Hóa ra các hạ chính là Tử Y Thần Hầu, chẳng trách trong thời gian ngắn như vậy đã lĩnh ngộ được Linh Lung đạo kinh của thiên tông ta. Ngươi đánh bại đệ tử thiên tông Vu Ưu Trần của thiên tông ta, mấy năm nay Vu Ưu Trần rút kinh nghiệm xương máu, tập trung khổ tu, tu vi tiến bộ rõ rệt. Ta còn tưởng ngươi và hắn sẽ có một trận chiến long tranh hổ đấu.’
Lão thở dài lắc đầu nói: “Vu Ưu Trần không còn hi vọng đuổi kịp ngươi. Tu vi của hắn cũng mạnh mẽ đấy, hắn cũng là thiên tài của Linh Lung thiên tông ta đấy, nhưng chênh lệch quá lớn.”
Những người khác nghe lão nói vậy cũng không nhịn được buồn rầu.
Vu Ưu Trần là đại sư huynh của Linh Lung thiên tông, trước mặt các sư đệ sư muội hắn chói mắt không khác gì Thiên thần, thực lực cường đại, ngộ tính cao minh, là đối tượng mà các sư đệ sư muội chỉ có thể ngưỡng mộ.
Còn Tử Y Thần Hầu trước mặt Vu Ưu Trần cũng đâu có khác gì? Khác nào thiên thần cơ chứ?
๑ ๑ ۩ ۞ ۩ ๑ ๑