Chương 776 Vô thượng kiếm đạo, Tru Tiên! 2
Đệ tử áo vàng kia sắc mặt trắng bệch, lung lay như sắp đổ, giọng nói nức nở: “Không phải ta! Kiếm ý tuyệt thế của ta còn chưa chui ra đã bị luồng kiếm ý này trấn áp rồi. Các vị sư huynh, có thể ta ngộ sai rồi...”
Mắt thấy bọn họ sắp không chịu nổi, luồng sát ý tuyệt thế kia dần dần thu liễm, áp lực lên mọi người càng ngày càng nhỏ, nhưng kiếm khí treo ngược trên bầu trời lại khiến người ta cực kỳ áp lực!
Tuy sát ý đã thu liễm nhưng kiếm uy lại càng mạnh!
Ánh mắt Hứa Ứng khép hờ, như nhắm như không, không nhìn kiếm quyết trên vách đá thẳng đứng, y đã thuộc nằm lòng kiếm quyết.
Y đang nhìn tàn kiếm Tru Tiên phía xa, xác minh kiếm quyết.
“Viu~~~”
Đột nhiên phía trái gương mặt y vỡ ra, như có kiếm khí vô hình cắt tan gương mặt. Nhưng khoảnh khắc sau vết thương nhanh chóng khép lại, biến mất không còn gì.
Đột nhiên trong tim Hứa Ứng có một luồng kiếm khí vô hình đâm ra, như có người cầm kiếm đâm thủng từ trong ra ngoài. Nhưng khi kiếm khí tiêu tán, miệng vết thương của y cũng khỏi hẳn.
Trên người y đột nhiên có vài chục thanh huyết kiếm đâm từ trong ra ngoài, xuyên thủng thân thể y, máu me bắn ra, nhưng khi huyết kiếm đứt là vết thương cũng lành hẳn.
Dưới vách núi, rất nhiều đệ tử Bích Du tông kinh hãi, không dám tới gần. Đệ tử áo vàng tên Thúc Viễn nơm nớp lo sợ, không dám nói một câu.
“Đây chính là hậu quả khi ngộ sai!”
Đệ tử lão luyện nắm lấy đệ tử áo vàng quát: “Ngươi thấy kết cục của hắn chưa? Vừa rồi nếu ngươi phát động kiếm ý, sẽ gặp tình cảnh như hắn bây giờ!”
Con ngươi Hứa Ứng đột nhiên bị kiếm khí vô hình bổ đôi, nhưng lập tức khép lại.
Nguyên thần của y đột nhiên đứt đầu, đầu rơi xuống, nhưng trong động thiên Dũng Tuyền lại có hồn lực ập tới, nhanh chóng mọc ra đầu mới.
Y cảm ngộ kiếm khí kiếm ý vô thượng trong tàn kiếm Tru Tiên, xác minh kiếm quyết lưu lại trên vách đá thẳng đứng, dần dà tần suất thương tích trên người càng ngày càng thấp.
Rất nhiều đệ tử Bích Du tông xung quanh kinh ngạc không thôi, trong lòng chợt có cảm nhận, chỉ thấy một loại đại đạo vô thượng bỗng trở nên thân cận hoạt bát không gì sánh được, lượn vòng xung quanh bọn họ.
Đột nhiên mọi người đạo tâm trong trẻo, lần lượt kéo vào trạng thái ngộ đạo!
Thậm chí có người tư chất cao trực tiếp lên tới trạng thái nhập đạo, dung hòa với loại kiếm đạo kỳ diệu kia!
Trước mắt bọn họ, kiếm khí tung hoành, như có kiếm khách tuyệt thế đang thi triển kiếm đạo tuyệt mỹ trước mặt bọn họ. Mỗi chiêu mỗi thức đều thể hiện vô cùng rõ ràng cho bọn họ thấy!
Thậm chí có người nhìn thấy tình cảnh ngàn vạn kiếm khách múa kiếm.
Tư chất càng cao thì thấy càng nhiều.
Thậm chí còn nghe thấy tiếng ngâm của kiếm đạo, bên tai vang vọng đạo ngữ!
Đây là điều bọn họ chưa bao giờ trải nghiệm!
Lúc bình thường bọn họ tới Tru Tiên Tuyệt Bích này, khi lĩnh ngộ ai cũng nơm nớp lo sợ. Bọn họ muốn lĩnh ngộ kiếm đạo vô thượng trên vách đá nhưng lại sợ bản thân nhập đạo ngộ đạo bị kiếm đạo gây thương tích, bị Tiên đạo ô nhiễm.
Càng khiến bọn họ chán chường hơn nữa là bọn họ thậm chí không có cơ hội ngộ đạo nhập đạo, thông thường lĩnh ngộ dưới vách đá này sẽ là kiếm đạo sai lầm.
Những đệ tử Bích Du tông ngộ đạo sai lầm thường có cảm giác đắc đạo, khi phát động kiếm khí sẽ bị kiếm khí xé tan, chết oan chết uổng!
Giờ toàn thể bọn họ lại tiến vào trạng thái ngộ đạo và nhập đạo, hoàn toàn không lo bị Tiên đạo xâm lấn, càng không lo bị kiếm đạo đả thương!
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, bọn họ đã nhận được cảm ngộ vượt qua mấy chục năm trước, thậm chí vượt qua sở học cả đời!
Những gì bọn họ lĩnh ngộ được lúc trước giờ càng thêm thâm thúy, chưa lĩnh ngộ được thì chỗ nào cũng có, tùy tiện lượm về.
Trước Tru Tiên Tuyệt Bích, đột nhiên có từng luồng kiếm khí xé gió bay lên, tỏa ra sát ý cuồn cuộn, khuấy động phong vân, kiếm quang chiếu rọi phương viên trăm ngàn dặm!
Kiếm khí càng ngày càng khổng lồ, phạm vi kiếm quang chiếu rọi cũng càng lúc càng lớn.
Dần dà có kẻ địch ngâm vang, như tiếng phượng hót, ngàn vạn luồng kiếm khí lượn vòng quanh Tru Tiên Tuyệt Bích.
Trên dưới Bích Du tông đều bị kinh động, ngàn vạn đệ tử trưởng lão dồn dập bay về phía Tru Tiên Tuyệt Bích, có người vừa hạ xuống gần vách đá thì thấy bàn chân tê rần, hóa ra đã bị cỏ dại ven đường cắt vào chân.
“Các ngươi cẩn thận!”
Giọng nói của Huyền Nhai Tử vang lên rõ ràng trong tai mọi người: “Tru Tiên Tuyệt Bích đã bị kiếm đạo bao phủ, hoa cỏ cây cối núi non, thậm chí làn nước cũng ẩn chứa kiếm đạo, cẩn thận bị kiếm khí đả thương!”
Mọi người vội vàng đứng yên tại chỗ, không dám động đậy.
Bọn họ nhìn xung quanh, chỉ thấy giữa cỏ cây hoa lá có kiếm khí sắc bén, cỏ dại ven đường cũng mang kiếm khí. Thậm chí trong núi non cũng ẩn chứa kiếm khí hùng hồn!