Chương 798 Càng thổi xác càng rơi 2
Hứa Ứng nhìn lại, những linh hồn kia có cái hình người, có cái không phải hình người, thậm chí cỏ cây hoa lá, chim chóc muông thú, cả thần cả ma, thậm chí tiên nhân đã chết, rơi vào trong đó là không cách nào thoát thân!
Cảnh tượng này thật quá chấn động!
Thân thể Tiểu Thiên Tôn bay lên, rơi vào luân hồi. Luân Hồi Huyền Nữ nói: “Hứa đạo hữu còn Dao Trì tiên thủy không?’
Hứa Ứng tỉnh ngộ, biết mục đích cô tới cứu người lần này, vội vàng kiểm tra Dao Trì tiên thủy của mình, lại thấy Dao Trì tiên thủy đã dùng hết, bèn nói: “Ta cứu sống Tiểu Thiên Tôn nên đưa chỗ Dao Trì tiên thủy cuối cùng cho hắn rồi.”
Luân Hồi Huyền Nữ ngơ ngác, nhìn vào Tiểu Thiên Tôn trong luân hồi nói: “Đúng là thần cơ diệu toán, ngay cả điều này mà cũng tính ra.”
Cô bay lên, bước vào luân hồi, giọng nói vang lên thăm thẳm: “Làm phiền đạo hữu hộ pháp cho chúng ta. Nếu lần luân hồi này bị ngắt đứt, chỉ e ta và Tiểu Thiên Tôn đều tử vong hoàn toàn!”
Trong Hỗn Nguyên cung chỉ còn một quầng sáng luân hồi như vầng trăng sáng nằm lại tại đó, một nửa dưới đất, một nửa trên mặt đất.
Trong luân hồi, vô số hồn linh xoay tròn rơi xuống, không rõ tung tích.
Hứa Ứng nhìn vào sâu trong luân hồi, như chứng kiến đại thiên thế giới, thời không vô lượng, nhưng nhìn kỹ lại dường như chỉ thấy ánh sáng xoay tròn, lại như muốn nuốt chửng cả tâm thần của y.
Y không dám nhìn tiếp, thầm nghĩ: “Nữ Đế nói thần cơ diệu toán là có ý gì?”
Câu này của Luân Hồi Huyền Nữ là chỉ Thần bà, khen Thần bà thần cơ diệu toán, tính được Hứa Ứng giao chỗ Dao Trì tiên thủy cuối cùng cho Tiểu Thiên Tôn.
Mà Tiểu Thiên Tôn không cách nào luyện hóa Dao Trì tiên thủy, vì vậy cho dù thế nào mình cũng phải nghĩ cách cứu viện Tiểu Thiên Tôn, mượn Dao Trì tiên thủy trong người Tiểu Thiên Tôn để phục sinh bản thân.
Cô không phải chân thân của Luân Hồi Huyền Nữ mà là nguyên thần, chân thân của cô vẫn giấu trong luân hồi, nằm trong trạng thái tử vong.
Cho nên sau khi đưa Tiểu Thiên Tôn vào luân hồi, cô cũng cần đi vào luân hồi một chuyến, sau khi cứu sống Tiểu Thiên Tôn thì phục sinh chân thân của mình.
Hiển nhiên tất cả mọi chuyện đều nằm trong tính toán của Thần bà.
Hứa Ứng không biết điều này, đương nhiên không có cảm xúc gì, nhưng đối với Luân Hồi Huyền Nữ, chuyện này thật quá chấn động.
Đột nhiên, trong lòng Hứa Ứng có cảm giác, đi ra khỏi Hỗn Nguyên cung.
Chẳng biết từ lúc nào, bên ngoài đã nổi gió, cơn gió cực kỳ dữ dội, Hứa Ứng nhìn lên bầu trời.
Chỉ thấy trời quang mây tạnh lại có mây mù xuất hiện từ lúc nào chẳng hay, gió thổi phần phật như đao, những chỗ khác biệt thì gió nhanh gió chậm, chỗ nhanh còn kéo theo vệt sương khói dài.
Hứa Ứng giơ tay ngăn gió thổi tới, đột nhiên nghe rầm một tiếng, không biết thứ gì từ trên trời giáng xuống, đập lên Ngô Câu Hỗn Nguyên cung, âm thanh cực kỳ ngột ngạt.
Hứa Ứng đang định phi thân lên xem thử, đột nhiên lại có tiếng rầm lớn, lại có vật nặng rơi vào sườn đông Hỗn Nguyên cung, đập xuống khiến mặt đất rung chuyển.
Y tới phía đông, chỉ thấy trong tầm mắt là một cái hố lớn, trong hố có một người, dáng vẻ như chết chìm, chân hướng xuống dưới mặt hướng lên trên, sắc mặt nhợt nhạc, hai con ngươi trắng dã.
Thi thể đập từ trên không trung xuống, nửa thân thể chìm xuống đất, sau ót chạm đất, thể hiện một tư thế bồng bềnh quỷ dị.
“Tiên thi chết chìm trong quái nhãn Quỷ Khư!” Hứa Ứng thầm giật mình.
“Rầm!”
“Rầm!”
“Rầm!”
Từng tiếng rơi nặng nề vang lên khắp bốn phương tám hướng. Hứa Ứng nhìn xung quanh, chỉ thấy từng thi thể chết chìm trên không trung từ trên trời giáng xuống, đập vao mặt đất, có cái nện vào núi đá, có cái đâm vào cây cột, còn có cái rơi vào mảnh vỡ tiên khí, đập tới mức đầu rơi máu chảy, hoặc đứt tay đứt chân.
“Sư tổ, tiếng gì vậy?” Chu Nhai Thư định ra khỏi cung xem thử.
Hứa Ứng giơ tay ngăn hắn lại, ra hiệu cho hắn canh cửa cung.
Lúc này Chu Nhai Thư mới thấy từng thi thể chết chìm rơi từ trên không trung xuống, trong lòng kinh hãi, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời. Chỉ thấy trên trời có từng hạt mưa màu đen khổng lồ rơi vù vù xuống, hạt mưa càng lúc càng lớn, khi sắp đập lên mặt đất mới thấy là từng thi thể chết chìm!
Chu Nhai Thư rùng mình một cái, không ngờ những thi thể này còn tỏa tiên quang, xung quanh thi thể đạo âm có Tiên đạo dị thường lan tràn, ô nhiễm xung quanh Hỗn Nguyên cung!
“Rầm! Rầm! Rầm!”
Tiếng vật nặng rơi xuống càng lúc càng nhanh, lúc trước như khúc nhạc dạo trước cơn mưa rào, bây giờ là mưa xác như trút nước, từng thi thể từ trên trời rơi xuống, đập xung quanh Hỗn Nguyên cung!
Cơn mưa khủng khiếp này mãnh liệt không gì sánh nổi, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, xung quanh Hỗn Nguyên cung đã có không biết bao nhiêu tiên thi rơi xuống.