← Quay lại trang sách

Chương 832 Võ đạo Bỉ Ngạn 3

Hứa Ứng cực kỳ động tâm nhưng vẫn cự tuyệt: “Đạo huynh, ta có ba món bảo bối Tiên Vương rồi, muốn tự vệ không khó. Hay là ngươi cứ giữ vòng tay lại đi.”

Thái Thanh đạo nhân đành bỏ qua.

Hứa Ứng khoanh chân ngồi xuống trong Đâu Suất cung, cảm ngộ Tham Đạo đài tàn tạ của nơi này, tìm kiếm dấu ấn mà Đạo Tổ lưu lại trong thiên địa.

Thái Thanh đạo nhân đi ra bên ngoài Đâu Suất cung, Bồng Lai nằm bên ngoài cung, đạo nhân đi thẳng lên núi, bước vào Di Đà tự.

Thần bà lệnh cho một đám tiên thảo bưng trà dâng nước, ân cần chiêu đãi. Cọng cỏ mộ phần của Hứa Ứng cũng làm việc vặt trong đó, thường bị khinh bỉ, rất hay bị tiên thảo khác ức hiếp.

“Đạo hữu vẫn chưa tặng vòng tay à?” Con mắt Thần bà sáng lên nhìn Kim Cương trác trên tay hắn, mỉm cười hỏi.

Thái Thanh đạo nhân thở dài nói: “Ba lần rồi, người ta không lấy.”

Hắn khá bất đắc dĩ, Hứa Ứng kiếp đầu đi vào di tích Đâu Suất cung, lĩnh ngộ Đâu Suất cung, khi đó đã đưa tặng một lần, khi đó Kim Cương trác đã thể hiện uy lực chí báo.

Khi đó Hứa Ứng là cơn đau đầu của Tổ Đình, đi khắp nơi trộm bảo đào mộ, hãm hại lừa gạt, không ngờ đưa Kim Cương trác tới cửa mà y lại không động tới!

Lần thứ hai cũng là lúc trước Hứa Ứng tới di tích Đâu Suất cung, chỉ lấy khí Thái Thanh, không dám lấy Kim Cương trác.

Vừa rồi hắn lại đưa lần nữa, Hứa Ứng vẫn quả quyết cự tuyệt.

Ba lần vẫn không đưa tặng được, Thái Thanh đạo nhân cũng thấy bất đắc dĩ.

Thần bà cười nói: “Cái vòng tay sáng loáng của ngươi có ai dám nhận? Nhận thì ai mà chịu nổi nhân quả của Đạo Tổ? Kẻ thù của Đạo Tổ, bất cứ ai cũng có thể tùy tiện đè chết hắn!”

Thái Thanh đạo nhân gật đầu: “Cái này cũng đúng.”

Thần bà cười nói: “Cho nên chí bảo cũng không dễ nhận. Đạo huynh, Nhân Đạo Tổ Đình còn có thể quật khởi được không?”

Ánh mắt Thái Thanh đạo nhân nhấp nháy nói: “Trong Nhân Đạo Tổ Đình không chỉ có Tổ Đình đạo môn, còn có Tổ Đình yêu tộc, Tổ Đình thiên đạo, Tổ Đình Kim Tiên, Tổ Đình Thượng Thanh, Tổ Đình Tử Vi. Nơi đây nhất định phải quật khởi trở lại.”

Hắn dừng lại một chút rồi tiếp tục nói: “Năm xưa nhân tộc khởi nguồn từ đây, trải rộng khắp Chư Thiên Vạn Giới, Côn Lôn là tổ địa kết nối vạn giới, Chư Thiên Vạn Giới tiến tới Côn Lôn, thông qua Thần Kiều trở về Tổ Đình. Côn Lôn Hứa gia chính là người phụ trách bảo vệ con đường này, Hứa gia là người bảo vệ Côn Lôn, kết nối Tổ Đình và Chư Thiên Vạn Giới, nhóc họ Hứa...”

Thần bà ánh mắt thăm thẳm, hạ giọng nói: “Có lẽ sẽ trở thành mấu chốt cho Tổ Đình quật khởi!”

Thần bà không nhịn được nói: “Đạo huynh, gánh nặng này, ai cõng nổi?”

Thái Thanh đạo nhân thở dài: “Không gánh nổi cũng phải làm. Đây là người có khả năng nhất rồi!”

Thần bà lẳng lặng gật đầu, Tổ Đình có nhiều cao thủ, nhưng Hứa Ứng vẫn là người có hi vọng nhất.

“Hắn có thể khôi phục lục bí trong Ly Hận thiên Đâu Suất cung không?”

Cô không nhịn được hỏi: “Nếu không khôi phục được, chỉ e hi vọng cũng giảm bớt!”

Thái Thanh đạo nhân thoáng chần chờ rồi lắc đầu nói: “Nếu Đạo Tổ vẫn còn, chắc chắn có thể giúp hắn khôi phục lục bí. Nhưng Đạo Tổ... cũng may dấu ấn đại đạo mà Đạo Tổ lưu lại vẫn còn, không khéo sẽ giúp được hắn.”

“Không khéo?” Thần bà lườm hắn một cái: “Chỉ là không khéo thôi à?”

“Có thể nói không khéo đã là tốt lắm rồi.”

Thái Thanh đạo nhân tháo Kim Cương trác xuống nói: “Hay là ngươi nhận vòng tay này nhé?”

Thần bà cực kỳ động tâm nhưng lập tức tỉnh táo lại, lắc đầu nói: “Không được! Ngươi đưa ai không khéo người đó lại bị lừa bán mạng cho ngươi!’

Thái Thanh đạo nhân đành thu hồi vòng tay, đi ra bên ngoài Di Đà tự, lúc này chỉ thấy trên một tòa tiên sơn trong Bồng Lai tiên sơn có một con rắn khổng lồ đang ngửa đầu lên trời hít thở, sau đầu lóe lên âm dương nhị khí cực kỳ bắt mắt.

Thái Thanh đạo nhân trong lòng máy động, ném Kim Cương trác lên,vòng tay keng một tiếng rơi xuống trước mặt Ngoan Thất, rung lắc hai cái. Ngoan Thất nghe tiếng vang, nhìn cái vòng tay, lại nhìn bầu trời, kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ là tiên khí từ trên Tiên giới rơi xuống?”

Hắn thò chóp đuôi ra, chọc chọc cái vòng tay bạc, Kim Cương trác bọc vào chóp đuôi hắn.

Ngoan Thất kinh ngạc, vội vàng điều động nguyên khí, định tháo vòng tay ra, Kim Cương trác nhận được nguyên khí của hắn ầm ầm biến lớn,dung hợp với âm dương nhị khí sau đầu hắn, hóa thành thái cực đồ trong vòng tròn!

Ngoan Thất vừa mừng vừa sợ: “Tiên khí từ trên trời rơi xuống, có duyên với ta!”

Hắn tế luyện Kim Cương trác, đeo vào chóp đuôi của mình, coi như cái nhẫn lớn.

Thái Thanh đạo nhân thấy vậy cười nói: “Tốt tốt! Chúng ta sẽ gặp lại trong mộng!’

Ngoan Thất tiếp tục tu luyện, bất tri bất giác tiến vào mộng đẹp. Trong mộng, Thái Thanh đạo nhân đi vừa hắn, truyền thụ cho hắn làm sao tế luyện bảo vật này, làm sao phát huy công dụng của nó, vân vân.