Chương 883 Tiên Hạc đồng tử 1
Hứa Ứng thoáng do dự, còn chưa kịp đáp ứng thì Lý Bình Sinh đa nói: “Hứa đạo hữu, người đi cùng ta là tứ sư thúc của ta, coi ta như con, thù cha thì con phải báo, ta muốn tự tay đâm kiếm thuật giết tứ sư thúc!”
Hứa Ứng lùi lại phía sau một bước.
Tử Khê vội vàng nói: “Thẩm Bạch Phong, Lý Bình Sinh, hắn là Hứa Ứng, hắn là đại ác nhân, là đại ma đầu đoạn tuyệt Thiên lộ! Hắn mới là kẻ tội các cùng cực...”
Thẩm Bạch Phong và Lý Bình Sinh lao tới, lửa giận và thù hận xen lẫn, hạ thủ cực kỳ nặng tay.
Hiện giờ thực lực Tử Khê chỉ ngang cỡ bọn họ, lại bị hai người hung hăng vây đánh, còn chia sang hai bên một trái một phải, đồng thời tấn công những chỗ yếu hại!
Tử Khê phản kích thì hai người Thẩm Lý không trốn không né, chịu đựng một thức thần thông của hắn, chưởng lực của hai người cũng giáng vào Tử Khê.
Tử Khê bị đánh tới mức trước ngực lõm vào, lại thấy hai người Thẩm Lý một trái một phải, song chưởng đánh tới, một cái đập vào bên trái đầu hắn, một cái đánh vào bên phải đầu hắn.
“Rầm!”
Máu tươi văng khắp nơi.
Thân thể không đầu của Tử Khê có máu thịt sinh sôi, đang định mọc lại đầu, nhưng hai người Thẩm Lý ngươi một quyền ta một chưởng, đánh thẳng vào lục đại bí tàng của hắn, chỉ trong khoảnh khắc đã phá vỡ bí tàng.
Thân thể không đầu lập tức ngừng sinh trưởng, máu tươi phun ra ở cỗ, hóa thành một cỗ thi thể.
Nguyên thần của hắn đang định chạy trốn, lại bị nguyên thần của hai người Thẩm Lý lao tới, đánh tan thành từng mảnh!
“Loại thực lực có được nhờ cướp đoạt, cuối cùng chỉ là ảo ảnh trong mộng mà thôi.” Hứa Ứng lắc đầu nói.
Tử Khê chết khiến y không khỏi bàng hoàng.
Vừa rồi Tử Khê còn mạnh mẽ không gì sánh được, chẳng khác nào Tiên Vương, trông như không thể chiến thắng, nhưng đám cao thủ tới từ Tổ Đình này lại đánh hắn rơi từ cấp độ Tiên Vương trở lại nguyên hình.
“Thiên đạo trong Bồng Lai tiên sơn, Hỗn Thiên đỉnh, Thập Nhị Trọng Lâu, các loại pháp bảo do cảnh giới của kiếp đầu tiên luyện thành, chúng chẳng khác nào lục đại động thiên của Tử Khê, đều là ngoại vật, có thể khiến ta trông thì cường đại. Nhưng thứ thật sự thuộc về mình vẫn là cảnh giới của mình.”
Trong lòng Hứa Ứng ngổn ngang cảm xúc, trước đó mình dựa vào động thiên na tổ, sau lại dựa vào Bồng Lai tiên sơn, dựa vào Thập Nhị Trọng Lâu, chẳng phải cũng giống như Tử Khê ư?
Theo đuổi lực lượng bên ngoài, không để ý tới trưởng thành của bản thân, chẳng phải quá ngu xuẩn?
Vừa rồi Thổ địa thần nói nguyên thần Thập Nhị Chinh mới là nguyên thần nhập môn, còn phải tới Tổ Đình Thiên đạo quan sát Tổ Thần mới có thể có huyền diệu của nguyên thần.
Đạo tràng tiên gia của Tổ Đình Thượng Thanh, đạo văn của Tổ Đình yêu tộc, tất cả đều rất lợi hại, không phải dựa vào ngoại vật.
“Trên con đường tu hành, chắc chắn có rất nhiều chỗ ta chưa luyện tới, cho dù là kiếp đầu cũng chưa luyện tới. Nhưng như Bồng Lai Thiên đạo rất mạnh.”
Hứa Ứng thầm nghĩ: “Thập Nhị Trọng Lâu, Thiên Quan cũng rất hữu dụng. Nếu có thể thu thập cảnh giới tản mát ở bên ngoài lại, tập hợp đủ chín cảnh giới, như vậy có thể tái hiện thực lực kiếp đầu của ta, thậm chí còn mạnh hơn kiếp đầu!”
Chuyện này thật quá hấp dẫn.
Mấu chốt hơn nữa là y đã sưu tầm được bốn cảnh giới!
Tập hợp đủ chín cảnh giới không phải chuyện quá xa vời!
Vì vậy, tuy Hứa Ứng biết dựa vào ngoại lực sẽ rơi vào kết cục như Tử Khê, nhưng y vẫn khó mà vứt bỏ, thầm nghĩ: “Cũng có thể vừa tu luyện vừa tìm kiếm vị trí của những cảnh giới này, hai bên đều không chậm trễ. Hơn nữa nếu ta có thực lực mạnh hơn cũng có thể tìm được Ngọc Hư cung, Nê Hoàn cung, Hoàng Đình phủ chân chính, mở được càng nhiều động thiên Tiên giới.”
Đây là phương pháp vẹn cả đôi đường.
Thẩm Bạch Phong và Lý Bình Sinh giết chết Tử Khê, cả hai cũng bị thương, cúi người với Hứa Ứng một cái, Thẩm Bạch Phong nói: “Chỉ e hai người chúng ta không thể theo công tử tới Bồng Lai. Bây giờ khách câu cá đã bị diệt trừ, hai người chúng ta phải tìm lại túi da của sư phụ, về núi an táng.”
Lý Bình Sinh nói: “Thực lực của Hứa huynh khiến ta cực kỳ khâm phục. Lần trước ở Ma Vực thua dưới tay Hứa huynh là vinh hạnh của chúng ta. Sau này sẽ gặp lại.”
Thẩm Bạch Phong cũng gật đầu liên tục.
Bọn họ đã hiểu ra, lần trước gặp Sở Thiên Đô ở Tổ Đình thật ra chính là Hứa Ứng, bọn họ không coi là thua Sở Thiên Đô.
“Sở Thiên Đô đánh bại truyền nhân Quỷ Khư Nạp Lan Đô, xem ra cũng là hành động của Hứa Ứng. Thế thì Sở Thiên Đô vẫn là Sở Thiên Đô ban đầu, sao chúng ta phải sợ?”
Hai người lại dấy lên đấu chí, định sau khi bố trí ổn thỏa sẽ trở lại Tổ Đình khiêu chiến Sở Thiên Đô thật sự, chiếm lấy danh hiệu đệ nhất vạn giới!