Chương 910 Mời thần thì dễ, tiễn thần lại khó 3
Trong lúc bất tri bất giác, lại mấy tháng qua đi, Côn Lôn cảnh chim hót hoa nở, không khác gì tiên cảnh, nhưng Ngọc Hư cung vẫn chưa khôi phục.
Ngày hôm đó, cuối cùng Hứa Ứng cũng mở mắt ra, đứng dậy bước ra ngoài phế tích Ngọc Hư cung.
Khoảnh khắc y bước ra khỏi cánh cửa, trong phế tích có vô số mảnh gạch vỡ ngói vụn bay lên, không ngừng sắp xếp tổ hợp trên bầu trời, hóa thành đình đài lầu các, cầu thang uốn lượn.
Ngọc Hư cung lại tỏa ra sinh cơ, ánh mặt trời chiếu rọi làm ánh lên hào quang rạng rỡ, chỉnh tề như mới!
Hứa Ứng sải bước ra khỏi càng lúc càng, quay đầu nhìn lại chỉ thấy trong Ngọc Hư cung có một vị đạo nhân tiên phong đạo cốt, dường như đang mỉm cười với y.
Hứa Ứng ngây ngẩn, nhìn lại lần nữa thì không còn thấy hư ảnh, cứ như vừa rồi mình hoa mắt.
“Chẳng lẽ đạo nhân kia cũng tương tự như thiên địa nguyên thần Thái Thanh đạo nhân?” Hứa Ứng thầm nghĩ.
Trong đạo tràng Côn Lôn cảnh này, thiên địa đại đạo đã được tu bổ, nếu có thiên địa nguyên thần, có lẽ cũng khôi phục theo.
Nhưng Hứa Ứng không dám khẳng định có phải mình hoa mắt không.
Y đi ra ngoài, sau lưng y đại đạo bành trướng, đạo âm vang dội, đột nhiên bầu trời xoay tròn, Tiên giới mở rộng, một tòa động thiên Tiên giới khác từ trên trời giáng xuống, nối liền với bí tàng Ngọc Trì của y.
Tòa động thiên này vừa mở, nguyên khí dồi dào không ngừng ập tới, khiến tu vi của Hứa Ứng tăng vọt.
Tòa động thiên Tiên giới thứ hai đã mở!
Tòa động thiên này là luyện tiên dược nguyên khí, tăng cường tu vi nguyên khí.
Cho dù là na pháp có khiếm khuyết, mở bí tàng Ngọc Trì, tu luyện tới tầng thứ tư là có thể khiến pháp lực của mình bám sát tiên nhân!
Còn chính pháp lại có uy lực mạnh hơn, tổ pháp Hứa gia càng hơn xa chính pháp.
Bây giờ Hứa Ứng mở động thiên Tiên giới, luyện tiên linh chi khí của Tiên giới thành tiên dược nguyên khí, mức độ tăng cường nguyên khí vượt xa tổ pháp.
Y đi vài bước là mở được động thiên Tiên giới Ngọc Trì tới tầng thứ năm, nguyên khí gia trì gần ngang với động thiên na tổ, có thể thấy nếu tu luyện tới tầng thứ chín, gia trì nguyên khí sẽ tăng lên đáng sợ ra sao!
Hứa Ứng chậm rãi hạ xuống từ hư không, bay tới trên Ngọc Kinh thành. Y ngẩng đầu nhìn lên, Côn Lôn cảnh tỏa ra hào quang mê người, chậm rãi biến mất, không còn tăm hơi.
“Côn Lôn cảnh Ngọc Hư cung là đạo tràng mà người có đại thành tựu trong thời cổ đại dùng đại đạo bản thân tạo ra, trong đạo tràng này là thiên địa đại đạo chí cao vô thượng mà bọn họ đích thân lĩnh ngộ. Nếu vậy, điều gì khiến bọn họ rời khỏi đạo tràng của mình?”
Hứa Ứng ra khỏi Ngọc Kinh, men theo Thần Kiều đi ra ngoài, bất tri bất giác chìm vào trầm tư, miệng lẩm bẩm: “Có phải Bỉ Ngạn không?”
Y bất giác nhớ tới cảnh tượng Cổ Phật ở Tu Di sơn rơi xuống, chư phật và đỉnh Tu Di sơn đồng thời biến mất, dường như cũng đang tìm kiếm Bỉ Ngạn.
Có lẽ người có đại thành tựu ở Côn Lôn cảnh Ngọc Hư cung cũng đi tìm Bỉ Ngạn nên mới rời khỏi đạo tràng, dẫn tới đạo tràng sa sút tàn tạ?
“Nhưng vì sao tăng nhân trẻ tuổi lại lớn tiếng cảnh cáo ta, bảo ta rời khỏi Bỉ Ngạn?”
Nghĩ tới đây đột nhiên lại nghe một tiếng chuông vang lên, âm thanh du dương khiến y bừng tỉnh.
“A Ứng!”
Hứa Ứng vội vàng ngẩng đầu lên đã thấy Ngoan Thất và quả chuông men theo Thần Kiều bay ào ào tới, tiếng chuông leng keng rung động, đuôi rắn cũng rung như gợn sóng.
Hai tên này hưng phấn khó tả, nhanh chóng chạy tới bên cạnh y, ngươi một câu ta một câu, có oán trách y bỏ lại mình, có lời kể lại mọi chuyện trong thời gian qua, hoàn toàn không cho Hứa Ứng nói xen vào.
Hứa Ứng chỉ mỉm cười lắng nghe, đột nhiên chú ý thấy cái vòng bạc trên đuôi Ngoan Thất, lập tức biến sắc nói: “Thất gia, ngươi lấy đâu ra cái vòng này vậy?”
Ngoan Thất thấy y chú ý tới cái vòng bạc trên chóp đuôi mình, không khỏi đắc ý nói: “Ứng Tử, ta dùng chính món bảo vật này thu khắp thiên hạ, gây họa cho một loạt khu vực Tiên đạo dị thường trong Tổ Đình. Cẩu Tử bắt được ta, bị ta thu mất Thiên Kích.”
“Ứng Tử, Cẩu Tử?”
Hứa Ứng khóe mắt giật giật, biết Ứng Tử là mình,còn Cẩu Tử chắc là Tiểu Thiên Tôn.
Ngoan Thất nói: “Cẩu Tử nói với ta, ngươi thu tiên khí, chắc chắn sẽ chọc giận tiên nhân trong tiên mộ, bảo ta trả lại. Hắn gọi ta là thúc, lại kêu ta Thất gia, thế nên ta trả lại. Cẩu Tử còn nói Tổ Đình gặp nạn, phải thanh lọc khu vực Tiên đạo dị thường, thế là ta và Chung Tử giúp việc cho hắn, dọn dẹp rất nhiều khu vực Tiên đạo dị thường.”
Hứa Ứng nhấn mạnh thêm: “Thất gia, vòng bạc này tuy tốt nhưng là cạm bẫy. Ngươi nhận lợi ích thì phải gánh chịu nhân quả.”