← Quay lại trang sách

Chương 953 Đế tử Kim Bất Di 3

“Xoạt~~”

Hai cánh giang ra sau lưng hắn, phía sau cánh có một gốc thần thụ đột ngột mọc từ dưới đất lên, đạo lực bành trướng, từng Kim Ô bay lượn quanh thần thụ, như mười vầng mặt trời.

Ngoan Thất, quả chuông và Trùng Mẫu kinh ngạc không thôi, đột nhiên chỉ nghe một tiếng ầm lớn vang lên, đại điện nằm giữa công kích của đại quân hai bên Thái Dương thủ và Yêu Hoàng, chia năm xẻ bảy.

Đám người trong điện lập tức xuất hiện trước mắt hai bên đang giao chiến!

Ngoan Thất và quả chuông tâm thần thấp thỏm. Đối với Yêu Hoàng thì bọn họ là quân địch, đối với đại quân Thái Dương thủ thì bọn họ là đào binh, cả hai đều không ưa mình.

Đột nhiên tất cả pháp bảo và yêu thú thái cổ ngưng bặt, dừng đôi mắt đồn dập nhìn về phía Kim Bất Di, lộ vẻ kính sợ.

Hai bên ai nấy thu đao binh, một bộ xương yêu thú thái cổ ầm ầm rung động, chậm rãi quỳ xuống, sau đó từng bộ xương yêu thú khác cũng dồn dập quỳ gối, cúi đầu với Kim Bất Di.

“Xoạt!”

Trên thuyền lầu, từng thi thể tướng sĩ yêu tộc cũng dồn dập quỳ một chân xuống đất, cúi đầu với Kim Bất Di, ngay cả hai vị đại tướng giáp vàng giáp bạc cũng chống vũ khí, quỳ một chân xuống.

Còn trên đầu Yêu Hoàng cực kỳ khổng lồ kia, nguyên thần yêu hoàng cũng quỳ một chân xuống, miệng vang lên tiếng nói trầm trầm: “Điện hạ.”

“Điện hạ!” Ngàn vạn tướng sĩ yêu tộc đồng thanh hô.

Lúc này từng bộ xương yêu thú cũng phát ra tiếng rống chấn động đất trời, đinh tai nhức óc.

Trong lúc nhất thời hai bên bỗng ngừng chiến đấu.

Kim Bất Di mọc ra ba chân, nhìn cảnh tượng này mà không hiểu gì cả. Lúc này ký ức cổ xưa trong huyết mạch của hắn dần dần dâng lên. Một lúc lâu sau Kim Bất Di đi tới, nhìn thi thể yêu tộc hai bên, bỗng dâng lên cảm xúc khó tả.

“Bây giờ đã cách Tiên Đình yêu tộc không biết bao nhiêu vạn năm, Tiên Đình yêu tộc đã không còn tồn tại, các ngươi đánh nhau sống mái là vì sao? Ta cho các ngươi tự do.”

Hắn như có ma lực hùng hồn, lời này vừa nói ra, những chấp niệm dây dưa không biết bao nhiêu vạn năm dồn dập tan rã, từng bộ xương và thi thể Yêu Tiên yên tĩnh trở lại, hai vị tiên tướng yêu tộc giáp bạc giác bạc cũng lộ vẻ được giải thoát.

“Xoạt!”

Từng thi thể đột nhiên sụp đổ, hóa thành bột phấn, lập tức bị thái dương đốt trụi. Bộ xương cự thú cũng dồn dập ngã xuống, vỡ nát!

Pháp bảo vỡ nát, thuyền lầu đèu bị Thái Dương thần hỏa nhen lửa, hóa thành tro tàn, chỉ còn lại từng sợi xiềng xích.

Phía cuối xiềng xích nối với một quan tài vàng, quan tài vàng này chính là nhà Thái Dương Kim Quỹ, như một cái ngăn tủ, dùng để phong ấn Yêu Hoàng cùng đám yêu thú thái cổ tạo phản.

Chỉ có mình thi thể Yêu Hoàng kia là không vỡ nát.

Yêu Hoàng khởi tử hồi sinh, nguyên thần cũng theo thiên địa đại đạo phục sinh mà gây dựng lại, sống thêm một kiếp, đương nhiên sẽ không vì chấp niệm tiêu tán mà tử vong. Nhưng hắn không có thân thể, chỉ có nguyên thần.

“Tiên Đình yêu tộc cũng sụp đổ rồi à?”

Nguyên thần Yêu Hoàng kia vẫn quỳ một chân xuống, thần sắc bi thương, hạ giọng nói: “Thế thì năm xưa ta liều chết kháng cự có ý nghĩa gì?” Giọng nói của hắn đầy mê mang.

Năm xưa hắn vì đãi ngộ bất công đối với chủng tộc nên mới phản kháng, bị trấn áp trong Thái Dương Kim Quỹ, lần này khởi tử hoàn sinh lại phát hiện thiên địa đã biến hóa kịch liệt, thiên địa đại đạo cũng đã thay đổi, Tiên Đình năm xưa không còn, âm oán năm xưa cũng tan thành tro bụi.

Mọi kiên trì, mọi chấp nhất của mình, tất cả đều hóa thành ảo ảnh trong giấc mộng.

Đột nhiên nguyên thần Yêu Hoàng kia kéo mạnh xiềng xích, giơ Thái Dương Kim Quỹ lên cao, thân hình hạ xuống bên cạnh Kim Bất Di. Ngoan Thất thầm giật mình, tế Kim Cương trác lên, quả chuông rung động, Trùng Mẫu làm động tác uy hiếp.

Nếu nguyên thần Yêu Hoàng dám làm gì Kim Bất Di, bọn họ sẽ lập tức ra tay, cho dù không phải đối thủ cũng phải thử một phen!

Nguyên thần Yêu Hoàng kia giơ cao Thái Dương Kim Quỹ, lại hạ xuống, rơi lệ nói: “Yêu Hoàng Kinh Hồng, bái kiến Đế Tử điện hạ. Từ nay về sau điện hạ sẽ là chủ nhân của Kinh Hồng, Kinh Hồng thề trung thành tới chết, phụ tá Đế Tử, tái hiện vinh quang yêu tộc!”

Kim Bất Di thoáng kinh ngạc, sao mình lại biến thành Đế Tử điện hạ?”

“Tái hiện vinh quang yêu tộc?”

Ngoan Thất nghe vậy thân thể chấn động, giọng nói run run: “Yêu Hoàng Kinh Hồng, ý ngươi là trước nhân tộc có một nền văn minh do yêu tộc đi đầu, thành lập Tiên giới huy hoàng, thành lập Tiên Đình, thống trị thế gian?”

Kinh Hồng Yêu Hoàng liếc mắt nhìn hắn một cái, khẽ nhíu mày nói: “Không sai. Thời gian bây giờ còn không biết cả lịch sử yêu tộc hay sao?”

Ngoan Thất kích động tới mức toàn thân run rẩy, giọng nói cũng run run: “Sau này chúng ta bị nhân tộc cổ xưa dùng âm mưu đánh bại, văn minh thất lạc, đúng không?’