← Quay lại trang sách

Chương 969 Tình cảm phai nhạt 3

Y từng tận mắt thấy Quỷ Khư, năm xưa khi Nguyên Vị Ương còn là Nguyên Vị Ương, y và thiếu nữ cùng cảm ứng, suýt gây ra đại họa kêu gọi cả Quỷ Khư. Với tu vi hiện giờ của Hứa Ứng, triệu hồi Quỷ Khư không phải phiền phức, nhưng nếu làm vậy sẽ bại lộ hành tung của mình, bị Đệ Cửu Tiên Vương và Ngũ Tuyệt Tiên Vương biết được.

Cho nên Hứa Ứng dùng cách thứ hai, đó là để Hoa Thác Ảnh mang mình vào Quỷ Khư. Hoa Thác Ảnh xuất thân Quỷ Khư, chắc chắn có hiểu biết sâu rộng về Quỷ Khư, có cô nàng này dẫn đường, chắc chắn không xảy ra sai lầm gì.

Trong trận chiến ở Tổ Đình lần trước, Hoa Thác Ảnh bị bắt, bị ép gia nhập, trở thành một thành viên trong Bồng Lai tiên sơn.

Dọc đường về Bồng Lai, Hứa Ứng nhìn xung quanh, chỉ thấy trong Tổ Đình, những khu vực Tiên đạo dị thường mà Ngoan Thất và Tiểu Thiên Tôn nhổ đi dần dần khôi phục thiên địa nguyên khí, nơi nơi đều là linh sơn, không còn cảnh tượng hoang tàn lúc trước.

Cuộc sống của bách tính Tổ Đình cũng được cải thiện, lúc trước thi thoảng có khu vực Tiên đạo dị thường bạo động, quái vật tuôn ra như thủy triều, gây hại cho thôn xóm phụ cận; hoặc có quỷ dị xâm lấn, thôn dân dính phải Tiên đạo, hóa thành sinh vật dị thường.

Hiện tại, lần đầu tiên bách tính Tổ Đình có thể yên giấc ngủ ngon.

Hứa Ứng thầm vui vẻ: “Không biết Tiểu Thiên Tôn đã tìm thấy Trúc Thiền Thiền chưa? Hắn muốn nung chảy các loại tiên khí, luyện thành thần khí bổ thiên, phải có Trúc Thiền Thiền trợ giúp mới được.”

Y lại nhớ tới tấm ngọc bàn của tiên nhân áo xám, trong lòng thầm nôn nóng: “Nếu có thể đoạt được nó, để Trúc Thiền Thiền sao chép mấy bản, thế thì tốt biết bao.”

Bồng Lai tiên sơn không còn ở chỗ cũ, Huyền Vũ Thần Quy mang theo ngọn tiên sơn khổng lồ này dạo chơi trong Tổ Đình, lưu lại từng dấu chân khổng lồ.

Hứa Ứng đi men theo những dấu chân này, cứ thế phi hành hai ngày, đột nhiên thấy thiên địa phía trước xuất hiện một thác nước lớn, cứ như ngân hà treo trên bầu trời, tiếng nước đổ đinh tai nhức óc.

Thác nước này không biết rộng bao nhiêu, trên nối với trời, dưới không biết sâu bao nhiêu, Hứa Ứng không nhìn thấy đáy.

Dấu chân Huyền Vũ thần thú mà y đang bám theo chỉ đến đây, có thể thấy Huyền Vũ thần thú từng dừng chân trên một vách núi nhô ở phía trước, lưu lại rất nhiều dấu chân tại đó.

Hứa Ứng bay tới, đi vào nơi đó, nhìn vào thác nước, chỉ thấy trong thác nước loáng thoáng một tòa tiên mộ.

Hứa Ứng trong lòng máy động: “Bồng Lai tiên sơn tới đây chắc là để tìm tòa tiên mộ này. Bọn họ đến tiên mộ làm gì?”

Trong lòng y thầm buồn bực, lúc này lại nghe một âm thanh vang lên: “Nơi đây là địa điểm Thiên Hà đổ xuống. Nhưng đại đạo của Tổ Đình đã vỡ nát, Thiên Hà khô cạn đã lâu. Chẳng qua trước đây không lâu Thiên Hà lại dâng nước, nước trong Thiên Hà chảy xuống hóa thành thác nước, thế là tiên mộ trong Thiên Hà cũng theo đó xuất hiện.’

Hứa Ứng nhìn theo hướng tiếng nói, trong lòng máy động, cười nói: “Nguyên đạo nhân.”

Người vừa tới chính là Nguyên đạo nhân của Tổ Đình Thượng Thanh, bên cạnh có một thiếu niên đi theo. Hứa Ứng từng gặp bọn họ ở Tu Di sơn.

Y có ấn tượng rất mạnh về bọn họ, một là Thượng Thanh đạo tràng của Nguyên đạo nhân, cực kỳ lợi hại, thậm chí có thể kiềm chế cả Tử Khê đã thôn tính ngàn vạn cao thủ!

Ấn tượng sâu sắc thứ hai là sau khi gặp cường địch Nguyên đạo nhân sẽ tế ra sư thúc, mời tiểu sư thúc xuất thủ.

Thiếu niên bên cạnh hắn chính là tiểu sư thúc của Nguyên đạo nhân.

Nguyên đạo nhân mang theo thiếu niên đi tới nói: “Tòa tiên mộ này rất huyền diệu là tiên mộ là Thiên Hà gột rửa mới xuất hiện, không biết trong mộ mai táng vị tiên nhân nào. Nhưng Thiên Hà xuất, tiên mộ hiện, chắc chắn tiên nhân trong mộ hết sức bất phàm.’

Hứa Ứng nói: “Nếu Tiểu Thiên Tôn bổ thiên thành công, cổ tiên trong mộ có phục sinh không?’

Nguyên đạo nhân lắc đầu: “Ta cũng không biết.”

Hứa Ứng quan sát tòa tiên mộ kia, chỉ thấy tiên mộ đột nhiên tỏa hào quang rực rỡ, có luồng sáng bắn ra, sau đó lại đột nhiên yên tĩnh, lại đột nhiên có khí tức ngập trời dâng lên, xưk Thiên Hà, khiến nước Thiên Hà chao đảo không thôi, cứ như bị cuồng phong kéo theo.

“Tòa tiên mộ này đang trấn áp thứ gì đó!”

Hứa Ứng nghi hoặc không thôi, dò hỏi: “Nguyên đạo nhân có biết bên dưới tiên mộ này trấn áp thứ gì không?’

Lúc ở mộ Nhị Lang Chân Quân, y đã phát hiện bên dưới tiên mộ Nhị Lang Chân Quân cũng trấn áp thứ gì đó!

Nguyên đạo nhân bùi ngùi không thôi, nói: “Năm xưa những tồn tại như Đạo Tổ rời khỏi thế giới này, không biết tung tích, thiên địa dần dần mục nát, dị đạo mọc um tùm, từ từ rục rịch. Tiên thần lưu lại phải bảo vệ Tổ Đình, thủ hộ thương sinh, huynh sinh vì nghĩa, dùng tính mạng mình trấn áp cường địch!’