Chương 996 Tâm địa thâm độc 3
Hứa Ứng coi như không nghe thấy.
Thiên Huyễn Chân Nhân vẫy tay lia lịa với y, ra hiệu cho y tới làm nam tử hán.
Ngũ Tuyệt Tiên Vương đi khỏi.
Hai người thở phào một tiếng, Hứa Ứng đang định ra tay giết chết Thiên Huyễn Chân Nhân, Thiên Huyễn Chân Nhân lập tức há miệng ra vẻ sắp hét. Một khi Hứa Ứng động thủ, hắn cũng dám hét, cùng lắm thì chết chung.
Hứa Ứng khẽ nhíu mày, sát khí tan đi, Thiên Huyễn Chân Nhân cũng ngậm miệng lại.
Hứa Ứng mắt lộ hung quang, Thiên Huyễn Chân Nhân lập tức há mồm.
Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, một lúc lâu sau Hứa Ứng bỏ cuộc, chủ động rời khỏi đội ngũ tiên thi, xen lẫn vào đám thi thể, chẳng bao lâu sau đã biến mất không còn tăm hơi.
Thiên Huyễn Chân Nhân vẫn không dám buông lỏng, đợi một lát sau mới rời khỏi đám tiên thi này. Hắn không đi về phía hốc mắt của xương sọ Chí Tôn mà đi ngược hướng đội ngũ tiên thi, bay về phía Thi Quỷ tiên vực.
Hứa Ứng lén lút đuổi theo, trong lòng buồn bực: “Sao hắn không trốn khỏi Quỷ Khư? Bây giờ đang lúc địa từ triều cường, mở con đường nối giữa xương sọ Chí Tôn và ngoại giới, là thời cơ tốt nhất để đào tẩu. Sao hắn lại đi ngược về phía Thi Quỷ tiên vực?’
Thiên Huyễn Chân Nhân ẩn giấu hành tung kỹ lưỡng, cũng lén la lén lút ẩn nấp, khiến Hứa Ứng cực kỳ nghi hoặc: “Hình như không phải hắn vô tình chạy trốn tới Quỷ Khư, ngược lại giống như là cố ý tới đây, có phải hoàn thành nhiệm vụ nào đó mà chủ nhân giao phó không?”
Trong Thi Quỷ tiên vực, từng thi tiên cường đại bất phàm lao lên tận trời, chạm mặt bọn họ. Có một số thi tiên cực kỳ nóng nảy, thấy Hứa Ứng chặn đường là không nói năng gì xuất chưởng đánh tới, hoặc trực tiếp tế ra tiên khí rách nát giao chiến.
Thiên Huyễn Chân Nhân không đấu với chúng, lách mình né tránh.
Hứa Ứng ở phía sau tránh né, cũng không xung đột với chúng.
Đám tiên thi kia tuy hung ác, nhưng mục đích của chúng là nhân cơ hội địa từ nguyên lực bộc phát lao ra ngoài Quỷ Khư, vì vậy không dây dưa với đám người Hứa Ứng.
“Hứa Ứng, hóa ra ngươi nấp ở đây!”
Một tiên thi vừa đi qua, đột nhiên thân hình Đệ Cửu Tiên Vương lọt vào tầm mắt Hứa Ứng. Đệ Cửu Tiên Vương thầm vui mừng, không ngờ Hứa Ứng không cần nghĩ ngợi cũng chẳng nói năng gì, lập tức tăng cường tu vi thực lực tới cực hạn rồi thi triển một chiêu Tru Tiên kiếm khí cường đại đâm thẳng sang!
Đệ Cửu Tiên Vương cười ha hả: “Hứa Ứng, không có Bồng Lai, ngươi làm sao đấu với ta?”
Triệu Chính mặt Hứa Ứng*, đạo liên thô to rung động ầm ầm, như thân rồng hùng vĩ, lướt qua trước mặt hắn. Đây là dị tượng phô trương khi đạo tràng của Đệ Cửu Tiên Vương hình thành, chỉ riêng đạo liên va chạm với Tru Tiên kiếm khí đã khiến khí huyết Hứa Ứng xao động.
Nhưng những đạo liên tiếp xúc với Tru Tiên kiếm khí cũng dồn dập bị kiếm khí chặt đứt. Đệ Cửu Tiên Vương vừa sợ vừa giận, giơ tay kết ấn, sóng chấn động ầm ầm đánh tới, phá tan Tru Tiên kiếm khí trong tay Hứa Ứng.
Đột nhiên một dòng sông kiếm khí vàng rực xé gió quét qua, trong dòng sông kiếm khí vang lên tiếng tán thưởng: “Kiếm ý được lắm!”
Hứa Ứng nhíu mày, nhận ra luồng kiếm khí vàng óng kia: “Giống như thanh kim kiếm mà Tiên Vương của Lôi bộ Vạn Thần Lôi ti đã sử dụng!” Lúc đó Thập Điện Diêm La và Bắc Đế liên thủ cũng không thể giữ Kim Hà kiếm lại, khiến Hứa Ứng ấn tượng sâu sắc. Nhưng y tuyệt đối không ngờ lại gặp chủ nhân của Kim Hà kiếm ở đây.
"Loạn Tinh Hải!"
Hứa Ứng hét lớn, xung quanh có vô số ánh sao hiện lên, sao trời bay lượn, va đập với nhau! Tuy thần thông này cực kỳ cường đại, nhưng Đệ Cửu Tiên Vương lợi hại cỡ nào?
Hắn không hề e ngại, chỉ là mở rộng đạo tràng là cố định được ngôi sao đang đập tới. Nhưng đòn này của Hứa Ứng không phải công kích hắn, mà là đánh đám tiên thi đi ngang qua.
Từng tên thi tiên thi quỷ bị ngôi sao khổng lồ đập vào người, không khỏi nổi giận, gào thét lao về phía này.
Đệ Cửu Tiên Vương vừa sợ vừa giận, tuy người công kích bọn chúng là Hứa Ứng, nhưng đám thi tiên thi quỷ lao tới bất chấp tất cả, cứ thấy ai là đánh!
Trong số đó có rất nhiều thi thể Tiên Vương, thậm chí có cả thi thể Tiên Quân, ngay cả Đệ Cửu Tiên Vương cũng khó mà ứng phó nổi.
Hứa Ứng trốn đông trốn tây giữa công kích của đám tiên thi, thậm chí liều mạng né tránh, cuối cùng cũng lao ra ngoài chiến trường, phóng xuống bên dưới.
Hứa Ứng lao khỏi vòng vây, cố nén ngụm máu tươi dâng lên trên cổ, khẽ nhíu mày: “Đệ Cửu Tiên Vương thật quá lợi hại, ta muốn chống lại Tiên Vương thì chỉ có hai con đường, một là mở lục bí, tu thành Nguyên Thần Thập Nhị Chinh, xung kích cảnh giới Dao Trì. Hai là tìm được càng nhiều pháp bảo do cảnh giới của kiếp đầu luyện thành!”