Chương 1032 Thiên Hải, giới bi 3
“Keng!”
Tiếng va chạm réo rắt vang lên, Kim Hà kiếm đâm vào tay Bình Nam Thiên Quân, Bình Nam Thiên Quân vắt chéo tay trái lên tay phải, ra sức đẩy tới, thân hình bị kiếm uy đáng sợ của Kim Hà kiếm ép cho không ngừng trượt sát mặt biển.
Chỉ nghe rầm một tiếng, thân thể của hắn đột nhiên dừng lại, ra là sau lưng đâm vào một núi đá lướn trên mặt biển.
Nhưng hắn cũng nhân cơ hội này đỡ được Kim Hà kiếm.
Kim Hà Kiếm Quân bay thẳng tới, bàn tay nắm lấy chuôi kiếm, ra sức đâm về phía trước.
Nhưng đối diện hắn, Bình Nam Thiên Quân lại nở nụ cười, vì hắn cảm nhận được sức mạnh trong Kim Hà kiếm đang nhanh chóng suy sụp.
Kim Hà Kiếm Quân đã thi triển chiêu thức mạnh nhất của hắn nhưng vẫn không thể khiến Bình Nam Thiên Quân trọng thương hay mất mạng, đã mất đi cơ hội cuối cùng.
Bình Nam Thiên Quân mỉm cười: “Kim Hà, ngươi đã đánh mất cơ hội sống sót cuối cùng... nơi này là đâu?’
Hắn đột nhiên biến sắc, vội vàng nhìn bốn phía xung quanh, xua tan thi vụ xung quanh.
Chỉ thấy bọn họ đang sứng trên một mặt biển sóng khói mênh mông, sóng lớn ập tới, bọt nước trắng như tuyệt cuồn cuộn đẩy nước biển về phía trước, sau đó cả mặt biển và bọt nước cùng biến mất!
Nơi biến mất là một sườn đồi, một sườn núi cụt, chỗ cụt cực kỳ bằng phẳng, phía còn lại là hư không vô ngần,không thấy điểm cuối.
Bình Nam Thiên Quân thầm giật mình, vừa rồi hắn đỡ lấy một kiếm kinh thiên động địa của Kim Hà Kiếm Quân, thân hình Kim Hà Kiếm Quân không ngừng bị đẩy về phía sau, bất tri bất giác hai người đã xuyên qua phần biển đứt đoạn kia, tiến vào một vùng biển khác!
Còn đầu khác của vùng biển ở thời không khác, vốn không ở Doanh Châu!
Hắn và đám tướng sĩ chiến tử đã bị tách rời!
“NƠi này ấy à?”
Một giọng nói đột nhiên vang lên trên đỉnh đầu bọn họ, Bình Nam Thiên Quân vội vàng ngẩng đầu lên, chỉ thấy một thân hình cao gầy đang đứng trên tấm bia đá sừng sững trong biển rộng phía sau hắn.
Bình Nam Thiên Quân thầm giật mình, với tu vi của hắn mà cũng không biết thân hình cao gầy kia xuất hiện lúc nào!
Kim Hà Kiếm Quân nhân cơ hội rút Kim Hà kiếm lại, cũng ngẩng đầu lên nhìn thân hình cao gầy kia. Chỉ thấy người kia điềm đạm nho nhã, dáng vẻ như mới ba mươi bốn mươi tuổi, giống như thư sinh bụng đầy sách vở, nhưng bên tóc mai điểm bạc, lại như đã trải qua rất nhiều chuyện vui buồn trên thế gian. Thư sinh tóc mai hoa râm kia ánh mắt điềm đạm nhìn hai người, giọng nói nhã nhặn mà hùng hồn: “Nơi này là Thiên Hải, Địa Tiên giới.”
"Thiên Hải, Địa Tiên giới?"
Kim Hà Kiếm Quân và Bình Nam Thiên Quân ai nấy hoang mang, đều không biết Địa Tiên giới là thế giới gì.
Nhưng khoảnh khắc sau bọn họ đã thấy bia đá khổng lồ dưới chân thư sinh kia. Một nửa của bia đá chìm vào trong biển, còn một đoạn dài trên mặt biển.
Quả nhiên trên bia đá có mấy chữ lớn, viết Thiên Hải Địa Tiên giới!
“Ta đã ở đây một thời gian, đang nghiên cứu xem làm cách nào mới có thể trở về.”
Thư sinh kia đứng trên bia đá, như đang trò chuyện với bọn họ, lại như đang lẩm bẩm một mình: “Sau khi tới đây ta mới phát hiện mình không tìm thấy đường về. Vừa rồi ta đã thử, Thiên Hải này kết nối hết thế giới này tới thế giới khác, nhưng không thế giới nào kết nối tới chỗ ta.”
“Kết nối hết thế giới này tới thế giới khác?”
Kim Hà Kiếm Quân và Bình Nam Thiên Quân trong lòng chấn động, đồng thanh nói: “Nơi này không phải Thiên Hải! Nơi này là Thần Bí hải!”
Bình Nam Thiên Quân trầm giọng nói nói: “Nơi này tên là Thần Bí Hải, là vùng biển kết nối với Chư Thiên Vạn Giới. Vùng biển này hết sức kỳ quái, còn có thể nối tới Ma Vực!”
“Là Tổ Đình!”
Thư sinh kia chỉnh lại lời hắn nói: “Người trước không biết vùng biển này tên gì nên mới gọi là Thần Bí hải. Nhưng tấm bia đá này đã nói rõ, vùng biển này là Thiên Hải. Thế thì Địa Tiên giới là cái gì?”
Bình Nam Thiên Quân có vẻ bực bội nói: “Ngươi làm nghề dạy học hay sao mà cứ dụ dỗ người khác nói hết chuyện này tới chuyện khác? Nếu ngươi biết đáp án thì mau nói đi!”
Thư sinh kia mỉm cười: “Bị ngươi nhìn ra rồi. Ta nghĩ Địa Tiên giới thật ra bao gồm cả Tổ Đình, bao gồm cả Chư Thiên Vạn Giới! Thật ra Chư Thiên Vạn Giới đều là lơ lửng trên Thiên Hải của Địa Tiên giới!”
“Không đúng không đúng!”
Kim Hà Kiếm Quân đột nhiên ngắt lời hắn, lớn tiếng nói: “Ngươi nói sai rồi!”
Thưu sinh kia cười nói: “Vị huynh đệ này có cao kiến gì?’
Kim Hà Kiếm Quân nói: “Cao kiến thì không dám nhận. Nhưng rõ ràng chúng ta từ mặt biển của Doanh Châu tới đây, biển của Doanh Châu về phía biển của nơi này là cùng một vùng biển, chẳng qua bị người khác cắt đi, thuộc thời không khác biệt. Nhưng Doanh Châu là bị cắt từ Tiên giới! Ngươi nói nơi này là Địa Tiên giới, thế chẳng phải nói Tiên giới cũng là Địa Tiên giới à?”