← Quay lại trang sách

Chương 1045 Côn Lôn Thần Kiều 3

Hắn từng nghe tới lục bí nhưng không tu luyện. Hắn ra đời ở Tiên giới, thành tiên tại Tiên giới, có rất nhiều chuyện chưa từng trải qua.

Một tòa Bỉ Ngạn do bất diệt linh quang hình thành!

Thật quá chấn động!

Nhưng dọc đường phiêu lưu trên Doanh Châu, bọn họ đã gặp Bỉ Ngạn do Huyền Hoàng nhị khí tạo thành, Bỉ Ngạn do Hỗn Độn hải tạo thành, thế thì có thêm một Bỉ Ngạn do bất diệt linh quang hình thành cũng không phải không thể tưởng tượng nổi.

Huống chi trong hư không thần bí này còn có một đầu lâu Chí Tôn lơ lửng, đây cũng là điểm kỳ quái của hư không này.

Hứa Ứng vẫn đang lĩnh ngộ, chưa hề tỉnh lại. Tế Giác và Ninh Thanh không quấy rầy y, Tế Giác dùng pháp lực nâng y lên, cùng Ninh Thanh đi vào dòng lũ, bay tới Bỉ Ngạn.

Doanh Châu tuy tốt nhưng bọn họ không thể ở lại Doanh Châu vĩnh viễn được, nhất định phải tìm đường rời khỏi Doanh Châu.

Nhưng bên tru Bỉ Ngạn Dũng Tuyền đâu đâu cũng là U Minh tiên hỏa, năm xưa tiên hỏa của nơi này là Hứa Ứng mượn đèn đầu của Bắc Đế nhen lửa, còn trong lửa lại là Thập Nhị Trọng Lâu mà Hứa Ứng chế tạo, trong trọng lâu đặt tiên lô mà Hứa Ứng chế tạo, luyện hóa bất diệt linh quang hóa thành tiên dược hồn phách, tăng cường hồn phách luyện.

Tế Giác và Ninh Thanh không tìm được cách nào rời khỏi, mắt thấy dòng lũ sắp cắt đứt, hai người đành đem Hứa Ứng trở lại Doanh Châu.

Tiếp đó lại là chuyên tâm khổ luyện không biết ngày đêm, bất tri bất giác lại vài tháng trôi qua, bọn họ lại gặp Bỉ Ngạn Ngọc Trì.

Nơi đó là một luồng thiên địa nguyên khí cổ xưa không gì sánh được, tọa thành thiên địa trong hư không, như lưu ly, có người mở Bỉ Ngạn ở đó, tạo chỗ đặt chân.

Tế Giác và Ninh Thanh mang Hứa Ứng đang nhập định chạy tới, trong Bỉ Ngạn này cũng có tiên hỏa hừng hực, chính giữa là một tòa Ngọc Hư cung.

Hai người vẫn không tìm được đường rời khỏi, đành quay trở lại.

LẠi thêm mấy tháng, khóe miệng Ninh Thanh đã mọc đầy râu ria, tính tình càng ngày càng nóng nảy, chỉ trời chỉ đất mắng chửi không ngừng. Tế Giác thậm chí nghi ngờ không biết hắn có bị nguyền rủa phong ấn Hứa Ứng ảnh hưởng không.

Thời gian từ từ trôi qua, Hứa Ứng vẫn đang nhập định chưa tỉnh lại, Bỉ Ngạn Ngọc Kinh cũng xuất hiện trên bầu trời Doanh Châu.

Bọn họ đi qua Bỉ Ngạn Ngọc Kinh nhưng lại tiếp tục thất vọng, vẫn không tìm ra phương pháp hay con đường rời khỏi.

“Chẳng lẽ chúng ta phải chờ Doanh Châu nối liền với Quỷ Khư?”

Ninh Thanh mắng chửi nói: “Con mẹ nó, thế thì phải chờ tới ngày tháng năm nào?”

Mấu chốt nhất là con đường nối Quỷ Khư và Doanh Châu xuất hiện đầu tiên, sau đó Doanh Châu có di chuyển trở lại vị trí lúc đầu hay không, vẫn chưa biết được.

Nếu chờ tới cuối cùng, Doanh Châu không gặp lại Quỷ Khư thì sao?

“Ta còn phải kế thừa gia sản của cha ta, trở thành Thái Tuế Thiên Tôn, trở thành Chí Tôn!”

Ninh Thanh chửi mắng ầm ĩ: “Ta tuyệt đối không thể bị nhốt ở đây cùng một con lừa trọc một tên Kinh Hồng!”

Thế gian nói: “Ninh Thanh đừng động sân niệm, phải biết ngã phật cũng có lúc phẫn nộ.”

“Ngươi định đánh ta?” Ninh Thanh cười lạnh nói.

Tế Giác lắc đầu nói: “Tiểu tăng từng bị nhốt trong thời không hắc ám suốt hai năm dài đằng đẵng nhưng chưa từng có chút sân niệm nào. Nếu thí chủ còn ồn ào, đừng trách tiểu tăng đánh cho!”

Hai người giương cung bạt kiếm, nhưng đúng lúc này Hứa Ứng mở mắt, đột nhiên nhảy bật lên, cười ha hả nói: “Ta hiểu rồi! Ta hiểu rồi!”

Ninh Thanh và Tế Giác vội vàng nhìn sang phía hắn, trong lòng ai nấy nghiêm nghị. Ninh Thanh nhanh chóng tế Quy Đạo ngọc bàn ra bảo vệ quanh người rồi nói nhỏ: “Hòa thượng, ngươi có bổ sung phật pháp cho hắn không? Ta thấy tinh thần hắn không đúng, hình như lại dính bệnh rồi!”

Tế Giác nói: “Trước giờ không dám quên.”

Hứa Ứng vui mừng hớn hở, cất tiếng cười ha hả, giọng nói vang vọng trong thiên địa: “Mấy hôm nay ta lĩnh ngộ Thái Thanh, Ngọc Hư, Ngọc Kinh, U Minh và Huyền Hoàng, cuối cùng cũng ngộ được pháp môn mà kiếp thứ nhất của ta đã dùng để luyện hóa hỗn độn chi khí, tạo ra Hỗn Độn Nê Hoàn cung!”

Tế Giác quay đầu sang hỏi: “Lĩnh ngộ Nê Hoàn cung gì đó là có thể rời khỏi nơi này à?”

Ninh Thanh lắc đầu nói: “Không biết!”

Hứa Ứng lại reo hò một hồi, sau đó tiếp tục nhập định, nhưng lần này là tồn tưởng Hỗn Độn hải.

Kiếp thứ nhất của y bắt đầu từ luyện hóa năm loại lực lượng Bỉ Ngạn trước thành tiên dược, lĩnh ngộ được ảo diệu luyện hóa hỗn độn chi khí thành tiên dược. Lần này Hứa Ứng lĩnh ngộ năm loại đại đạo Thái Thanh Ngọc Hư, cuối cùng cũng ngộ ra điểm này.

Không chỉ có vậy, các loại thiên địa đại đạo Thái Thanh, Ngọc Hư mà y lấy được từ các đạo tràng còn hoàn chỉnh hơn kiếp đầu tiên, vì vậy y tồn tưởng Hỗn Độn hải, định mở động thiên Tiên giới thứ sáu! Cuối cùng Doanh Châu di chuyển tới gần Bỉ Ngạn Giáng Cung.