Chương 1066 Cực Lạc thế giới, Tây Thiên tịnh thổ 4
Đông đảo La Hán, Tôn Giả tuôn ra khỏi Đại Lôi âm tự, xếp thành hàng dài tiếp đón.
Hứa Ứng và Tế Giác một trước một sau đi vào Đại Lôi âm tự, chỉ nghe tiếng cười ha hả vang lên, Ngọc Xuyên công tử đi thẳng tới nói: “Hứa Ứng, bản lĩnh của ngươi đặc sắc tuyệt luân. Nếu ngươi không chủ động tới thế giới Cực Lạc của Thế Tôn, muốn bắt được ngươi ở bên ngoài đúng là cực kỳ phiền toái.’
Hứa Ứng liếc mắt nhìn hắn một cái nói: “Chẳng lẽ Đạo Nguyên pháp sư chết dưới tay Ngọc Xuyên công tử?’
Ngọc Xuyên công tử kinh ngạc nói: “Cớ sao lại nói vậy?’
“Kệ Bồ Đề bị trấn áp, không cách nào ra tay giết hại Đạo Nguyên pháp sư. Tổ thượng của ngươi dã tâm bừng bừng, lần trước phái một con tiên hạc hạ giới đưa tranh nhưng lại rơi vào tay ta, thứ được lưu dấu trong tranh chắc là ấn ký phù văn phá giải phong ấn địa cung. Đế Quân có thể phá một lần, chắc chắn có thể phá lần hai.’
Hứa Ứng nói: “Vì vậy Đế Quân lệnh cho ngươi tới đây, phá giải phong ấn, phóng thích Kệ Bồ Đề. Đạo Nguyên pháp sư trấn thủ nơi này, ngươi nhân lúc hắn không chuẩn bị, tập kích giết chết hắn. Có đúng không?’
Ngọc Xuyên công tử thở dài: “Cứ như tận mắt chứng kiến. Ngươi thông minh là vậy, chắc chắn cũng đoán được ta dùng thủ đoạn gì giết chết một cao thủ Phật môn như vậy?’
Hứa Ứng trong lòng nặng nề.
Đương nhiên y biết, chỉ có pháp bảo như Tử U minh đao mới có thể khiến Đạo Nguyên pháp sư không kịp chống cự đã bị một đao bêu đầu!
Ngọc Xuyên công tử cười nói: “Ta dùng Tử U minh đao chém đứt đầu hắn. Đao này giết chết cả nguyên thần và hồn phách, khiến hắn hồn phi phách tán, chỉ còn lại một chút bất diệt chân linh. Nếu không phải đao này bị ngươi chặt đứt, có lẽ chút bất diệt chân linh đó cũng bị diệt sạch!”
Tuy hắn đang cười như trong mắt đầy vẻ phẫn nộ.
Hận thù của hắn đối với Hứa Ứng có thể sánh bằng Thiên Hải!
Tiền đồ của hắn, bị chính Hứa Ứng hủy hoại!
“Ngươi sẽ chết ở đây, còn ta sẽ đem đầu ngươi đi lập công.”
Ngọc Xuyên công tử và Hứa Ứng đi sánh vai, tới Đại Hùng bảo điện của Đại Lôi âm tự. Hắn cắn răng cười nói: “Lần này, ngươi không còn cơ hội lật bàn.’
Hứa Ứng ngẩng đầu bước tới, đi vào tòa bảo tự này, chỉ thấy một vị đại phận thân thể cao lớn cường tráng đang nửa ngồi nửa nằm trên bảo tọa Phật Tổ, lồng ngực và bắp chân để trần, trên ngực và dưới chân đều có lông tơ màu đen dày đặc.
Trên người hắn có xiềng xích quấn quanh, còn có nghiệp hỏa bao phủ, lơ lửng bốn phía, khối này tắt đi là khối khác lại sáng lên.
“Hứa Ứng, quãng đường tới đây, ngươi đã thấy thế giới Cực Lạc, Tây Thiên tịnh thổ của ta, cảm thấy phương pháp của ta ra sao?”
Kệ Bồ Đề hơi nhích người đậy, giọng nói nhưng chuông đồng, điềm đạm nói: “Ngươi thấy ta có giống Phật Tổ không?’
Hứa Ứng lắc đầu cười nói: “So với Phật Tổ, không giống.”
Kệ Bồ Đề cười ha hả: “Dáng vẻ nịnh nọt của ngươi khiến ta rất thoải mái. Ta hàng phục ngàn vạn dị đạo trong thế giới này, ta luyện hóa hư không, biến thành Cực Lạc tịnh thổ, ta là Thiên đạo bồi dưỡng thương sinh, ta chính là đạo, dưỡng dục vạn vật. Vì sao ta lại không giống Phật Tổ? Nếu ngươi không trả lời được, ta sẽ giết ngươi.’
Hứa Ứng cười nói: “Kệ Bồ Đề, nếu ngươi là Phật Tổ chắc chắn sẽ tinh thông phật pháp. Nhưng phật pháp của ngươi còn chẳng bằng hảo hữu của ta, làm sao mà giống Phật Tổ được?’
Kệ Bồ Đề không khỏi bật cười nói: “Phật pháp của ta không bằng tiểu sa di này?’
Hứa Ứng sắc mặt nghiêm nghị nói: “Tuy thế giới Nguyên Thú của ta là nơi thâm sơn cùng cấp, nhưng phật pháp vẫn không mất, cho dù thiên địa đại đạo biến đổi, phật pháp không còn đủ uy lực, nhưng hảo hữu của ta xuất gia từ nhỏ, học thuộc lòng các loại pháp môn phật pháp. Cái tên Phật Tổ giả xuất gia giữa đường nhà ngươi làm sao mà bằng người xuất gia từ nhỏ như hắn được. Nếu ngươi giống Phật Tổ, chẳng phải hắn còn giống Phật Tổ hơn?”
Ánh mắt Kệ Bồ Đề đảo qua tồn tại, kinh ngạc không thôi, cười nói: “Hảo hữu của ngươi tu vi không kém gì ngươi, thậm chí còn mạnh hơn ngươi mấy phần. Có thật là hảo hữu của ngươi không?’
Hứa Ứng cười nói: “Ta muốn đánh cược với ngươi một kèo, cược phật pháp của ngươi còn không bằng hảo hữu của ta.’
Đại phật này cười ha hả đáp: “Một tên tiểu sa di mà đòi đọ phật pháp với ta? Mơ mộng hão huyền!”
Hứa Ứng nghiêm mặt nói: “Đương nhiên chúng ta không đọ tu vi mà đọ phật pháp, phân tài cao thấp về trình độ phật pháp. Nếu ngươi sợ thì cứ xuất chưởng đánh chết hảo hữu của ta đi.”
Tế Giác nghe vậy rụt cổ lại.
Hứa Ứng tiếp tục nói: “Nhưng nếu ngươi thua chỉ cần thả chúng ta ra khỏi thế giới Cực Lạc, không được hạ thủ giết chúng ta trong thế giới Cực Lạc. Ngoài ra còn phải đáp ứng một điều kiện của ta.’
Y giơ tay chỉ về phía Ngọc Xuyên công tử, mỉm cười nói: “Ta muốn đơn đấu với hắn, đánh chết hắn, ngươi không được nhúng tay vào.”