Chương 1091 Không muốn chết cút ngay! 3
Hứa Ứng được hắn nhắc nhở, lúc này mới cảm ứng được phía trước có một luồng khí tức Tiên đạo như có như không, đang mai phục trên bầu trời phía trước Hòe Sơn.
Y phát động Hồ Thiên Chứng Đạo kinh, lập tức nhìn rõ sâu trong hư không trên bầu trời. Chỉ thấy có hơn bốn mươi tiên nhân ẩn nấp trong hư không, ai nấy tế lên pháp bảo, chuẩn bị sẵn sàng trận địa đối địch.
Một khi Hứa Ứng lọt vào mai phục, bọn họ sẽ lập tức ra tay giết người.
Trên bầu trời, bè tiên lại xuất hiện, Tiểu Hi Tiên đứng trên mũi bè nhìn xuống dưới, thầm nghĩ: “Hách Khai Dương đã bố trí Bát Môn Nghịch Thuận Sinh Tử quyết, trận chiến này dù thế nào cũng sẽ đắc thủ!”
Thương Thiên Đế Quân lấy làm áy náy: “Hứa đạo hữu, là ta làm liên...”
Hứa Ứng mới nói tới đây lại bị Hứa Ứng ngắt lời: “Đạo huynh, là ta làm liên lụy ngươi, không ngờ Tiên giới lại truy sát ta tới tận nơi đây. Nhưng ngươi yên tâm, ta sẽ không để biến cố này ảnh hưởng tới ngươi.”
Thương Thiên Đế Quân nghẹn họng trợn tròn mắt, vội vàng nói: “Có lẽ Hứa đạo hữu hiểu lầm rồi. Tại hạ rất có hư danh, chính là một trong Tổ Đình Bắc Cực Tứ Thánh năm xưa, tuy chưa nói uy danh lan xa nhưng cũng uy chấn Tiên giới. Người tới lần này chắc chắn là nhắm vào ta.”
Hứa Ứng suy nghĩ rồi nói: “Hay là thế này, đạo huynh đi tới hỏi xem bọn chúng tìm ai. Nếu tìm ngươi, đương nhiên ta sẽ không nhúng tay vào.”
Thương Thiên Đế Quân cười nói: “Cái này còn phải hỏi? Tứ Thánh chúng ta phục sinh, Tiên giới không khéo còn lo tới sứt đầu mẻ trán.”
Tuy nói như vậy nhưng hắn vẫn đi lên, dựng ngang một bàn tay trước ngực, cười nói: “Bốn mươi tám vị đạo hữu mai phục trong hư không. Xin hỏi các ngươi tới tìm Thiên Bồng ta hay tới tìm Hứa...”
“Đạo sĩ chết tiệt, mau cút xa một chút!”
Một tán nhân không khỏi nổi giận, vội vàng nhảy ra khỏi hư không, xua tay liên tục, giận dữ nói: “Chúng ta bố trí kiếp trận ở đây, tên đạo sĩ chết tiệt nhà ngươi tới xem trò vui làm gì? Bây giờ bị ngươi vạch trần rồi, chúng ta còn mai phục thế nào đây?”
Thương Thiên Đế Quân sắc mặt đỏ lên, lắp bắp: “Ta chính là Thương Thiên Đế Quân, uy chấn bát phương....”
Đám tán nhân nấp trong hư không nối đuôi nhau chui ra, ai nấy vẻ mặt tức giận, rối rít nói: “Bị tên đạo sĩ có mắt không tròng này phá hủy bố trí rồi. Thôi, thế thì quang minh chính đại bắt phản tặc Hứa Ứng kia!”
Thương Thiên Đế Quân vẫn đang cố vớt vát: “Ta là Cửu Thiên Thượng Phụ...”
Các tán nhân trợn mắt: “Cút! Không thì chúng ta giết cả ngươi!’
Hứa Ứng từ phía sau đi tới, thản nhiên nói: “Đạo huynh, đây là chuyện của bảy người chúng ta, không liên quan tới đạo huynh!”
Thương Thiên Đế Quân đành lùi lại, trong lòng thầm nhủ: “Ta đã mất tiếng tăm tới mức ngay cả Tiên giới cũng không biết ta là ai ư?”
Hứa Ứng bước chân khập khiễng đi tới, nguyên thần trượng tám hiển hiện sau lưng.
Bốn mươi tám tán nhân kia không nói năng gì, đột nhiên tế tiên khí của mình lên, thần thông bộc phát, đồng thời đánh về phía y.
Hứa Ứng nhấc chân đạp mạnh xuống, toàn bộ thiên địa như đột nhiên rơi xuống, tất cả tiên khí thần thông đều mất phương hướng, tiếp đó chí bảo Thiên Đạo bộc phát uy lực, Thủy Hỏa Hỗn Thiên đỉnh bao phủ bầu trời, úp ngược xuống, hóa thành đạo tràng Thiên đạo!
Tất cả đám người lập tức rơi vào đạo tràng của Hứa Ứng, có cảm giác như độ kiếp lần nữa, kinh hồn bạt vía.
Ba ngàn Thiên đạo gia trì lên Hứa Ứng và nguyên thần, khiến y như Thần Vương cổ xưa nắm giữ Thiên đạo, có kiếp lực vô thượng!
Bọn chúng tất cả về phía Hứa Ứng, sau lưng Hứa Ứng nguyên thần đột nhiên hành động, biến mất như quỷ mị, ngay khoảnh khắc sau gần nhưng tất cả mọi người đồng thời bị nguyên thần của Hứa Ứng đánh trúng!
Một thanh tiên kiếm bị ngón tay của Hứa Ứng điểm lên mũi kiếm, bộp một tiếng nổ tung. Mảnh vỡ tiên khí xuyên qua thân thể chủ nhân tiên kiếm, chỉ trong khoảnh khắc đã thủng trăm ngàn lỗ.
Một nữ tiên khác tế tiên hồ lô lên, trong hồ lô phun ra tiên hỏa. Nguyên thần Hứa Ứng đón lấy tiên hỏa bay tới, vào lửa mà không bị đốt, tiên hồ lô kia bị quyền của y xuyên thủng, ngay cả nữ tiên cũng bị đánh gãy xương cốt!
Từng món tiên khí đùng đùng đứt đoạn, không thể địch nổi, mới sau khoảnh khắc mà các tán nhân tử thương phân nửa!
“Ưng khuyển số một của Tiên Đình, quả nhiên bất hư truyền.”
Đột nhiên trong đám tán nhân vang lên tiếng cười lạnh, Hứa Ứng thầm giật mình, nguyên thần quay trở lại kịp thời, đứng ở sau lưng. Hứa Ứng giơ tay, ngươi cũng giơ tay lên!
Cùng lúc đó, đỉnh đầu y có khí xanh bay ra, Nhất Khí Hóa Tam Thanh, ba Hứa Ứng bản Hoang Thương Ai kêu khóc không ngừng: “Chúng ta không đánh được đâu!”
Tuy nói nhưng vậy nhưng ba Hứa Ứng vẫn dốc hết năng lực, vận toàn bộ tu vi, đẩy song chưởng ra!