← Quay lại trang sách

Chương 1095 Trêu đùa Đế Quân 4

Trên bầu trời, Tiểu Hỉ Tiên chứng kiến Cửu Thiên Thập Địa Diệt Tuyệt tiên trận, không khỏi nhíu mày.

“Có trận đồ này, chỉ e trừ phi Tiết Thiên Tôn của Vạn Tiên cốc đích thân xuất thủ mới có thể bắt được hắn. Nhưng mục đích của ta vốn là tìm hiểu bản lĩnh và vốn liếng hắn tích cóp được những năm nay. Hắn bại lộ càng nhiều thủ đoạn thì ta càng nắm chắc hơn!’

Cô nàng hạ giọng nói: “Ta mang ba đội nhân mã tới, đội nhân mã đầu tiên là hung đồ lừng lẫy Tiên giới, nổi tiếng đốt giết cướp bóc trên Tiên giới, Thiên Khư Thập Hung!’

Thương Thiên Đế Quân ngẩng đầu lên, chỉ thấy bè tiên kia vẫn đi theo bọn họ, không khỏi nhíu mày nói: “Rốt cuộc cô gái trên bè tiên có ý gì?”

Hứa Ứng cũng ngẩng đầu lên, nhìn thấy bè tiên, như đang suy tư: “Hình như từng gặp cô gái áo đỏ này ở đâu rồi.”

Y đã nhớ được đại đa số ký ức, duy chỉ có kiếp thứ nhất là không nhớ nổi, chắc cô gái áo đỏ này là người quen trong kiếp đầu của mình.

Y khôi phục tinh thần, không để chuyện này trong lòng.

Thương Thiên Đế Quân cũng không có suy nghĩ riêng, nói với Hứa Ứng: “Chắc Tiên giới vẫn không quên ta là Bắc Cực Tứ Thánh, năm xưa Bắc Cực Tứ Thánh chúng ta gây thương tổn nặng nề cho Tiên giới, Tiên Đình chỉ tiến đánh Chân Võ quan thôi cũng chết tới hàng vạn tiên thần, thậm chí cả một vị Thiên Quân bỏ mạng. Thiên Quân, không phải Tiên Vương cũng không phải Tiên Quân mà là Thiên Quân!”

Hắn cực kỳ tự tin, cười nói: “Cho dù thanh danh hay bản lĩnh của ta đều trên tứ đệ Chân Võ. Nguyên thần của ta phục sinh, chắc chắn Tiên giới sẽ coi trọng không gì sánh được, phái cao thủ đỉnh phong xuống, ít nhất cũng là cấp bậc Thiên Quân để đối phó ta.”

Hứa Ứng nghi hoặc nói: “Đạo huynh, liệu có thể nào, Tiên giới đã quên ngươi rồi không? Hoặc không để ý tới chuyện ngươi phục sinh?”

“Không thể nào!”

Đạo nhân kia cười ha hả nói: “Tuyệt đối không thể! BẮc Cực Tứ Thánh chúng ta có uy danh hiển hách nhường nào, có ai không biết, có ai không hiểu? Cho dù là Tiên giới cũng như gặp đại địch.. mười vị đạo hữu mai phục phía trước chắc chắn là tới tìm ta!”

Thương Thiên Đế Quân bay tới trước, chỉ thấy mười người tướng mạo kỳ quái đứng sừng sững trên trời dưới đất, sắc mặt khó coi.

“Các vị đạo hữu, ta chính là Thiên Bồng Đô Nguyên Soái.’

“Ngươi đi ra, không liên quan gì tới ngươi!” Thiên Khư Thập Hung sắc mặt âm trầm nói.

Thương Thiên Đế Quân hậm hực tránh sang bên, nói với Hứa Ứng: “Tìm ngươi.”

Hứa Ứng lại bước tới, tế nửa thanh Tử U minh đao lên, sát khí ngập trời nói: “Phiền đạo huynh giúp ta chút chuyện.”

Phong ấn Tử U minh đao mở ra.

Một lát sau, Hứa Ứng cầm đao gãy đứng đó, còn Thiên Khư Thập Hung tử thương nặng nề, còn nhị hung thấy tình thế bất ổn, nhanh chóng bỏ chạy.

Thương Thiên Đế Quân lại phóng thích nguyên thần Thiên Bồng của mình, giằng co với Đế Quân.

Trên bầu trời, gương mặt Đế Quân lại hiển hiện, mặt không biểu cảm, nhìn Hứa Ứng chậm rãi lau vết máu trên Tử U minh đao của mình, lại chậm rãi phong ấn tiên khí này.

Hứa Ứng ngẩng đầu lên, cất thanh Tử U minh đao vào khu vực Hi Di của mình ngay trước mặt hắn.

Gương mặt Đế Quân trên bầu trời chậm rãi biến mất.

Thương Thiên Đế Quân khẽ nhíu mày nói: “Ngươi phong ấn hai đại pháp bảo của hắn ngay trước mặt hắn, thế mà hắn vẫn nhịn được, người này cũng là loại làm đại sự.

Hứa Ứng cũng khâm phục không thôi, nói: “Ta dùng phù văn phong ấn của hắn, phong ấn pháp bảo của hắn mà hắn vẫn nhịn được, khả năng nhẫn nhịn đúng là phi phàm.’

Thương Thiên Đế Quân giật nảy mình, không ngờ cả pháp môn phong ấn của Hứa Ứng cũng là do Đế Quân sáng tạo ra, hành động này đúng là tru tâm.

Nhưng Đế Quân vẫn hoàn toàn bất động, tâm tính nhưng vậy đúng là khiến người ta bái phục.

Tiên giới, Đế Quân phủ.

Đế Quân sắc mặt như thường, bưng chén rượu lên, chén rượu rung rung, rượu vương vãi khắp nơi.

Tới lúc hắn đưa được chén rượu lên môi, rượu ngon đã không còn mấy.

“Khốn, khốn, khốn kiếp!”

Đế Quân còn chưa uống được mấy giọt rượu, càng nghĩ càng giận, chén rượu trong tay bộp một tiếng nổ tung, đang định phát tác.

Nhưng khoảnh khắc sau hắn lại nhẫn nhịn, mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, gạt bỏ tâm trạng tiêu cực của mình ra ngoài.

Hắn cong ngón tay, ý niệm Thiên ma kia hóa thành luồng sáng đen, xé gió bay đi, rơi vào Quỷ Khư.

Trong Thiên Ma tiên vực ở Quỷ Khư, Thiên ma Đế Quân chặn đứng luồng hắc quang này, lại cường đại thêm một phần.

Các Thiên ma dồn dập tới chúc mừng nói: “Thời gian gần đây tu vi đạo hữu tiến bộ nhanh chóng, thật đáng mừng!”

Thiên ma Đế Quân khiêm tốn đáp lời, nói: “Nhờ một ta khác ở Tiên giới có chút cơ duyên nên bên phía ta mới tiến bộ nhanh chóng như vậy.”