Chương 1133 Hình thái cuối cùng 3
Cô càng không ngờ là, mình vẫn tưởng Hứa Ứng là phản đồ, phản bội Tổ Đình, phản bội mình; nhưng trong mắt kẻ địch, Hứa Ứng mới thật là phản đồ, là phản tặc chân chính.
“Nhưng vì sao hắn không nói một lời mà bỏ đi, vì sao không công khai chân tướng?” Trong lòng cô đã loạn như ma.
Nếu trước khi phi thăng Hứa Ứng nói một tiếng, sẽ không ai oán trách y, oán hận y, không ai buồn bã, cũng không ai mất hết sát ý chí.
Nếu Hứa Ứng nói cho bọn họ chân tướng, Tiểu Thiên Tôn không cần một mình khổ sở chèo chống tín niệm bổ thiên, sẽ có rất nhiều người trợ giúp hắn, bầu bạn bên cạnh hắn.
Hỉ Duyệt cũng không cần ra sức tu luyện, cố gắng phi thăng, không cần bị oán hận tra tấn hơn bốn vạn năm.
Sau khi Hứa Ứng phi thăng, cô là đại sư tỷ, tận mắt chứng kiến các thúc thúc bá bá từng đi theo Hứa Ứng tuyệt vọng cỡ nào, lòng tin vốn chèo chống bọn họ đã tan rã, đã sụp đổ.
Cô từng nói giúp Hứa Ứng, nhưng cãi vã nhiều lần với các thúc thúc bá bá, cũng dần dần trở thành hoài nghi.
Bên dưới, Ứng Thiên Tứ trong tay Hứa Ứng đã bị đám người đánh tan tiếng, hồn quy thiên địa, chết oan chết uổng.
Chư tiên Đẩu Bộ hận Hứa Ứng tới thấu xương, Hứa Ứng dùng Ứng Thiên Tứ làm khiên, đỡ mấy đợt công kích, phát hiện những người này hoàn toàn không để ý tới sống chết của Ứng Thiên Tứ, trong òng thâm nặng nề, vứt bỏ thi thể Ứng Thiên Tứ.
Ngay cả Cự Uy cung chủ mà cũng không để ý, xem ra đám người này chỉ một lòng muốn giết chết y, rửa sạch sỉ nhục.
Y giơ tay giao đấu với Thương Thiên kích của Thương Linh thiên cung, đánh cho Thương Thiên kích uốn cong. Sau lưng y lại trúng Hoàng Lăng Lạc Tiên trảm của Hoàng Linh cung chủ Vân Vạn Lý, bị đao quang cắt đứt sau lưng, suýt nữa chặt ngang người.
Hứa Ứng vận hành lục đại động thiên Tiên giới, vết thương lập tức khôi phục như cũ. Y phát động Pháp Thiên Tượng Địa, ép lui Hỗn Nguyên chung, gạt phăng Đại Minh Thần Tiêu đăng, định nhảy ra khỏi vòng vây nhưng lại bị Cao Nguyên cung chủ Lâm Thủ Quân ngăn cản. Cây bút lớn của Lâm Thủ Quân múa lượn, một bộ âm Dương Đạo Thư ép lui Hứa Ứng!
Đột nhiên tử khí tung hoành trên không trung, Hứa Ứng tế ra Tử U minh đao, xuất đao chém về phía Tư Mệnh kỳ, Phong Diên Thu kêu lên một tiếng đau đớn, cả cánh tay phải và Tư Mệnh kỳ đều bị chém đứt!
“Tử U minh đao của Đế Quân!” Các cung chủ thiên cung không khỏi kinh hãi, dồn dập né tránh luồng khí tím kia.
Hứa Ứng lao khỏi vòng vây, đột nhiên tiếng đàn vang lên, trước mặt y xuất hiện từng luồng hàn quang, vội vàng tế Tử U minh đao ngăn cản.
Tiếng đàn và đao quang va chạm, vang lên leng keng, chấn động tới mức khí huyết của Hứa Ứng sôi trào, đột nhiên vài tiếng đàn vượt qua đao quang, chém lên người Hứa Ứng!
Máu tươi bắn ra!
Tiếng đàn bộc phát trong người y, suýt nữa khiến thân thể y nổ tung, nhưng ngay khoảnh khắc sau nguyên thần của Hứa Ứng đã chắn ngang trước người, ngăn cản những tiếng đàn khác.
Lại thấy tiếng đàn đánh lên nguyên thần của y, khiến linh quang lóe lên, nhưng không thể gây tổn hại gì cho nguyên thần.
Người đánh đàn đối diện là Bắc Đẩu Khai Dương cung chủ, Tư Mã Bạch Hồng. Hắn là Tiên Quân, không tự mình ra tay mà chỉ gảy dây đàn, nhưng suýt nữa đoạt mạng Hứa Ứng!
Tư Mã Bạch Hồng vừa gảy đàn vừa kinh ngạc nói: “Hứa Thiên Tôn, tu vi của ngươi không cao nhưng bản lĩnh đúng là mạnh mẽ. Đây là Thái Nhất Thiên Tiên công của ngươi à?”
“Sai rồi!”
Hứa Ứng bước tới một bước, hòa làm một thể với nguyên thần, hóa thành người khổng lồ cao hai trượng, tế nửa thanh Tử U minh đao lên đánh về phía Tư Mã Bạch Hồng.
“Đây là Thái Nhất Bất Diệt chân kinh mà kiếp này của ta sáng tạo ra!”
Tư Mã Bạch Hồng đẩy cây đàn lên, đàn lơ lửng trên không trung, nguyên thần hiển hiện sau lưng, không ngừng gảy đàn, đánh lên Tử U minh đao.
Tư Mã Bạch Hồng vươn người đứng dậy, giao chiến cận thân với Hứa Ứng, nguyên thần của hắn tế đàn, đánh cho Tử U minh đao không thể tới gần, không cách nào uy hiếp tới hắn.
Mà năng lực cận chiến của hắn cũng cực kỳ xuất sắc, giao đấu với võ đạo của Hứa Ứng mà không rơi xuống hạ phong.
Đột nhiên tiếng đàn vang dội cất lên, càng lúc càng nhanh, hất bay Tử U minh đao, đánh liên tiếp lên người Hứa Ứng, khiến y bắn ngược trở lại!
Tư Mã Bạch Hồng ngồi kiết già, cây đàn bồng bềnh hạ xuống đầu gối hắn, hắn lại chậm rãi đánh đàn.
Còn Hứa Ứng bị hắn đả thương, ngã lại vòng vây.
“Tranh! Tranh! Tranh! Tranh! Tranh!”
Hai tay Tư Mã Bạch Hồng ngoắc lấy dây đàn, buông ra, năm tiếng đàn xung kích liên tục, năm loại trọng bảo sau lưng Hứa Ứng Ngũ Nhạc Tiên Sơn, Thủy Hỏa Hỗn Thiên đỉnh... bị đánh tới chao đảo, suýt nữa thoát khỏi khống chế của y.
"