Chương 1137 Đạo cao một thước, công cao gấp mười 4
Trước mặt hắn, Hỗn Thiên chung, Diên Niên Ích Thọ đao, Tinh Đăng Hồn Thiên nghi, tư Mệnh kỳ, Thiên Nguyên bảo toán, các loại pháp bảo bay lên, múa lượn xung quanh hắn, bộc phát uy lực!
Tiếng đàn của Tư Mã Bạch Hồng vang lên, đánh lùi từng món pháp bảo. Vốn dĩ uy lực của đám pháp bảo này kém xa cổ cầm trong tay hắn, nhưng sau khi rơi vào tay Hứa Ứng, không ngờ lại thể hiện uy lực chưa từng có, ngay cả tiếng đàn của hắn cũng không thể phá được những pháp bảo này!
Hứa Ứng lao tới, các loại pháp bảo múa lượn, ngăn chặn toàn bộ công kích của Tư Mã Bạch Hồng.
Hứa Ứng tiến thẳng tới trước mặt hắn, dừng lại mặt đối mặt với hắn.
Cho dù gần trong gang tấc nhưng bất cứ công kích nào của Tư Mã Bạch Hồng cũng không thể đánh lên người Hứa Ứng, vì toàn bộ đều bị những pháp bảo kia ngăn cản.
Trong lòng hắn dâng lên cảm giác bất lực mãnh liệt.
Đạo cao một thước, công cao gấp mười.
Cuối cùng hắn cũng tự thân trải nghiệm câu nói này, chỉ có điều trải nghiệm thật quá đau đớn.
Hứa Ứng giơ bàn tay, một luồng Tru Tiên kiếm khí chậm rãi đâm ra trên đầu ngón tay.
Kiếm này rất chậm, không mau lẹ như thần thông, nhưng Tư Mã Bạch Hồng trợn trừng hai mắt, ra sức lui lại, song đám pháp bảo kia cuốn chặt lấy khiến hắn không cách nào thối lui.
Hắn thi triển thần thông, định phá hủy luồng kiếm khí này, nhưng thần thông của hắn lại không cách nào đánh ra, bị từng món pháp bảo phá nát.
Hắn ra sức tấn công, nhưng vẫn vô dụng, hắn như con côn trùng rơi vào mạng nhện, như con chim bị thương trong lồng, mắt thấy sát chiêu tới gần mà không thể làm gì.
“Viu!”
Kiếm này của Hứa Ứng đâm vào trái tim hắn, Tư Mã Bạch Hồng chỉ cảm thấy sát khí vô tận ập tới theo kiếm quang, giết chết thần hồn của hắn, diệt sạch ý chí của hắn, phá hủy tất cả mọi thứ của hắn!
Hứa Ứng thu tay, thi thể của hắn rơi xuống, hai mắt vẫn trợn trừng, dường như chết không nhắm mắt.
Chênh lệch đạo hạnh giữa hắn và Hứa Ứng lớn đến vậy ư?
Hứa Ứng ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, chỉ thấy đám người Lý Tử Thụ, Lâm Thủ Quân đã nhân cơ hội này trốn về Tiên giới, các tòa tiên cung Đẩu Bộ, các cửa vào Tiên giới đang chậm rãi khép lại.
Khóe miệng Hứa Ứng giật giật, đột nhiên nguyên thần hiển hiện sau lưng, chỉ trong chớp mắt đã hóa thành nguyên thần vạn trượng.
Bát đại pháp bảo trấn cung được y nâng trong tay.
Hứa Ứng dốc toàn bộ toàn bộ pháp lực, nâng cao tay, nghiêng người, vận sức ném ra!
Nguyên thần của y cũng làm động tác tương tự, nghiêng người, ném mạnh bát đại pháp bảo trấn thiên cung về phía tiên cung trên Tiên giới.
“Đóng Tiên giới lại!”
Một loạt tiên cung Lăng Diên, Khai Thiên, Đại Minh, Bạch Tiêu la hét sợ hãi, vô số tiên nhân rối loạn, còn có từng tiếng quát chói tai, định cứu vãn tình thế hỗn loạn này.
“Đóng Tiên giới lại! Mau đóng Tiên giới lại!”
Giờ phút này mọi người trong Tổ Đình đều đang nhìn lên, chỉ thấy bên ngoài từng tòa thiên cung hùng vĩ, chúng tiên như kiến bò trên chảo, hoảng loạn không gì sánh được.
Mà khác với vẻ hoảng loạn của bọn chúng là từng món bảo vật Tiên Vương tỏa ra tiên quang chói lọi, vang vọng đạo âm êm tai, bay thẳng lên Tiên giới, càng lúc càng gần mấy tòa tiên cung.
Vết rách Tiên giới vừa mở ra đang khép lại, nhưng tốc độ khép lại này hoàn toàn không theo kịp tốc độ bay của tám món pháp bảo!
Cuối cùng, nương theo Tiên Quân rực rỡ không gì sánh được bộc phát, ngay cận kề các đại thiên cung Lăng Diên, Khai Thiên, Đại Minh Bạch Tiêu, các loại pháp bảo trấn cung Hỗn Nguyên Chung, Diên Niên Ích Thọ Đao, Tinh Đăng Hồn Thiên Nghi, Tư Mệnh Kỳ, Thiên Nguyên Bảo Toán bộc phát uy lực.
Còn bên dưới, nguyên thần và thân thể Hứa Ứng lắc mình một cái, hiện ra tám cánh tay, tám tay lay động, có tay kết đao quyết, có tay bấm pháp ấn, điều động bát đại pháp bảo Tiên Vương, đại khai sát giới trong bát đại thiên cung!
Mọi người Tổ Đình ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy nơi đó có từng luồng tiên quang bùng nổ, từng thi thể tiên nhân bị đánh rơi khỏi các đại tiên cung, rơi xuống Tổ Đình.
Máu của tiên nhân bắn lên không trung, ô nhiễm Tiên đạo lan rộng, như đứa trẻ bôi màu, khiến bầu trời lộng lẫy chói mắt lạ thường.
Minh Hải cổ xưa.
Sứ giả nghênh đón hồn phách của đám người Tôn Nguyên Giang, dẫn bọn họ tới các tòa thần điện trong Thập Điện Diêm La.
Tôn Nguyên Giang ngẩng đầu lên nói: “Xem ra chỉ có chúng ta chết, lần này Hứa Ứng không làm gì được bọn Tư Mã Bạch Hồng, Tư Mã cung chủ nhanh nhạy thật.”
Hắn lại không biết Tư Mã Bạch Hồng đã chết, chỉ còn lại một chút bất diệt linh quang.
Hắn vừa dứt lời, đột nhiên mấy trăm hồn phách tiên nhân xuất hiện trong cõi âm cổ xưa.
Đám người Tôn Nguyên Giang sợ hãi, chỉ thấy những tiên nhân đều là người trong Đẩu Bộ bọn họ!