← Quay lại trang sách

Chương 1147 Cha già 3

Nhưng cũng gây ra không ít sự cố.

Hứa Tĩnh nói: “Cổ pháp trong trâm cài tóc còn xa xưa hơn nữa, còn cổ hơn bản mười vạn năm trước. Nói vậy là có lẽ trên Tiên giới có một vị đại nhân vật tinh thông na pháp, địa vị cực cao.”

Hắn cũng là người thông minh, nhanh chóng nghĩ đến điểm mấu chốt.

Năm xưa Hứa Ứng có thể nhanh chóng đứng vững trên Tiên giới, trong ba trăm năm mà nhảy lên làm Chân Quân đứng đầu Đẩu Bộ Tam Chân, chắc có vị đại nhân vật này trợ giúp!

“Nếu vị đại nhân vật này tới từ mười vạn năm trước đến sáu mươi vạn năm trước, thế thì hắn họ Hứa, là tổ tiên của Hứa gia.”

Hứa Tĩnh nói: “Nếu tới từ sáu mươi vạn năm trước, thế thì...”

Sắc mặt hắn nghiêm nghị hẳn lên nói: “A Ứng, hắn có thể là tồn tại đã lưu lại mười tòa động thiên trên Côn Lôn!”

Hứa Ứng kinh ngạc nói: “Mười tòa động thiên trên Côn Lôn?”

Y từng nghe Tây Vương Mẫu nói trên không trung của Côn Lôn có mười tòa động thiên kết nối với Tiên giới. Mười tòa động thiên này cổ xưa không gì sánh được, hấp thu tiên linh chi khí của Tiên giới xa xôi, chuyển hóa thành mười hình thái năng lực, biến Côn Lôn thành như tiên cảnh!

Trong đó động thiên Dao Trì của Côn Lôn bị Tiên giới phong ấn, còn động thiên này chuyên dẫn tiên linh chi khí vào, biến thành Dao Trì tiên thủy!

Dao Trì tiên thủy lại là mấu chốt giúp Hứa Ứng cứu tứ đễ cõi âm!

Nếu nói thập đại động thiên Côn Lôn là người khác lưu lại, vậy người khai sáng mười động thiên đó cường đại tới cỡ nào?

Hứa Tĩnh nói: “Mười động thiên Côn Lôn, trong tộc luôn có hai cách nói. Một nói nó hình thành tự nhiên, một nói nó do người khai sáng tổ pháp mở ra. Cách nói hình thành tự nhiên cho rằng tổ pháp thật ra là tiên pháp Tổ Đình kết hợp với mười động thiên Côn Lôn, khiến tổ tiên lĩnh ngộ, tìm hiểu được tổ pháp. Cách nói do người mở lại cho rằng người khai sáng ra tổ pháp thu được thần thông vô thượng, mở đường lên Tiên giới, tạo thành thập đại động thiên Côn Lôn.”

Cho dù là loại suy đoán nào đi nữa, cũng cực kỳ kinh người.

Hứa Ứng không nhịn được nói: “Cha, người mở tổ pháp của phải tổ tiên của Hứa gia không?”

Hứa Tĩnh thoáng chần chờ, lắc đầu nói: “Chưa chắc. Hứa gia ta phụng lệnh trấn thủ Côn Lôn Ngọc Hư phong. Đã là phụng lệnh tức là bên trên còn có người. Có lẽ tổ pháp của Hứa gia ta là Tổ Đình sáu mươi vạn năm trước truyền lại, cũng có thể là tổ tiên Hứa gia ta sáng tạo ra. Nhưng cho dù thế nào đi nữa, người khai sáng tổ pháp cũng là sư tổ của Hứa gia ta.”

Thời gian quá xa xưa, điển tịch cổ xưa nhất của Hứa gia cũng chỉ có tổ pháp mười vạn năm trước, bản xa xưa hơn đã mất do đủ loại nguyên nhân.

Hứa Tĩnh nói: “Khi còn bé ta từng thấy trong từ đường của Hứa gia thờ phụng tấm biển ghi công mà Tiên giới tặng cho Hứa gia ta.”

Hứa Ứng nhắc nhở: “Chúng ta bị diệt trừ như phản tặc!”

Hứa Tĩnh nói: “Ta biết.”

Tuy hắn là thư sinh hay đọc sách dạy bảo người khác, nhưng cũng không hiểu nổi chuyện này, nói: “Hứa gia ta phụng lệnh trấn thủ Côn Lôn Ngọc Hư phong, phụ trách kết nối tiên phàm. Đại đế các giới tới Côn Lôn tế tổ, phi thăng, đều phải đi qua Ngọc Hư phong. Nói cách khác thật ra có trên Tiên giới có người chuyên đến đón đế vương phi thăng. Hứa gia ta là một bộ phận của Tiên Đình dưới thế gian, nhưng chỉ trong một đêm lại hóa thành phản tặc. Hứa gia ta cũng không làm gì sai...”

Thần sắc mặt hắn mê man, không hiểu nguyên nhân trong đó.

“Con biết nguyên nhân trong đó, chẳng qua Tiên giới muốn nắm giữ thế gian, mở thế giới Thiên Đạo mà thôi.” Hứa Ứng vỗ vai phụ thân nói: “Côn Lôn là thế gian cỡ nhỏ, cõi âm nắm giữ tín ngưỡng bách tính cũng vậy. Mang ngọc là có tội.”

Hứa Tĩnh nhẹ nhàng gật đầu, cầm cây trâm cài tóc cũ kỹ kia, giọng nói khàn khàn: “Nếu vậy, vì sao vị sư tổ khai sáng tổ pháp không cứu vớt Hứa gia?”

Hắn nghĩ mãi mà không hiểu.

Hứa Ứng ra khỏi Hỗn Nguyên cung, hít thở hơi lạnh bên ngoài, tử khí dâng trào sau lưng.

Y nhìn về phía Tổ Đình, chỉ thấy khắp nơi trong thiên địa đã có từng thần khí bổ thiên khổng lồ bay lên, đạo quang lan tỏa từ trong thần khí, ánh sáng nối liền, đại đạo va chạm, xuất hiện từng đợt sóng bao la hùng vĩ.

Hứa Tĩnh đi tới bên cạnh y, cùng quan sát cảnh tượng tráng lệ này.

“Sáu mươi vạn năm trước, Tổ Đình bị phá hủy trong chiến hỏa với Tiên giới, từ đó trở đi bị gọi là Ma Vực, tiên dân sinh sống trong Tổ Đình lại bị gọi là ma tộc.”

Hứa Ứng nhìn về xa xăm, nói: “Sáu mươi vạn năm trước, người trong Tổ Đình thông qua Côn Lôn di chuyển tới Chư Thiên Vạn Giới. Cha, trong chuyện này có vấn đề lớn.”

Hứa Tĩnh nói: “Cùng xuất thần từ Tổ Đình, vì sao Tổ Đình lại bị bôi nhọ là ma?”