Chương 1155 Thượng thác thân, tư dục tà 1
“Chúng ta mau đi thôi!” Thanh Bích Tiên Tử thúc giục.
Hứa Ứng suy nghĩ một thoáng, kéo cả thi thể con khỉ lông vàng này ra ngoài.
Thanh Bích Tiên Tử thấy y kéo theo con khỉ, trong lòng thầm giật mình, nhưng cũng không kịp nghĩ nhiều, nhanh chóng theo y lao ra ngoài.
Trên đỉnh đầu bọn họ, từng vị đại phật mỉm cười như đắc đạo, không còn tụng niệm phật kinh phạn âm mà là tụng niệm Thái Thượng đạo âm, âm thanh càng lúc càng vang dội!
Nương theo tiếng tụng niệm của những vị đại phật này, càng nhiều đại phật chuyển biến thành Thái Thượng đạo âm, ai nấy mặt mày tươi cười.
Hứa Ứng cố thủ Thái Nhất cũng rất khó khăn.
Thái Thượng đại đạo dần dần xâm lấn, thay đổi đại đạo của hắn.
Thanh Bích Tiên Tử cũng ra sức chống cự lại Thái Thượng đạo âm, nhưng chẳng bao lâu sau đã bị đạo âm đồng hóa, rơi vào cảnh vật ngã lưỡng vong.
Tu vi của cô yếu kém, nếu hóa đạo cũng sẽ rất nhanh, chỉ e không bao lâu sau cả nguyên thần lẫn thân thể đều tan sạch không còn một mảnh, hương tiêu ngọc vẫn.
Cô phát động Hồ Thiên Chứng Đạo kinh, nguyên thần nấp vào hư không nhưng cũng không cách nào ngăn cản Thái Thượng chi đạo xâm lấn.
“Đạo tràng Thiên đạo!”
Hứa Ứng thấy cô không ngăn nổi, lập tức phát động ba ngàn phù văn Thiên đạo, hóa thành một tiểu thiên địa, bao phủ Thanh Bích vào trong.
Thanh Bích thấy vậy cũng phát động ba ngàn phù văn Thiên đạo, hình thành tầng đạo tràng Thiên đạo thứ hai.
Nguyên thần của hai người cũng nấp vào đạo tràng Thiên đạo, liếc mắt nhìn nhau, đều cảm thấy tình thế cực kỳ nghiêm trọng.
Hứa Ứng dốc toàn lực lao ra phía ngoài, một trăm lẻ tám vị đại phật trên đỉnh đầu đều nở nụ cười kỳ quái, miệng tụng niệm Thái Thượng đạo âm, phật châu cũng không ngừng hóa đạo!
Hứa Ứng tung người bay lượn, trốn về phía khu rừng đạo thụ kia.
Chỉ cần trốn đến khu rừng đạo thụ, y sẽ có sức chống cự, không còn nguy hiểm như vậy nữa.
Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo, đạo tràng Thiên đạo của y cũng thất thủ, Thiên đạo và các loại đạo pháp Tiên đạo, thậm chí đại đạo Thái Thanh cảnh, Côn Lôn cảnh, Ngọc Hư, Huyền Đô Ngọc Kinh sơn, Hư Hoàng, không ngờ cũng chuyển biến thành Thái Thượng chi đạo!
Loại Thái Thượng chi đạo này thật sự lợi hại, có thể xâm nhiễm tất cả, thậm chí pháp bảo của Hứa Ứng, phù văn đạo văn đạo tượng cũng đang chuyển biến thành Thái Thượng chi đạo!
Đạo âm mà chúng phát ra đều là Thái Thượng đạo âm!
“Chẳng trách khoảng thiên địa này không có thiên địa, không có bất cứ chỗ nào đặt chân, chỉ e thiên địa vạn vật đều bị hóa thành Thái Thượng chi đạo! Nhưng ta sẽ không ngồi yên chờ chết!”
"Tru Tiên kiếm khí!"
Hứa Ứng quát lớn một tiến, phát động tử ý vô biên vô tận, sát ý cuồn cuộn quét qua thiên địa, trảm tiên trảm thần, trảm đạo, diệt tuyệt thương sinh, tru diệt đại đạo, hủy thiên diệt địa!
Thái Thượng chi đạo không gì không lọt, lập tức bị Tru Tiên kiếm khí chống cự. Ngay khoảnh khắc sau Tru Tiên kiếm khí hủy diệt hết thảy cũng bắt đầu bị Thái Thượng chi đạo đồng hóa.
Hứa Ứng nhìn về phía khu rừng đạo thụ càng lúc càng gần, nhưng bây giờ bọn họ đã không thể đi vào khu rừng đạo thụ, Tru Tiên kiếm khí cũng không ngăn cản nổi, trước khi tiến vào khu rừng đạo thụ, bọn họ sẽ bị Thái Thượng chi đạo đồng hóa!
Đột nhiên Tru Tiên tàn kiếm sừng sững bên ngoài Bích Du cung lọt vào cảm ứng của Hứa Ứng!
Tru Tiên tàn kiếm như cảm ứng được Tru Tiên kiếm khí bị đồng hóa, vì vậy dùng y làm cầu nối, kiếm ý cuồn cuồn xông tới, lao vào trong Thái Thượng chi cảnh, chống lại Thái Thượng chi đạo!
Mi tâm Hứa Ứng mở rộng, một thành tàn kiếm sừng sững giữa thiên địa, đang không hề kiêng nể gì phóng thích kiếm ý, càn quét khắp nơi.
Hứa Ứng vui mừng quá đỗi, lập tức tăng tốc lao về phía khu rừng đạo thụ.
Cuối cùng y cũng lao vào khu rừng đạo thụ, còn chưa kịp thở phào một tiến thì lại thấy trong khu rừng, từng đạo nhân do tinh khí biến thành dưới đạo thụ như có ý thức, đồng thời ngừng tụng niệm, nhìn sang phía y.
Hứa Ứng thầm biết không ổn, tăng tốc phóng ra ngoài. Chỉ thấy đám đạo nhân do tinh khí biến thành tung người nhảy lên đánh về phía y, đồng thanh hô: “Sao không cộng tồn với đạo?”
Trong mi tâm Hứa Ứng đột nhiên có kiếm khí bắn ra, từng đạo nhân lần lượt tan vỡ, hóa thành từng luồng khói xanh tiêu tán.
Nhưng càng nhiều đạo nhân lao tới như thủy triều, kẻ sau nối tiếp người trước, như vô cùng vô tận!
Kiếm khí xao động trong mi tâm Hứa Ứng, những nơi nó đi qua, đạo nhân không ngừng đổ xuống.
Tru Tiên tàn kiếm có vẻ mất kiên nhẫn, đột nhiên một luồng kiếm uy kinh thiên bộc phát từ trong mi tâm Hứa Ứng, sau đó kiếm khí thu liễm, cắt đứt cảm ứng với Hứa Ứng.
“Kiếm ca!”
Hứa Ứng trong lòng hoang mang, vội vàng hô hoán: “Kéo ta thêm đi, Kiếm ca ca!”