← Quay lại trang sách

Chương 1177 Đêm mưa gió ngồi đọc sách 4

Đế Tử Kim Diệc Kỳ mặc áo trắng đi phía sau hắn nói: “Hàn Yêu Hoàng, Hứa Ứng đi vào Tổ Đình, trước chém tộc lão Lưu Sinh Đào của bộ tộc họ Lưu, chấn nhiếp yêu tộc. Sau lại gặp gỡ Yêu Tổ, nói chuyện rất lâu, cuối cùng tới ở trong Đạo Kỷ cung, tạo thế cho Kim Bất Di. Bây giờ trong yêu tộc vẫn đang bàn tán ầm ĩ về chuyện này, đang nói Kim Bất Di vốn là loại vô danh, giờ lại vang danh Tổ Đình.”

Hàn Yêu Hoàng nhìn còn dơi trắng kia, nhớ tới vinh quang của tổ tông, trầm giọng nói: “Không sao, ta sẽ ra tay.”

Hắn xoay người, ánh mắt lóe lên tử khí: “Lần trước tên Hứa Ứng này ỷ vào thùng phân của Tổ Thần, đánh ta không kịp trở tay. Lần này ta đã đề phòng, hắn cũng cách ngày chết không xa!”

Kim Đạo Ly lộ vẻ vui mừng.

Phượng Đô, Phượng gia.

Kim Lan nhìn về phía Đạo Kỷ cung, chỉ thấy Đạo Kỷ cung chăng đèn đốt nến, chắc là bọn thị nữ thắp sáng. Cô gái này quay sang nói: “Yêu Hoàng, Đạo Kỷ cung thắp đèn rồi.”

Phượng Yêu Hoàng ánh mắt nhấp nháy, cười nói: “Đế Tử, ngươi dao động rồi, muốn tập kích Đạo Kỷ cung tối nay?”

Kim Lan nói: “Ta cũng có lòng vấn đỉnh đế vị. Trong tất cả các Đế Tử duy chỉ có Kim Bất Di là cường địch của ta, bây giờ lại có Hứa Ứng đến đây vung đao lập uy, chấn nhiếp yêu tộc, lại tặng đao cho hắn. Chỉ e uy thế của Kim Bất Di sẽ tăng dần, trở thành mối họa lớn trong lòng ta.”

Phượng Yêu Hoàng thản nhiên nói: “Cho nên ngươi muốn ta ra tay, nhân lúc ban đêm giết chết Hứa Ứng, khiến Kim Bất Di tứ cố vô thân.”

Kim Lan cười nói: “Hứa Ứng vung đao lập uy nhưng lại đắc tội với bộ tộc họ Lưu, các bộ tộc khác cũng đang nhìn chằm chằm, chỉ e đêm nay sẽ có không ít người muốn giết hắn. Nếu chúng ta giúp đỡ...”

Phượng Yêu Hoàng ngắt lời cô: “Những Đế Tử khác cũng có thể ra tay tập kích Đạo Kỷ cung tối nay, chỉ có ngươi là không thể.”

Kim Lan không hiểu.

Phượng Yêu Hoàng nói: “Vì ngươi là nữ nhân duy nhất trong số Đế Tử.”

Kim Lan cực kỳ không vui, cô vốn háo thắng, đang định tranh luận thì Phượng Yêu Hoàng giơ tay lên nói: “Ngươi tranh đoạt chức vị Yêu Đế, nếu ngươi chiến tranh sẽ là Nữ Đế, nếu không thắng được thì cho dù là ai trong ba vị Đế Tử khác lên ngôi, ngươi cũng là Đế Hậu! Nếu đêm nay Kim Bất Di không chết, tương lai đăng lâm đế vị thì sao? Đêm nay ngươi ép ta ra tay, ngươi cũng chẳng thể làm Đế Hậu nữa. Ngươi có chắc là cần ta ra tay không?”

Kim Lan do dự.

Thiên Đô, Côn gia.

Côn Yêu Hoàng nhìn sang phía Đạo Kỷ cung, cười nói: “Tối hôm nay chắc Đạo Kỷ cung sẽ cực kỳ náo nhiệt. Ngươi nói đúng không, Đế Tử?”

Kim Diệc Kỳ cười nói: “Vậy Yêu Hoàng có đích thân xuất thủ không?”

Côn Yêu Hoàng chắp tay sau lưng, cười nói: “Có lẽ không đến phiên ta xuất thủ thì mọi chuyện đã xong rồi. Lần này không chỉ có yêu tộc ta muốn đoạt mạng Hứa Ứng, còn có khách từ Tiên giới tới chơi.”

Bất tri bất giác đã đến nửa đêm, Kim Bất Di đứng dậy, không nói một lời đi tới trước trạch viên của Hứa Ứng, khoanh chân ngồi xuống, cắm Tử U minh đao vào mặt đất, nhắm mắt dưỡng thần, hô hấp thổ nạp.

Nương theo nhịp thở của hắn, Tử U minh đao trước mặt cũng rung động, phát ra tiếng đao ngâm ngắn ngủi.

Từ sau khi tu luyện Đông Hoàng Bình Thiên quyết, hắn càng ngày càng thông minh, biết tối nay cực kỳ nguy hiểm, vì vậy đi tới chỗ Hứa Ứng, bảo vệ an toàn cho Hứa Ứng.

Còn bên trong, Hứa Ứng không ngủ, vẫn còn thắp đèn đọc thâu đêm, nghiên cứu pháp môn cảm ngộ thập đại động thiên.

Tác giả của quyển sách này chỉ viết pháp môn lĩnh ngộ, nhưng bản thân cũng không mở được.

Có điều hắn lại vừa rõ tác dụng của thập đại động thiên, sau loại phía trước nói chuyện công dụng tương tự như tổ pháp lục bí, lần lượt ứng với nguyên khí, hoạt tính thân thể, thần thức, âm dương, hồn lực và tâm lực. Bốn loại động thiên sau lần lượt ứng với sinh tử chi lực, đạo lực, hư không và hỗn nguyên (Thái Nhất).

Hứa Ứng nhìn chằm chằm vào hai chữ Thái Nhất sau hỗn nguyên, trong lòng thầm nghi hoặc.”

“Thái Nhất này có gì khác Thái Nhất Thiên Tiên công tổ truyền của Hoa Hứa gia ta?”

Y đọc tiếp, trên sách còn viết Côn Lôn có thập động thiên, kết nối với Tiên giới. Trong đó chính là mười loại lực lượng này. Vì vậy hắn suy đoán nếu muốn đạt tới cảnh giới tối cao trong Tiên đạo thì tiên nhân phải nắm giữ mười loại lực lượng này, tập trung vào người, đạt tới mức độ Thái Nhất.

Tác giả quyển sách này gọi người có mười loại lực lượng này đạt tới Hỗn Nguyên Thái Nhất là Chí Tôn.

“Tiên nhân ở cảnh giới Địa Tiên đã có thể khiến lục vực hòa làm một, nếu trong quá trình thăng cấp lên Thiên Quân tu thành lực lượng ứng với thập động thiên, phải chăng có thể trở thành Chí Tôn?”