← Quay lại trang sách

Chương 1183 Yêu tộc Đại Đế Kim Bất Di 3

Côn Yêu Hoàng giơ cao tám cánh tay, ra hiệu cho mọi người ổn định lại cảm xúc, trầm giọng nói: “Ta và Hàn đạo huynh từng có kinh nghiệm rồi, chỉ cần rời khỏi cái thùng này là tu vi lập tức khôi phục. Khi tên Hứa Ứng kia đổ chúng ta ra, chúng ta có thể đánh cho hắn không kịp trở tay!’

Hàn Yêu Hoàng nói: “Côn huynh nói chí phải, mọi người chuẩn bị cho tốt, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào!”

Hứa Ứng dùng thùng phân đánh tan đám người này rồi thu hồi thùng phân Tổ Thần, ba thiên địa nguyên thần dồn dập sụp đổ, hóa thành một luồng khí xanh trở về thân thể Hứa Ứng. Hứa Ứng và nguyên thần chỉ cảm thấy tu vi trống rỗng, cho dù có lục đại động thiên gia trì, giờ phút này tu vi cũng cạn kiệt.

Vận dụng Hồ Thiên Chứng Đạo kinh tế thùng phân Tổ Thần, hao tổn tu vi quá nhanh, với tu vi hiện tại của y lại thêm cửu đại pháp bảo làm cảnh giới bên ngoài mà còn không chèo chống nổi.

Nếu đám người Hàn Yêu Hoàng kiên trì thêm một nhịp thở thôi, bản thân Hứa Ứng sẽ hao sạch tu vi, không làm gì được bọn họ. Đáng tiếc, bọn họ không cố nổi.

Hứa Ứng thu hồi nguyên thần, phát động lục đại động thiên, không ngừng khôi phục tu vi. Tới lúc về đến Đạo Kỷ cung, tu vi của y đã khôi phục đỉnh phong.

“Thất gia.”

Y gọi Ngoan Thất, lôi con yêu quái nuốt Kim Cương trác ra, xách cổ lên nói: “Có phải yêu vật này nuốt Kim Cương trác của ngươi không?’

Ngoan Thất thấy màu lông yêu quái này, vội vàng nói: “Đúng là hắn rồi! Phun ra!”

Con yêu nhe răng trợn mắt với hắn, cực kỳ hung ác.

Linh Tư Ức vội vàng nói: “Vị này là yêu tu Ly tộc trong yêu tộc chúng ta, tên là Lý Cương Trạch, tính cách cứng rắn, mềm không được cứng không xong. Để ta khuyên hắn phun Kim Cương trác ra.”

Hứa Ứng lắc đầu nói: “Sao phải phiền toái như vậy? Giết hắn, mổ bụng, lấy Kim Cương trác ra là được.”

Yêu miêu Lý Cương Trạch vội vàng kêu lên: “Đợi đã, ta đầu hàng!’ Nói xong lập tức ngoan ngoãn phun ktc ra ngoài.

Ngoan Thất thu hồi Kim Cương trác nói: “Họ Linh, ngươi vừa nói hắn tính tình cứng cái gì cơ?”

“Cứng... cứng rắn...” Linh Tư Ức không dám khẳng định.

Ngoan Thất nói: “Còn không ăn gì cơ?”

Linh Tư Ức biết hắn nói móc mình, hung hăng lườm hắn một cái, quay đầu sang chỗ khác.

Ngoan Thất cười khà khà không thôi.

Đám người Hàn Yêu Hoàng ngẩng đầu nhìn ra ngoài, chậm rãi đợi Hứa Ứng đổ bọn họ ra là lật bàn giết ngược lại Hứa Ứng.

Đột nhiên một Kim Thân Đại Thánh bị hút ra khỏi thùng phân, tiếp đó lại một Kim Thân khác bay ra.

Đám người thấy vậy âm thầm nôn nóng, tộc lão Chu gia la ó: “Hai vị Yêu Hoàng, Hứa Ứng gian xảo này đoạt mấy Kim Thân Đại Thánh của chúng ta trước, khiến chúng ta không còn lực lượng đấu với hắn!”

Hàn Yêu Hoàng cười ha hả nói: “Tuy tên này có chút kế vặt, nhưng trước mặt ta mà chơi âm mưu tính toán thì trí tuệ còn chưa đủ nhìn. Tu vi thực lực của hắn kém xa chúng ta, sớm muộn gì cũng phải đổ chúng ta ra ngoài. Đến lúc đó các ngươi cứ chờ xem ta bắt hắn ra sao!”

Không bao lâu sau, Kim Thân Đại Thánh trong thùng đã bị Hứa Ứng lấy ra gần hết.

Sau đó các tộc lão, các cao thủ cũng lần lượt bị hào quang hút ra khỏi thùng, không rõ tung tích, cũng không nghe tiếng kêu thảm, không có tiếng quát mắng.

Thời gian dần dần trôi qua, yêu tộc trong thùng càng ngày càng ít. Hàn Yêu Hoàng thấy vậy trong lòng căng thẳng: “Rốt cuộc Hứa Ứng đang làm cái quái gì vậy? Ta cũng có gì phải lo nhỉ, hắn làm gì được ta. Lần trước hắn có thể ném ta vào ao rác vũ trụ, nhưng lần này đâu phải ở Tổ Đình Thiên Đạo!”

Hắn mới nghĩ tới đây lại thấy có luồng sáng xanh rơi xuống, như dây thừng, quấn vài vòng quanh người mình.

Hàn Yêu Hoàng ánh mắt nhấp nháy, trong lòng cười thầm: “Loại thần thông này mà đòi trói được ta? Đúng là nằm mơ! Sau khi ra ngoài ta sẽ, sẽ...”

Đang lúc nghĩ ngợi thì dây thừng kia đã lôi hắn ra ngoài thùng phân, đói diện là nguyên thần của Hứa Ứng đứng thẳng bên ngoài thùng, bàn tay nắm lấy một quả chuông lớn, nhìn thấy mình là úp thẳng chuông vào!

Hàn Yêu Hoàng bị giam trong chuông, mười sáu chữ phù văn Tiên đạo bay lượn trên vách chuông, lạch bạch lưu dấu trên người hắn, chỉ trong khoảnh khắc đã phong ấn nguyên thần thân thể tinh khí của hắn!

Hàn Yêu Hoàng còn chưa kịp hản kháng đã bị phong ấn kỹ lưỡng.

Bên cạnh hắn còn có một thiếu niên trắng trẻo mập mạp, đá một cái vào đầu gối hắn, hắn lập tức quỳ xuống mặt đất.

lÚc này Hàn Yêu Hoàng mới chú ý thấy, đám người trong các đại thế gia cũng quỳ như mình, quỳ rất nghiêm chỉnh, có lẽ lúc được kéo ra khỏi thùng phân cũng bị đóng dấu như vậy, giam trong chuông phong ấn, cho nên mới ngoan ngoãn như vậy.