← Quay lại trang sách

Chương 1187 Cánh tay quặt ra ngoài 3

Trên Phù Tang cổ thụ, Yêu Tổ đi ra khỏi hốc cây, nhìn mọi người càng ngày càng gần.

Hắn chờ đợi ngày này đã rất lâu rồi, tâm thần không khỏi kích động, đạo tâm cũng xôn xao.

Năm xưa Yêu Tộc Thập Đế đặt Tiên Đình ở Phù Tang cổ thụ, hắn là Yêu Tổ che chở cho chúng sinh yêu tộc. Đó là lịch sử huy hoàng cỡ nào?

Yêu tộc sa sút, hắn cũng từng chiến đấu vì Tổ Đình yêu tộc, cuối cùng vì cứu Tổ Thần mà bị đánh tới mức đứt rễ gãy cây, bây giờ chỉ còn một số sợi rễ tàn giấu dưới lòng đất, bảo tồn một phần sinh mệnh.

Hắn biết ẩn nấp giấu giếm, không để lộ phần thực lực này trong trận chiến Tổ Đình, kéo dài tới nay, mặc cho Tiên giới ức hiếp yêu tộc, mặc cho quyền lực trong tộc phân tán, chỉ lưu lại danh vọng Yêu Tổ.

Vừa rồi, hắn muốn giúp Kim Bất Di lên ngôi, tuyên bố Kim Bất Di đăng cơ xưng đế trước mặt mọi người. Nhưng hắn còn phải đợi thêm, đây là nỗi lo của lão tiền bối, phải đợi Kim Bất Di nôn nóng, đợi tới khi tiếng hô bắt đầu suy giảm, hắn mới hiện thân, tuyên bố Kim Bất Di đăng cơ.

Cứ như vậy mới có thể khiến Kim Bất Di và Hứa Ứng đứng sau màn kia biết, hắn mới là người có địa vị cao nhất trong yêu tộc.

Nhưng chút mưu kế nhỏ đó đã bị Hứa Ứng nhìn ra.

Hứa Ứng không để hắn tranh thủ mà để cho mọi người tới đây ép buộc. Nhưng lần này ép buộc cũng cực kỳ nể mặt hắn, dù sao Kim Bất Di cũng không trực tiếp xưng đế mà chờ Phó Huy tuyên bố lên ngôi.

“Hứa Ứng làm việc quá bá đạo.’

Yêu Tổ nhìn về phía dòng lũ yêu tộc càng ngày càng gần, tâm cảnh xao động, tạm gác tính toán của Hứa Ứng sang bên, chậm rãi đi lên đài, chỉ nghe tiếng hoan hô còn vang dội hơn lúc trước.

Đi trước nhất ngược lại là Đế Tử Kim Đạo Ly, Kim Diệc Kỳ và Kim Lan, phía sau mới là tam đại Yêu Hoàng Hàn, Côn Phượng, sau nữa là tộc lão, thủ lĩnh ác tộc, tiếp nữa là danh túc cường giả yêu tộc, cuối cùng là dân chúng trong các tộc, số lượng rất nhiều, phủ kín trời đất.

Yêu Tổ giơ tay lên, Kim Bất Di không khống chế được mình bay lên từ trên đầu Ngoan Thất, hạ xuống trước mặt Yêu Tổ.

Kim Bất Di thuận thế quỳ xuống.

“Kim Bất Di bản tính nhân từ, kiên nghị bao dung, hôm nay được lòng mọi người trong các tộc, có thể đăng cơ đế vị.”

Yêu Tổ nhìn về phía dưới, bầy yêu đột nhiên lặng ngắt như tờ, chỉ có âm thanh của hắn vang vọng trong thiên địa: “Kim Đạo Ly, Kim Diệc Kỳ, Kim Lan, các ngươi cũng là Đế Tử. Hôm nay ta thay mặt Cung Đế, truyền đế vị cho Kim Bất Di. Các ngươi có dị nghị gì không?”

Ba vị Đế Tử ai nấy lắc đầu, đồng thanh nói: “Thần không dị nghị.”

Yêu Tổ nhìn về phía những người khác nói: “Hôm nay ta thay mặt Cung Đế truyền đế vị cho Kim Bất Di, tộc lão các tộc có dị nghị gì không?’

Đông đảo tộc lão dồn dập lễ bái nói: “Chúng thần không dị nghị!”

Yêu Tổ ngoắc tay, trong hốc cây sau lưng tỏa ra hào quang rực rỡ, từng luồng đạo quang tuôn trào, đó là đế bào, đế miện, quyền trượng, ngọc tỷ, chế chung, các loại pháp bảo.

Mỗi món bảo vật đều có thể so với bảo bối Chí Tôn, là thánh vật là Tiên Đình yêu tộc từng thống trị vô số năm lưu lại, chỉ có Yêu Đế mới có quyền nắm giữ.

Đại Đế đời cuối của yêu tộc không ngăn nổi đại thế thiên hạ, bất đắc dĩ nhường lại đế vị cho nhân tộc, sau khi hắn chết Hạo Thiên Thượng Đế của nhân tộc phong làm Cung Đế.

Sau khi Cung Đế qua đời, trang phục của Đại Đế yêu tộc được giấu ở chỗ Yêu Tổ.

Yêu Tổ ban bảo vật cho Kim Bất Di lên ngôi, khoác đế bào lên người, dìu hắn đứng dậy.

Kim Bất Di đầu đội đế quan, người khoác đế bào, tay cầm quyền trượng, ngọc tỷ bồng bềnh bên tay khác, đi tới bên cạnh đài.

Bên dưới là vạn yêu reo hò, đinh tai nhức óc.

“Đã rất lâu rồi dân tâm của yêu tộc không quy tụ như vậy. Chỉ có thể quyền lực của triều đình mới này lại bị thế phiệt nắm lấy, cuối cùng cũng không phải việc tốt.”

Yêu Tổ đứng sau lưng hắn nói nhỏ: “Bệ hạ, trong triều không có thế lực của ngươi, sớm muộn gì cũng sẽ bị các đại thế gia chiếm quyền. Bệ hạ nên lựa chọn tinh nhuệ trong dân chúng yêu tộc, tiến hành vun vén bồi dưỡng, tới lúc vào triều sẽ là cánh chim cho bệ hạ. Đợi tới lúc cánh chim của bệ hạ vững chắc, địa vị của bệ hạ cũng không còn gì đáng lo lắng.”

Kim Bất Di cúi đầu: “Đa tạ Yêu Tổ chỉ điểm.”

Yêu Tổ nói: “Hứa Ứng là ngoại tộc, có thể giúp đỡ chứ không thể can thiệp quá sâu vào triều chính. Thành viên của ngươi chỉ có Linh Tư Ức, Kinh Hồng Yêu Hoàng và Ngoan Thất. Ngươi phải cân bằng thế lực các nơi, không thể để một bên nào lớn mạnh.”

Kim Bất Di thoáng chần chờ, lẳng lặng gật đầu.