Chương 1198 Thần Toán Tử Điền Sửu Sửu 1
Trọng Hoa Đại Đế sắc mặt ảm đạm. Năm xưa Hứa Ứng thống lĩnh Cửu Diệu và ba ngàn Đấu Sát tiên thần, vây khốn nghĩa quân của hắn ở đây. Hắn đích thân tới ứng cứu lại bị Hứa Thiên Tôn ra tay bắt giữ trấn áp, đánh vào Thiên lao.
Về sau hắn nghe nói nghĩa quân dưới trướng mình không ai đầu hàng, bị giết sạch toàn bộ, thi thể chôn dưới hoang mạc này.
Danh hiệu Đồ Tể Sa Mạc của Hứa Ứng là bắt nguồn từ đây.
Trọng Hoa Đại Đế trở lại nơi đau thương này, không nhịn được nghẹn ngào rơi lệ.
Đúng lúc này, đột nhiên bầu trời có từng động thiên rực rỡ xoay tròn thắp sáng, có người khổng lồ đi thuyền cát chạy trên sa mạc hoang vu này. Thuyền cát gạt cát bụi, thực chất là gạt từng vì sao.
Nhưng dựa vào thuyền cát còn chưa đủ ép lùi cát bụi, người khổng lồ kia bộc phát tu vi, gạt phăng cát ra.
“Thực lực của người này thật cao cường!”
Hứa Tĩnh thấy vậy trong lòng thầm kinh ngạc, người khổng lồ này tu luyện na pháp không phải chính tông nhưng tu vi thực lực cực kỳ hùng hồn. Hắn bèn tiến đến nói: “Vị huynh đài này xưng hô ra sao?”
Người khổng lồ kia thấy ba người bọn họ cũng thầm giật mình, chỉ thấy ba người không sợ bão cát,tu vi còn thâm hậu hơn mình, vội vàng nói: “Ta chính là Hình Đạo Viễn, người khác gọi ta là chủ nhân Nê Hoàn cung, là một tán nhân.”
Hứa Tĩnh và Trọng Hoa Đại Đế cũng cực kỳ khâm phục hắn, tán nhân này một mình đi lại trong đại mạc, tu vi hùng hậu, chỉ e không kém hơn Hỉ Duyệt.
Tuy Hỉ Duyệt là Thiên Tiên nhưng tu luyện tổ pháp Hứa gia, tu vi không kém hơn Tiên Vương, xem như một trong những nhân vật lợi hại nhất nơi Biên Hoang, nếu không cô cũng chẳng thể độc chiếm chuyện làm ăn Thiên Hà như vậy.
Người khổng lồ này có thể đặt ngang với Hỉ Duyệt, đã là rất đáng gờm.
Chủ nhân Nê Hoàn cung thấy bọn họ đứng đó, biết cả ba lạc đường, bèn cười nói: “Chắc ba vị cũng tới tìm Thần Toán Tử Điền Sửu Sửu? Chúng ta có thể đi cùng nhau.”
“Thần Toán Tử Điền Sửu Sửu? Hứa Tĩnh và Trọng Hoa Đại Đế đều giật mình.
Hỉ Duyệt kinh ngạc nói: “Thần Toán Tử Điền Sửu Sửu ở sa mạc phía bắc? Chẳng phải hắn luôn ở Tiên Kinh à? Hắn có tiên chức cơ mà?”
Chủ nhân Nê Hoàn cung lại nói: “Lúc trước có tiên chức, bây giờ thì không. Nghe nói hắn đoán mệnh cho Dương Thiên Tôn trong Đẩu Bộ Tam Chân, Dương Thiên Tôn chịu thiệt nặng nề, bị người ta đánh tè ra quần, mất hết thể diện. Điền Sửu Sửu lo bị Dương Thiên Tôn tính sổ, cho nên chạy trốn tới nơi đây.”
Dương Thiên Tôn mà hắn nói chính là Dương Nhan Lang định ám toán Hứa Ứng nhưng bị Hứa Tĩnh ngăn cản, hành hung trong Hách Linh Độ cổ thiên cung.
Chuyện này vốn không trách Thần Toán Tử Điền Sửu Sửu, chỉ có thể trách Dương Nhan Lang tài nghệ không bằng người. Nhưng thể diện của Dương Nhan Lang còn đáng tiền hơn Điền Sửu Sửu, cho nên Điền Sửu Sửu đành bỏ chức quan chạy trốn giữ mạng.
Hứa Tĩnh kinh ngạc, không ngờ mình hành hung Dương Nhan Lang mà lại liên lụy tới Thần Toán Tử.
Trọng Hoa Đế Quân trong lòng máy động, nói với Hứa Tĩnh và Hỉ Duyệt: “Chúng ta cũng tới gặp vị Thần Toán Tử này đi.”
Hứa Tĩnh cầm trâm cài tóc, khẽ gật đầu.
Hắn cũng muốn tìm vị Thần Toán Tử này, nhờ tính toán vị trí chủ nhân trâm cài tóc. Bồng Lai Thần bà cũng có thể bói toán, nhưng lấy giá quá cao, hơn nữa không nói kỹ lưỡng, có đủ loại cố kỵ.
Huống chi hiện giờ Bồng Lai cách đây quá xa, tìm Thần Toán Tử Điền Sửu Sửu có vẻ dễ dàng hơn.
Bọn họ và chủ nhân Nê Hoàn cung cùng đi tới, vào sâu trong đại mạc.
Đại mạc Tiên giới này hoang vu không gì sánh được, nhiều bão cát, lắm cướp bóc, mấy trăm vạn dặm không thấy bóng người, lúc thấy thường lại là mười mấy tiên nhân tranh giành một cọng tiên thảo mà tự giết lẫn nhau.
“Thà làm đầu gà còn hơn làm đuôi phượng. Những tiên nhân này trước khi phi thăng uy phong cỡ nào, sau khi phi thăng lại chật vật khó tả.” Mọi người không khỏi cảm khái.
Cuối cùng bọn họ đi tới một tòa thành. Thành thị chắc là di tích lưu lại từ thời cực kỳ xa xưa, những thứ đáng giá đã bị hủy sạch, chỉ còn cảnh tượng cổ xưa đổ nát thê lương.
Tiên nhân sinh sống ở đây thường là loại liều mạng.
Trang phục như Hứa Tĩnh, Trọng Hoa, Hỉ Duyệt rất giống con em nhà giàu, cũng rất dễ bị ngấp nghé.
Hỉ Duyệt mặt không đổi sắc, thể hiện lục đại động thiên, khí tức cường đại không gì sánh được, từng ánh mắt ước ao lập tức thu liễm lại.
Tuy cảnh giới của cô là Thiên Tiên, nhưng thực lực có thể sánh với Tiên Vương. Thực lực như vậy đủ hoành hành trong Biên Hoang.
Chủ nhân Nê Hoàn cung tìm được Thần Toán Tử Điền Sửu Sửu. Tuy Điền Sửu Sửu tinh thần sa sút nhưng sinh sống vẫn khá thoải mái, có không ít tán nhân tới tìm hắn coi bói. Mỗi lần coi bói Điền Sửu Sửu lấy tiền không nhiều không ít, đều là một bình tiên linh chi dịch.