← Quay lại trang sách

Chương 1250 Người họ Hứa rất đáng tin cậy 4

Hắn lắc đầu, theo hắn thấy Hứa Ứng đã không còn bất cứ đường sống nào!

“Sau khi Hứa Ứng chết, ngươi sẽ bộc lộ được năng lực.”

Tử Vi Hậu Chủ cười nói: “Vi sư sẽ dừng thân thể tàn tạ này tranh thủ cơ hội cho ngươi! Truyền thừa Tử Vi, vĩnh viễn bất diệt!”

Hắn luôn tự xưng là trẫm, cho dù nhận đám người Nam Tử Ngôn làm đệ tử cũng luôn giữ thân phận. Đây là lần đầu tiên hắn tự xưng là sư, buông bỏ thân phận Tiên Đế.

Nam Tử Ngôn cúi rạp người.

Trong lời nói của Tử Vi Hậu Chủ, hắn nghe được ý chí quyết tử.

Lúc trước đạo khóc đột nhiên bộc phát dẫn tới Tử Vi Hậu Chủ bị kẻ khác lật đổ, chiến bại bỏ mình, nhưng chấp niệm của hắn chưa tan, đưa một luồng tinh hồn trốn vào trong tranh, mưu đồ Đông Sơn tái khởi.

Bây giờ hắn có truyền nhân, loại chấp niệm kia đã hóa thành độc tố, muốn tìm kiếm chút hi vọng sống sót cho đạo thống của mình, cho truyền nhân của mình!

Hứa Ứng ngồi đế liễn xé gió bay đi, dọc đường chỉ thấy từng đóa kiếp vân, không ngờ lại khiến cảnh tượng trong Tổ Đình cực kỳ náo nhiệt, nội tâm y cũng thầm vui vẻ.

“Thằng bé nước mắt nước mũi đi theo ta năm xưa, rốt cuộc cũng làm nên nghiệp lớn!”

Hứa Ứng nhớ tới Tiểu Thiên Tôn năm xưa, bất giác nhớ tới Hỉ Duyệt váy đỏ, khi đó vẫn còn là cô bé. Hai người này đều đi theo gọi mình là sư phụ, xin hắn dạy dỗ.

Hứa Ứng nghĩ tới đây đột nhiên biến sắc, mồ hôi lạnh đổ xuống cuồn cuộn.

Hắn không thử nghiệm mở phong ấn năm chữ còn lại của Đế Quân, nhưng ký ức đời trước vẫn tự động được nhớ lại.

“Lúc tu sĩ vào đế liễn ở Tổ Đình Tử Vi, ta lĩnh ngộ quá nhiều phù văn Chí Tôn, dẫn tới đạo hạnh của ta bất tri bất giác tăng cường thêm quá nhiều! Năm chữ phù văn Đế Quân bị ta bất tri bất giác phá giải không ít!”

Trong lòng y thầm sợ hãi.

Y học được Thái Nhất Khai Ngộ của Hạo Thiên Đế, lại tới lĩnh ngộ phong ấn phù văn Chí Tôn, mọi thứ như nước chảy thành sông. Phong ấn phù văn Chí Tôn ẩn chứa đạo về phong ấn cường đại hơn phong ấn của Đế Quân nhiều, dẫn tới y không hề ý thức được phá giải không ít phong ấn năm chữ của Đế Quân!

“Đạo hạnh của ta quá cao!”

Hứa Ứng ổn định tâm cảnh. Đối với y mà nói nguy hiểm lớn nhất chính là khi thức tỉnh Hứa Ứng kiếp đầu, ký ức vài chục năm của mình sẽ biến thành giọt nước trong biển cả, không còn ý nghĩa gì.

Tựa như lúc trước y nhớ lại ký ức ngàn vạn kiếp, mỗi ký ức như quyển sách ghi chép lại năm tháng xa xưa, lật một ký ức ra là như đọc được câu chuyện trong sách.

Nhân vật trong sách tuy đều là mình, nhưng bọn họ có tính cách khác biệt, cuộc sống khác biệt, tình yêu khác biệt.

Đối với Hứa Ứng mà nói, nhớ lại ký ức từng kiếp trước như người bình thường nhớ lại kiếp trước, sẽ không coi nó là một bộ phận của kiếp này.

Bởi vì tính cách khác biệt, cuộc sống khác biệt, gặp gỡ khác biệt.

Đa phần quá khứ của y đều rất bình thường, trừ kiếp gặp Yến Bảo Nhi có một chút thành tựu, thời gian khác đều bị người ta lừa gạt.

Nhưng kiếp đầu lại khác.

Kiếp đầu y quá cường đại, trải qua những chuyện quá bắt mắt, cho dù kẻ địch hay bằng hữu đều khen ngợi không dứt lời. Khi ký ức kiếp này thức tỉnh, tính cách kiếp đầu, cuộc đời kiếp đầu, gặp gỡ trong kiếp đầu sẽ chiếm thế chủ đạo. Có lẽ lúc đó Hứa Ứng bây giờ cũng trở thành một tờ giấy vô nghĩa trong cuộc đời đó,

Đế liễn bất tri bất giác giảm tốc, chậm rãi chạy qua bầu trời.

Hứa Ứng nhìn về phương tây.

Nơi đó có Côn Lôn, trên Côn Lôn sơn có một tiên tử đang lẳng lặng chờ đợi người yêu mình trở về.

Hứa Ứng tới gặp vị tiên tử kia, y muốn tìm lại hình bóng người thương Nguyên Vị Ương trên người vị tiên tử kia, nhưng nhìn thấy, lại không phải Nguyên Vị Ương.

Y thích Nguyên Vị Ương thiếu nữ son phấn, thích Nguyên Vị Ương cùng y bắt cá trạch. Nhưng đó chỉ là một giọt nước trong biển cả trí nhớ của vị tiên tử trên Côn Lôn sơn.

Người thương mà tiên tử kia chờ đợi cũng không phải người bắt rắn Hứa Ứng mà là Hứa Ứng kiếp đầu.

Khác biệt trong đó, người ngoài không biết, nhưng Hứa Ứng biết.

“Có lẽ, ta nên giúp Đế Quân tăng cường phong ấn...”

Ly Hận thiên, Đâu Suất cung, Thái Thanh Đạo Nhân đột nhiên có cảm giác, sắc mặt vui mừng, cười nói: “Cung chủ cũng được thanh tịnh rồi!”

Tiểu sư thúc cũng phát hiện ra, nắm lấy một thanh tiên kiếm, vội vàng nói: “Sư điệt, có người đi về phía này rồi!”

Nguyên đạo nhân cuống quít đứng dậy: “Là người họ Hứa đáng tin cậy à?”

Ba người cuống quít ra khỏi Đâu Suất cung, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trên bầu trời có tường quang thụy khí hội tụ thành mây, trên mây có tứ long lướt qua, kéo theo một đế liễn vàng son lộng lẫy, lái về phía này.