← Quay lại trang sách

Chương 1285 Cha nối nghiệp con 1

Các tiên nhân trong Doanh Châu thấy vậy trong lòng nghiêm nghị, chỉ thấy bên ngoài Thiên Cương Địa Sát là tám mươi tư nghìn Đấu Sát Tiên Thần, hung ác không gì sánh được.

Chính giữa Đấu Sát, lụa trắng phất phới, như tạo thành một sa mạc, loáng thoáng có một vị Thiên Tôn ngồi giữa lụa trắng. Các tiên nhân không dám thất lễ, vội vàng phi thân lên, rời khỏi Doanh Châu.

“Tất cả mọi người đều phải rời khỏi Doanh Châu!’

Thiên Khôi Tiên Vương giơ tay chỉ xuống Doanh Châu, quát: “Thiếu niên kia, đang nói ngươi đấy! Còn không mau ra khỏi Doanh Châu?’

Hứa Ứng ngẩng đầu lên, nhìn đám Đấu Sát tinh nhuệ trên bầu trời. Thiên Khôi Tiên Vương thấy dung mạo y, không khỏi biến sắc, lắp bắp không nói ra lời.

Phía sau, Thiên Cương, Thiên Cơ, Thiên Nhàn, Thiên Dũng, các vị Tiên Vương Thiên Tiên trong Đấu Sát Chư Thiên ai nấy biến sắc, ngơ ngác nhìn thiếu niên này.

Lúc trước chư tiên Hách Linh Độ cổ thiên cung trấn áp thiên địa, lúc này khí thế lại hoàn toàn mất sạch.

Dương Nhan Lang Dương Chân Quân trấn thủ trong màn lụa giữa nhánh quân, gương mặt như ẩn như hiện, hưởng thụ cảm giác khoan khoái trấn áp chư thiên này, đột nhiên lại cảm thấy uy thế của Đẩu Bộ mất sạch, trong lòng kinh ngạc.

Hắn đứng dậy nhìn xuống dưới, chỉ thấy Doanh Châu khổng lồ đang nghiêng dần, chậm rãi nhô lên, vô số tiên sơn, sông ngòi, thậm chí đại dương mênh mông cũng nghiêng theo.

Một thiếu niên đứng trước Doanh Châu, chậm rãi đi về phía chư tiên trong Đấu Sát thuộc Đẩu Bộ. Doanh Châu đại lục kia tự thành một giới, chuyển động theo y, dần dần lên cao, chậm rãi hóa thành hình thái một tòa động thiên, bồng bềnh sau lưng thiếu niên.

Thiên Khôi Tiên Vương khóe miệng giật giật, cúi đầu xuống: “Hách Linh Độ cổ thiên cung Thiên Khôi, Tiêu Ngọc Lâu, tham kiến Đẩu Bộ Hứa Thiên Tôn!”

Thiên Cương Tiên Vương, buông tiên khí trong tay, quỳ một gối xuống đất, cúi đầu: “Thiên Cương Phó Thành Diệp, tham kiến Hứa Thiên Tôn.”

Xoạt!

Từng món tiên khí được buông xuống, từng vị Tiên Vương, Thiên Tiên Thiên Cương Địa Sát dồn dập quỳ một chân, cúi đầu xuống: “Tham kiến Hứa Thiên Tôn!”

Thiếu niên kia đi tới, tám mươi tư ngàn Đấu Sát dồn dập lễ bái, âm thanh hội tụ thành dòng lũ khuấy động lòng người!

“Tham kiến Hứa Thiên Tôn!”

Tiên Linh chi khí bên trong động uyên Doanh Châu cuồn cuộn không dứt chảy vào đạo tràng Như Ý Đại La Thiên của Hứa Ứng, hóa thành tu vi pháp lực hùng hồn trong đạo tràng, sau đó chảy ra khắp thân thể.

Trong màn lụa, Dương Chân Quân sắc mặt tái nhợt, ánh mắt nhìn xuống người thiếu niên đang dẫn đầu đi tới kia, sau đó lại dời ánh mắt đi, nhìn vào trên động uyên Doanh Châu.

Động uyên Doanh Châu, là động uyên mà người đứng đầu Đẩu Bộ Tam Chân mới có thể nắm giữ.

Mặc dù hắn được đề bạt làm Dương Thiên Tôn, chưởng quản Đẩu Bộ và Nhị Chân còn lại, nhưng một ngày động uyên Doanh Châu không nằm trong tay, vị trí của hắn sẽ bị người khác nói ra nói vào, bảo hắn danh bất chính ngôn bất thuận!

Điều càng làm cho trong lòng hắn lạnh buốt là thái độ của đám người Thiên Khôi Tiên Vương Tiêu Ngọc Lâu.

Hắn là người đứng đầu Đẩu Bộ Tam Chân cao quý, nắm giữ binh quyền lớn nhất ở Đẩu Bộ, là tồn tại có phong hào Chân Quân, Thiên Tôn, khổ tâm kinh doanh ở Đẩu Bộ lâu như vậy.

Thật không ngờ, mình tận tâm tận lực bao lâu vẫn không thể đổi lấy lòng trung thành của Đẩu Bộ!

Những gì mình đã làm suốt bao nhiêu năm qua, trong lòng tướng sĩ Đẩu Bộ vẫn không bằng tên phản tặc Hứa Ứng này!

Hứa Ứng chỉ làm Thiên Tôn ở Đẩu Bộ một trăm năm mà thôi, sau này còn giết ra khỏi Đẩu Bộ, đánh cho những bộ hạ và đối thủ cũ dám đứng ra ngăn cản hắn tơi bời, máu chảy thành sông!

Bây giờ Đẩu Bộ đã trở thành trò cười của Lục bộ, cũng là vì chuyện năm đó Hứa Ứng đại khai sát giới tại Đẩu Bộ trước khi phản bội Tiên giới. Nếu không có trận chiến kia, Đẩu Bộ sẽ không vì vậy mà tổn hao nguyên khí nhiều như thế.

Vậy mà những người này lại quên hết tổn thương Hứa Ứng đã tạo thành cho Đẩu Bộ năm đó, nhìn thấy phản tặc này vẫn còn hành lễ với hắn, gọi hắn là Thiên Tôn!

Loại chuyện này, Dương Nhan Lang làm sao mà nhịn được?

Hứa Ứng đi đến trước mặt những tiên nhân Đẩu Bộ kia, trong lúc nhất thời cũng phải bùi ngùi không thôi.

Kiếp thứ nhất y có thể làm vô số người tin phục, có được rất nhiều tùy tùng tại Tổ Đình, mặc dù những người này bởi vì hắn im lặng phi thăng Tiên giới mà hận hắn, nhưng cũng sẽ phấn đấu quên mình ra tay cứu giúp y trong lúc nguy cấp.

Tại Tiên giới y cũng có được rất nhiều người ủng hộ, dù y đã trở thành phản tặc, giết ra khỏi Đẩu Bộ, nhưng những bộ hạ cũ này vẫn sẽ quỳ gối hành lễ, gọi hắn một tiếng Hứa Thiên Tôn.

Hứa Ứng kiếp thứ nhất đúng là có mị lực như vậy đấy.

Đây là chuyện khó tin biết mấy.