Chương 1309 Mắt có khô hay không 3
Thanh âm của Hứa Ứng truyền ra từ bên trong muôn sông nghìn núi, sau một khắc hai người lại va chạm một cái ở giữa hai ngọn núi lớn, hai ngọn núi lớn đột nhiên sụp đổ, ngọn núi nương theo từng vết rách mà tan rã, cự thạch bay lên không trung, lập tức sụp đổ dưới ánh sáng chói lóa và phong bạo.
Linh Vô Tâm phun máu ngập trời, trong nháy mắt đã từ người tí hôm nay ba tấc trở nên vĩ ngạn không gì sánh được, nhanh chân phi nước đại, ngàn vạn dãy núi đều ở dưới chân hắn, thoáng một cái đã bay qua.
Hắn từ trọng thiên này chạy đến một trọng thiên khác, co chân chạy thật nhanh, tốc độ vô cùng kinh người.
Hắn sinh lòng sợ hãi, lần trước hắn còn có thể chính diện giao phong cùng Hứa Ứng, mặc dù bị thua, nhưng đó cũng không phải là tu vi của hắn không thâm hậu bằng Hứa Ứng, mà là thân thể của hắn quá yếu, bị Hứa Ứng bắt lấy sơ hở.
Mà lần này, hắn bổ sung thiếu hụt ở thân thể, dù là tu vi hay thực lực đều được tăng cường trên diện rộng, thậm chí còn giết cả Tử Ninh Tiên Quân.
Nhưng đối mặt với Hứa Ứng, hắn lại không đỡ nổi một chiêu!
"Đạo thân của mẫu thân cũng ở Ngũ Trang quan, chỉ cần tìm được đạo thân của mẫu thân thì ta được cứu rồi!"
Nhưng ngay khoảnh khắc sau, thân hình Hứa Ứng đã xuất hiện ở phía trước của hắn.
"Ta đã luyện thành Bất Diệt Nguyên Thần trên cơ sở Bất Diệt Chân Linh kiếp thứ nhất! Ảo diệu trong nguyên thần của nhà ngươi cũng bị ta tìm hiểu ra rồi."
Thần thể của Hứa Ứng hơi ngừng lại, mũi chân điểm một cái, thân hình bay lên không trung, xuất chỉ đâm ra, điểm về phía mi tâm của Linh Vô Tâm.
Cùng lúc đó, phía sau hắn, Bất Diệt Nguyên Thần cũng đâm một chỉ ra.
Linh Vô Tâm giơ một tay khác lên che ở ở trước mặt.
Thân thể Hứa Ứng giãn ra, nhẹ nhàng đáp xuống Thiên Hà, sau lưng máu tươi trút xuống như thác nước, cuồn cuộn không dứt, nhuộm đỏ cả Thiên Hà.
Mu bàn tay của Linh Vô Tâm bụp một tiếng nổ tung, một chỉ này của Hứa Ứng đánh ra một cái lỗ thủng hơn cả trăm trượng trên bàn tay của hắn, Hứa Ứng và nguyên thần của y bay ra từ trong lỗ thủng kia, chỉ lực đánh xuyên đạo trận của Linh Vô Tâm, xuyên thủng trán của hắn.
Đạo liên của hắn không ngừng sụp đổ, đạo thụ cành lá tàn lụi, đạo tràng tan rã.
Hứa Ứng nghiêng đầu, lạnh nhạt nói: "Bất Diệt Nguyên Thần của ta không lớn mạnh bằng ngươi, nhưng ta mạnh hơn, đây là nguyên thần cấp độ Chí Tôn, không phải Thần Hội Công của Linh gia các ngươi có thể địch nổi. Lần trước ngươi đã trốn thoát Tru Tiên kiếm khí của ta như thế nào? Nếu ngươi có thể trốn được một lần nữa, ta có thể tha cho ngươi một con đường sống."
Cổ họng của Linh Vô Tâm run lên bần bật, thân thể dần dần thu nhỏ, từng luồng kiếm khí diệt tuyệt tất cả tràn ra từ trong thân thể, chặt đứt đạo liên của hắn.
Hai mắt của hắn thất thần, nguyên thần tinh khí bắt đầu tản ra, gào thét chảy ra từ trong lỗ rách trên đỉnh đầu.
Đợi cho thân thể của hắn khôi phục kích thước như người thường, thân thể đã khó có thể chịu đựng trọng lượng của nó, hai đầu gối mềm nhũn, quỳ rạp trên mặt đất.
"Hóa ra kẻ phá giải thần thông của ta không phải ngươi."
Hứa Ứng chờ giây lát, không chờ được tới lúc Linh Vô Tâm phá giải Tru Tiên kiếm khí của mình, trong lòng không khỏi cảm thấy thất vọng.
Hứa Ứng phất tay áo, đi thẳng về phía trước, "Ta cho ngươi một con đường sống, ngươi không nắm được, cũng đừng có trách ta."
Phía sau hắn, trong thân thể Linh Vô Tâm đột nhiên có từng đạo kiếm khí bay ra, thân thể nguyên thần của hắn đều bị xé nát!
Bên trong động uyên Doanh Châu, chư tiên Bồng Lai nhao nhao bay ra, đi thu hoạch những động uyên mà Linh Vô Tâm sưu tập kia, đưa đến bên trong Doanh Châu.
Hứa Ứng mặc cho bọn họ thu hoạch, tiếp tục khởi hành, đi lên chỗ cao hơn.
Những động uyên này không là gì đối với Hứa Ứng, nhưng đối bọn họ mà nói lại là bảo vật không gì so sánh nổi. Đại bộ phận tiên nhân phi thăng tới Tiên giới, cố gắng cả đời cũng không có nổi một động uyên nho nhỏ như Phương Trượng tiên sơn.
Tiên nhân Bồng Lai thu hoạch xong lại nhao nhao bay lên, tự mình trở lại Doanh Châu.
Sau khi bọn họ rời đi, mấy tiên nhân vừa rồi mới phi thân tới, kinh nghi bất định nhìn về phương hướng Hứa Ứng rời đi.
"Hứa lão ma giết cả con trai của Nguyên Quân, đúng là vô pháp vô thiên! Chẳng lẽ hắn không sợ Nguyên Quân trả thù ư?"
"Ta nghe nói Linh Vô Tâm là con trai của Hứa lão ma và Nguyên Quân, hổ dữ không ăn thịt con, Hứa lão ma đúng là tâm ngoan thủ lạt!
"Nói bậy, Linh Vô Tâm còn lớn hơn Hứa lão ma. Ta nghe nói, Linh Vô Tâm là con riêng của Trường Sinh Đế và Nguyên Quân. Trường Sinh Đế không muốn chịu trách nhiệm..."
"Im lặng!”
…