Chương 1326 Thiên Quân nhân tâm 3
Hứa Ứng khẽ nhíu mày, lặng lẽ ngẩng đầu nhìn về phía lọng che trên đỉnh đầu.
Trong lọng che có một mảnh đạo quang, đó là đạo tràng của Nhân Sâm Quả Thụ, nó đã xâm lấn thế giới trong lọng che, tàn phá bên trong đó.
Con đường chạy trốn này đã mất hiệu lực rồi.
Lan Tố Anh ngước đầu nhìn lên đạo quả bên trên Nhân Sâm Quả Thụ, cười nói: "Hứa Thiên Tôn muốn hái đạo quả, vì sao không mời hai vị đạo hữu Thanh Phong Minh Nguyệt ra?"
Khóe mắt của Hứa Ứng giật giật, người biết Thanh Phong Minh Nguyệt rơi vào trong tay y chỉ có Đông Vương mà thôi.
Đương nhiên Đông Vương không thể nói cho Lan Tố Anh biết, như vậy tất nhiên là Lan Tố Anh công phá phòng ngự của Thần Bà, tính ra tung tích của Thanh Phong Minh Nguyệt!
"Lần này, Thần Bà thất bại thảm hại, thua triệt để, ngay cả tế lọng che lên, cũng ngăn không được thần toán của người này!"
Hứa Ứng mời hai tiểu đạo đồng Thanh Phong Minh Nguyệt từ động uyên Doanh Châu ra, thầm nghĩ, "Nhưng cái này cũng khó trách Thần Bà. Dù sao Chí Tôn cũng là người từng dám tính toán Đạo Tổ, Yêu Tổ. Hắn thậm chí có thể tính đến ta của sáu mươi vạn năm sau. Hắc hắc, sức tính toán cỡ này...."
Y có cảm giác bất lực.
Đạo đồng Thanh Phong căng thẳng vô cùng, hắn cũng phát hiện Lan Tố Anh này vô cùng lợi hại, thần toán có thể xưng là tuyệt thế, mình đứng trước mặt hắn, chỉ sợ cũng không có bất kỳ bí mật gì.
Duy chỉ có Minh Nguyệt là không hề có cảm giác gì.
Lan Tố Anh cười nói: "Bên trên gốc đạo thụ này, tổng cộng có ba mươi quả đạo quả, số lượng không nhiều. Hái đạo quả cần phải có thủ pháp tâm pháp chuyên môn và tiên khí, nếu không vốn không thể chạm vào đạo quả."
Hứa Ứng lập tức nhìn về phía đạo đồng Thanh Phong, khó chịu nói: "Thanh Phong đạo hữu, ngươi không được thành thật lắm nhỉ, nói chuyện cũng không chịu nói hết."
Thanh Phong đề nghị để Hứa Ứng bảo vệ sư huynh đệ bọn họ đi vào đạo tràng của Nhân Sâm Quả Thụ, ước định Thanh Phong sẽ giúp y tiến vào đạo tràng, sau đó mọi người dựa vào bản lĩnh của mình để hái đạo quả.
Lan Tố Anh nói hái đạo quả cần tiên khí cùng thủ pháp tâm pháp đặc biệt, hiển nhiên đạo đồng Thanh Phong này còn nhỏ nhưng có một bụng ý đồ xấu, căn bản không định để Hứa Ứng hái được đạo quả.
Đạo đồng Thanh Phong lúng ta lúng túng nói: "Đây là đạo quả của Ngũ Trang quan ta, số lượng vốn dĩ đã không nhiều..."
Lan Tố Anh nói: "Như vậy thì làm phiền Thanh Phong đạo hữu hỗ trợ hái vài đạo quả."
Đạo đồng Thanh Phong hơi do dự.
Lan Tố Anh mỉm cười, đi tới bên cạnh đạo đồng Minh Nguyệt.
Đạo đồng Thanh Phong thấy thế, biết hắn lấy tính mạng Minh Nguyệt sư đệ uy hiếp mình, không còn dám ra vẻ nữa, đành phải cắn răng, lấy ra một món pháp bảo chuyên dùng để hái đạo quả, là một thanh như ý làm bằng kim loại.
Hắn tế vật này lên, chỉ thấy pháp bảo kia vừa mới bay lên, đạo uy của Nhân Sâm Quả Thụ đã tự động bạo phát, giống như một tôn Chí Tôn vô thượng, uy nghiêm không thể xâm phạm!
Sơn Thủy Trượng Thiên Xích mà Hứa Ứng đang nắm giữ bị bị cỗ đạo uy đáng sợ này cho đánh không ngừng rung rung, giống như rất muốn bay lên đấu một trận với Nhân Sâm Quả Thụ.
Nhưng mà món pháp bảo kia lại giống như không hề cảm nhận được sự đáng sợ của Nhân Sâm Quả Thụ, xuyên qua từ bên trong đạo uy, nhưng không hề chạm đến uy năng của Nhân Sâm Quả Thụ.
Pháp bảo kia vừa nhẹ nhàng chạm vào, trên cây đã có một quả đạo quả rơi xuống.
Thanh Phong vội vàng nói: "Dùng đạo tràng đón lấy, nhất quyết không thể dùng những vật khác để đón lấy! Đạo quả này không thể gặp Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ được!"
Hứa Ứng nghe vậy, lập tức tế Như Ý Đại La Thiên của mình lên, quả đạo quả kia rơi vào trong đạo tràng, hương thơm tỏa ra bốn phía, khiến cho người ngửi thấy mùi đều nhịn không được mà thèm nhỏ dãi.
Thanh Phong tế pháp bảo kia lên, lại đánh xuống ba quả đạo quả, của mình một quả, Minh Nguyệt một quả, lại giao cho Lan Tố Anh một quả.
Lan Tố Anh cười nói: "Ta muốn hai quả."
Thanh Phong tức giận, nói: "Đạo quả này lấy thêm cũng vô dụng! Ăn vào một quả là có thể luyện thành đạo quả của mình, dùng thêm thì cũng chỉ có một luồng quả, không thể luyện ra hai đạo quả được! Sư huynh đệ bọn ta bị Sơn Thủy Trượng Thiên Xích phá hủy đạo quả cho nên mới nếu phải dùng thêm một quả."
Lan Tố Anh nói: "Ta lấy thêm một quả cho người khác."
Thanh Phong dằn cơn giận xuống, tế pháp bảo lên, lại đánh rơi thêm một quả đạo quả.
Hứa Ứng vội vàng nói: "Thanh Phong sư đệ, ta cũng muốn xin thêm vài quả cho vài vị hảo hữu. Ta đại khái còn cần... Bốn quả!"
Đạo đồng Thanh Phong nhịn không được, nói: "Sao muốn nhiều như vậy chứ?"