Chương 1370 Tất Trúng Nhất Xích 2
Vi Tự có thể ở bị lò bát quái luyện đan bách luyện vẫn không chết, nhưng đối mặt với Sơn Thủy Trượng Thiên Xích, dù rằng người tế bảo vật này lên chỉ là một tiểu quỷ không có danh tiếng gì, tu vi thực lực cũng không cường đại là mấy, nhưng lại có thể dựa vào bảo vật này để đả thương hắn.
"Chủ nhân của Sơn Thủy Trượng Thiên Xích luôn là một câu đố không có lời giải. Trong thời đại của sư phụ ta đã xuất hiện rất nhiều kỳ tài, cũng không biết là người phương nào luyện thành bảo vật này. Nghe nói bảo vật này có cái tên hiệu, gọi là Tất Trúng Nhất Xích, ý nói, chỉ cần tế bảo vật này lên, dù đối thủ thi triển pháp bảo hay thần thông gì, đều sẽ trúng một thước. Chẳng qua, mặc kệ là vị Chí Tôn nào, bây giờ đều là ta!"
Hắn vừa nghĩ đến đây, đột nhiên nheo mắt lại, chỉ thấy có một thân ảnh nho nhỏ lắc lư đứng dậy trên ngọn núi cách đó tám trăm dặm, đứng trên đỉnh núi đã sập kia, vận chuyển khí huyết, giống như đang vận luyện pháp môn gì đó!
"Ta vẫn chưa đánh chết hắn ư?"
Vi Tự trợn tròn mắt, kinh ngạc không thôi, "Hơn năm mươi vạn năm qua, ta bị Đâu Suất Tiên Hỏa thiêu quá ác, thân tu vi này vẫn chưa khôi phục tới một thành, lực lượng không bằng lúc trước."
Hắn có thể nhìn ra được, kỳ thật tu vi của Hứa Ứng cũng không cao gì, thứ giúp tu vi của y tăng lên mạnh nhất chính là chín món pháp bảo treo sau lưng y.
Đối với Vi Tự mà nói, uy lực của chín món pháp bảo này chỉ bình thường, là pháp bảo Tiên Vương phổ thông mà thôi. Nhưng đối với Hứa Ứng mà nói, đây cũng là chín cái cảnh giới bên ngoài của y, mỗi cảnh giới bên ngoài tăng cường không nhiều lắm, nhưng bên trong pháp bảo còn có pháp lực giống như Tiên Vương.
Chín món pháp bảo, tương đương với chín vị Tiên Vương, tăng cường không hề nhỏ.
Nhưng đối với Vi Tự mà nói nó vẫn chỉ bình thường mà thôi.
Tiếp nhận một kích kia của hắn, dù chín món pháp bảo của Hứa Ứng là pháp bảo Tiên Quân đi nữa cũng sẽ bị hắn một quyền đánh chết.
Nhưng Hứa Ứng vậy mà lại không chết!
"Thân thể của tiểu tử này rất thú vị!"
Vi Tự vừa mới nghĩ đến nơi đây, đã thấy thương thế của Hứa Ứng giống như đã khỏi hẳn, phóng lên từ giữa loạn thạch, chân đạp lên từng tảng đá, chạy như bay về phía này!
Y vừa chạy vừa tế Sơn Thủy Trượng Thiên Xích lên.
Vi Tự biến sắc, đưa tay đè xuống một cái, bầu trời trên đỉnh đầu Hứa Ứng ầm ầm sụp đổ, một bàn tay khổng lồ đè Hứa Ứng xuống đất, mặt đất rung động, không ngừng rơi xuống, mặt đất xuất hiện từng vết nứt sâu không lường được, kéo dài ra bốn phương tám hướng!
"Vẫn còn quá trẻ tuổi."
Vi Tự thu tay lại, thản nhiên nói, "Ngươi vận dụng pháp bảo Chí Tôn làm tổn thương ta một lần, chính là cực hạn của ngươi, ta há lại có thể cho ngươi cơ hội làm tổn thương ta lần thứ hai?"
Hắn xoay người, nhìn về phía đám người đang giao phong, Tiểu Thiên Tôn nghênh đón Chung Nghi Đế Quân, Chung Nghi Đế Quân là ti nghi quan khống chế các loại chung khí lúc Tiên Đế Chí Tôn và tồn tại trên Cửu Thiên ra ngoài, tu vi Thiên Quân cảnh, phát động đủ loại chung khí, đánh cho Tiểu Thiên Tôn liên tục bại lui.
"Pháp môn luyện thể của người này cũng cực mạnh, thân thần đạo tam vị nhất thể, có thể kiên trì đánh được lâu như vậy dưới tay Thiên Quân, cũng có chút phong phạm của Nhị Lang Chân Quân đấy."
Ánh mắt của Vi Tự chuyển về phía Chó mực đang giao thủ với Trần Triều Sinh, đã thấy tu vi thực lực của con chó này vậy mà còn mạnh hơn Tiểu Thiên Tôn một chút.
Chỉ là Trần Triều Sinh sư thừa La Thánh Nhân trên Cửu Thiên, đạo pháp thần thông tinh diệu hơn Hao Thiên Khuyển rất nhiều, Hao Thiên Khuyển đã rơi vào thế hạ phong.
"Con chó này tu luyện cũng là Cửu Chuyển Huyền Công, khá lắm."
Vi Tự lại nhìn về phía Quả Chuông, đã thấy Quả Chuông này đánh mấy vị Tiên Quân kia chạy trối chết, chật vật không chịu nổi, không khỏi kinh ngạc vạn phần.
Quả Chuông kia thế mà còn có một quả đạo quả màu xanh, nghiễm nhiên là pháp bảo Đại La Kim Tiên, nhưng lại không giống.
"Rốt cuộc Quả Chuông này là sao đây? Là pháp bảo, nhưng không giống pháp bảo, ta chưa từng gặp giống loài kỳ quái như vậy! Mặc kệ nó, hấp thu bọn họ xong, lại thêm động uyên Doanh Châu, ta sẽ có thể khôi phục tới trạng thái đỉnh phong! Khi đó lên trên Cửu Thiên bàn điều kiện cũng sẽ có lực lượng hơn."
Hắn vừa nghĩ đến đây, đột nhiên lòng sinh cảnh giác, không cần nghĩ ngợi đã xoay tay vỗ mạnh!
Tay trái của hắn nghênh đón một vật hình thước, chợt biết không ổn, lập tức tăng tu vi lên tới cực hạn, bảo vệ tay trái của mình.
"Bùm!"
Uy năng kinh khủng bắn ra giữa tay trái của hắn cùng Trượng Thiên Xích, đạo quang lóa mắt thậm chí khiến trước mắt Vi Tự trở nên mơ hồ, không thể nhìn rõ.