Chương 1376 Lại đánh ta một lần 1
Nhưng lúc này Chung Nghi Đế Quân bất chấp luyện chết Tiểu Thiên Tôn, đột nhiên bước tới trước một bước, chui vào bên trong Vạn Chung tiên trận.
Tiểu Thiên Tôn thừa cơ vung Thiên Kích lên, gác ở trên cổ của hắn, Chung Nghi Đế Quân vội vàng nói: "Tiểu Thiên Tôn, chúng ta cùng một phe!"
Chỉ nghe ầm vang một tiếng, Vi Tự một quyền đánh mở Vạn Chung đại trận, vươn hai tay ra chộp về phía hai người.
Tiểu Thiên Tôn bất chấp giết chết Chung Nghi, lập tức phi thân lên, Chung Nghi Đế Quân cũng bay lên, hai người chỉ thấy trời đất quay cuồng, thiên địa vặn vẹo, hai đại cao thủ vậy mà không thể bay ra nửa tấc, ngược lại ngã về phía tay của Vi Tự!
Vi Tự nhe răng cười: "Ăn hai người các ngươi, lại thêm hai vị Tiên Quân vừa rồi, ta sẽ có thể khôi phục một hai thành tu vi, đủ để giết chết tiểu sư đệ rồi!"
Nhưng đúng vào lúc này, Trượng Thiên Xích của Hứa Ứng đã đánh tới, xích ảnh đầy trời hóa thành sơn thủy, rơi đánh lên lưng của Vi Tự.
Vi Tự bị đánh đến ho ra máu, dưới chân lảo đảo, pháp lực vừa mới luyện thành bị Sơn Thủy Trượng Thiên Xích đánh cho tán loạn.
Hứa Ứng quát: "Các vị đạo hữu, giúp ta một tay, tế pháp bảo lên giết chết kẻ này!"
Hắn ném Sơn Thủy Trượng Thiên Xích lên, thước này bay lên không trung, Tiểu Thiên Tôn vận chuyển hết thảy pháp lực, trút xuống Trượng Thiên Xích, bên trong Doanh Châu sau lưng Hứa Ứng, hai ba trăm vị Tiên nhân trong Bồng Lai tiên sơn cũng vận chuyển pháp lực, rót vào bên trong Trượng Thiên Xích.
Chó mực bỏ lại Trần Triều Sinh, thân thể lay động, hóa thành cự thú vạn dặm, trút hết một thân pháp lực ngập trời của mình vào bên trong thước!
Chung Nghi Đế Quân chần chờ một chút, bỗng nhiên cắn răng, cũng vận chuyển pháp lực của mình, trút xuống bên trong Trượng Thiên Xích, thầm nghĩ: "Lão ma đầu này ăn ba đại cao thủ của ta, ta há có thể tha cho hắn?"
Trần Triều Sinh chần chờ một chút, dừng bước lại, không truy sát Chó mực, thầm nghĩ: "Sư phụ để cho ta cứu Vi Tự này ra, nhưng kẻ này làm nhiều việc ác, không đáng cứu, cứ để hắn chết ở chỗ này..."
Trượng Thiên Xích kia trong nháy mắt đã trải rộng khắp hư không, phủ kín thiên địa, giam Vi Tự ở bên trong.
Vi Tự trong lòng máy động: "Nguy rồi!"
Hắn giết người quá nhiều, không phân địch ta, dẫn đến chúng bạn xa lánh, khiến mọi người hợp lực lại đối phó hắn, đến mức khiến hắn rơi vào tử cục!
Thần Bà thấy thế thì nhẹ nhàng thở ra, thầm nghĩ: "Lão thân cố ý không có nói cho Tiên Chủ, Vi Tự muốn đi ăn hai Tiên Quân kia, vì chính là để hắn bị chúng bạn xa lánh. Bây giờ, thần toán của lão thân đã vượt qua Lan Tố Anh hay chưa?"
Cô nghĩ nghĩ, sau đó lại lắc đầu.
Sau khi thấy thần toán của Lan Tố Anh, cô tự thấy hổ thẹn mà cố gắng tu tập, thần toán lại có tinh tiến, chỉ là so với Lan Tố Anh thì vẫn còn kém một chút.
Mắt thấy Sơn Thủy Trượng Thiên Xích sắp sửa giết chết Vi Tự, đột nhiên trên Cửu Thiên có một dải băng rơi xuống, nhẹ nhàng rung động, nhẹ nhàng đẩy tầng tầng sơn thủy ra, giống như xua tan sương mù!
Một cỗ Tiên Đạo cuồn cuộn từ trên trấn áp xuống, đám người đều đau đớn kêu rên, chúng tiên Bồng Lai bên tron Doanh Châu đều bị chèn ép thổ huyết, Tiểu Thiên Tôn, Chung Nghi Đế Quân thân thể run rẩy, cắn chặt răng kiên trì.
Trên bầu trời Tổ Đình nháy mắt đã bị Tiên Đạo ô nhiễm, nhuộm đủ mọi màu sắc, mà bên trong sơn thủy đồ đầy trời do Sơn Thủy Trượng Thiên Xích hình thành, Tiên Đạo ô nhiễm xâm nhập vào trong, vô số thực vật sinh trưởng bên trong sơn thủy đồ, treo đầy trên bầu trời, vặn vẹo không gì sánh được!
Dải băng kia bay thẳng đến chỗ Vi Tự, muốn cứu hắn lên, đột nhiên Tiên Đạo hỗn loạn hội tụ trên bầu trời, hình thành một cái bàn tay sặc sỡ sắc màu, cong ngón búng dải băng kia một cái, làm nó bay đi thật xa như bị tên bắn trúng.
Bàn tay kia chộp xuống dưới, chế trụ Vi Tự, nhấc lên bay thẳng ra thiên ngoại thiên, chớp mắt đã biến mất không còn tăm tích!
Hứa Ứng ngước đầu nhìn lên, chỉ thấy bàn tay kia đã tiêu tán, dải băng cũng không cánh mà bay, trên bầu trời chỉ còn lại vết rách Tiên giới mà thôi.
Bên tai của y là thanh âm hoảng sợ của Thần Bà: "Tiên Chủ, ta không thể tính ra được gì! Không coi ra được bất kỳ thứ gì!"
Trong lòng Hứa Ứng hơi trầm xuống, có đại nhân vật trên Tiên giới ra tay.
Thần toán không tính được tới Chí Tôn, tính không ra Chí Tôn, Chí Tôn có thể thoát ra từ hết thảy nhân quả, dùng độ cao siêu nhiên đễ dõi mắt quan sát hết thảy.
"Nhưng hình như Tiên giới, xuất hiện hai vị Chí Tôn."
Hứa Ứng thầm nghĩi, "Dải băng vừa rồi, cùng hư ảnh cho ta mượn Sơn Thủy Trượng Thiên Xích đều là tồn tại cấp Chí Tôn ra tay. Chỉ là khí tượng của cả hai rất khác biệt..."