Chương 1388 Thành thục trầm ổn 2
Chưởng giáo Nga Mi đời này là ai dạy ra đây, cẩn thận quá thể." Trong lòng Trần Triều Sinh thầm nghĩ.
Hắn lại không biết, Nguyên Thú khắp nơi đều là câu cá, cắt rau hẹ, một vị sư tổ từng hộ đạo cho Nhạn Không Thành chính là một tên khách câu cá, hại vô số người, nhưng lại cẩn thận vô cùng.
Nhạn Không Thành cũng dần dần tập thành thói quen cẩn thận.
Nhạn Không Thành theo hắn đi vào Thiên Hải, chỉ thấy hào quang lãng đãng như sóng gợn, càng ngày càng hoành tráng, đó là vì Long Hưng đại thế giới đang ở gần.
"Mặc dù Long Hưng đại thế giới đã sáp nhập với rất nhiều thế giới, lại là một cái đại thế giới, khổng lồ hơn Nguyên Thú thế giới rất nhiều, nhưng Long Đình không nằm trong Long Hưng đại thế giới, mà là giấu ở hải vực Thiên Hải Nguyên Thú."
Trần Triều Sinh nói nhỏ "Nguyên Thú thế giới cực kỳ quan trọng, thời kỳ Yêu tộc Tiên Đình năm đó, Yêu tộc đã cực kỳ xem trọng nơi đây, thiết trí Thái Dương Thủ trên thái dương, phái Đế tộc đến trấn áp nơi đây. Chỉ có thổ dân Nguyên Thú mới có khí vận thu thập bảo vật Long Đình, người của Long Hưng đại thế giới cũng không có khí vận này. Rất nhiều cường giả Tiên giới không biết nguyên nhân trong này, thế là tới Long Hưng đại thế giới tìm người, hợp tác tiến vào Long Đình. Bọn họ sẽ không chiếm được bất kỳ bảo vật gì."
Nhạn Không Thành cảnh giác quan sát bốn phía, nói: "Tức là người của Nguyên Thú thế giới có thể sẽ gặp phải nguy hiểm bất cứ lúc nào?"
Trần Triều Sinh thấy hắn như chim sợ cành cong, bộ dạng giống như sẽ chuẩn bị đào tẩu bất kỳ lúc nào, giận không biết trút vào đâu, quát to: "Ngươi là La Thánh Nhân nhất mạch, sao lại không có tiền đồ như thế? Có ta ở đây, ai dám động đến ngươi?"
Hắn vừa dứt lời, bỗng nhiên chỉ nghe trong hào quang Thiên Hải truyền tới một giọng nói đầy ngạc nhiên: "Hắn chính là Hứa Ứng! Không được thả Hứa Ứng đi!"
Tiếp theo là từng tiếng kêu hoảng hốt truyền tới: "Hứa lão ma lợi hại lắm, mọi người cẩn thận!"
Câu này còn chưa nói xong đã thấy hào quang phun trào, từng vị Tiên nhân bắn ra từ trong hào quang, Hứa Ứng xông ra khỏi hào quang, hung thần ác sát, cùng chiến đấu với đám cường giả Tiên giới kia trên mặt biển!
Trần Triều Sinh biến sắc, vội vàng kéo Nhạn Không Thành che ở trước người, không dám đối mặt với Hứa Ứng.
Nhạn Không Thành thấy vậy thì biết hắn đã từng bị Hứa Ứng đánh rồi, bèn nói: "Sư tổ yên tâm, có ta ở đây, Hứa Ứng không dám động tới ngươi đâu."
Trần Triều Sinh thẹn quá hoá giận, nói: "Không phải ta sợ hắn, mà là không muốn làm mọi chuyện phức tạp hơn."
Trong lúc nói chuyện, Hứa Ứng đã đánh cho đám Tiên nhân kia bay ra tan tác như chim muông. Đột nhiên, một chiếc xe chở tù từ trên không trung gào thét chạy tới, phát ra huyền quang ngũ sắc, xe chở tù môn mở rộng cửa, hào quang năm màu chiếu xuống dưới, Hứa Ứng chỉ thấy trời đất quay cuồng, ngay sau đó đã xuất hiện trong xe chở tù.
"Đẩu bộ Hứa Thiên Tôn chỉ có thế mà thôi, vẫn đấu không lại Ngũ Ngục Thiên Lao của ta!"
Một người cười lớn, thu hồi xe chở tù kia, Trần Triều Sinh nhìn lên trên, chỉ thấy người kia quần áo lộng lẫy, phong độ bất phàm, đỉnh đầu có động uyên Ngũ Ngục, sâu không lường được, giam giữ lấy không biết bao nhiêu trọng phạm.
Phía sau hắn là bốn mươi lăm người canh ngục, đều là tồn tạ cảnh giớii Tiên Vương.
"Hóa ra là Ngũ Ngục Đế Quân."
Trần Triều Sinh thấy thế thì nói với Nhạn Không Thành nói, "Chỉ sợ Ngũ Ngục Đế Quân sắp phải chịu thiệt thòi rồi."
Hắn vừa dứt lời, xe chở tù kia đột nhiên nổ tung, Hứa Ứng đánh nát xe chở tù, nhắm thẳng tới Ngũ Ngục Đế Quân. Xiềng xích quanh thân Ngũ Ngục Đế Quân xuất quỷ nhập thần, vừa đánh vừa lui.
Cả đám canh ngục nhao nhao tế pháp bảo lên, chỉ thấy xích sắt hoành không, xen kẽ giao thoa, các loại hình cụ như xe chở tù, gông xiềng, búa rìu, đao cưa, dùi đục, roi trượng, móc mắt, cắt tai, gọt mũi, cắt lưỡi, gọt phiến, câu hồn, dây thừng có móc câu, cái gì cần có đều có đủ!
Rất nhiều pháp bảo rơi trên người Hứa Ứng, liều mạng đánh về phía Hứa Ứng như không cần tiền.
Vô số cao thủ trên Thiên Hải đều đang chăm chú theo dõi trận chiến này, từng người đều lộ ra vẻ kinh sợ.
"Trong khoảng thời gian này, Hứa lão cẩu quấy cho Chư Thiên Vạn Giới không được yên bình, ta nghe nói ở Thiên Dương thế giới Hứa lão cẩu đã chiếm Thiên Dương Thần Châu của ngũ lão Thái Minh điện. Thương cho ngũ lão Thái Minh điện, vì có được viên thần châu kia mà chết không biết bao nhiêu môn sinh, mới tiến được vào cấm khu Thiên Dương, vừa lấy được thần châu. Còn chưa kịp cầm nóng tay đã bị Hứa lão cẩu chiếm đi!"
"Hứa lão cẩu còn đánh chết ba người trong ngũ lão Thái Minh điện nữa!"