← Quay lại trang sách

Chương 1398 Hứa Ứng hắc hóa 3

Liễu Như Ý cũng không hề miễn cưỡng, mời Chu Thiên Tử đi vào tiên cung, cưỡi mây rời đi, nói với Chu Thiên Tử: "Lần này Hứa Ứng khí thế hung hăng, nhất định là muốn đoạt bảo vật trong Long Đình, nhưng hắn chẳng những sẽ không thu hoạch được gì, ngược lại còn bỏ mạng ở chỗ này."

Chu Thiên Tử nghi hoặc nói: "Tại sao lại thế?"

Liễu Như Ý nói: "Người có thể lấy được bảo vật trong Long Đình, phải là người ra đời ở Nguyên Thú thế giới, hắn không phải, cưỡng ép cướp đoạt bảo vật Long Đình, nhất định sẽ gặp phải Long Đình phản phệ. Mặc dù Long Đình đã bị hủy diệt, nhưng nơi này dù sao cũng từng là Long tộc Tiên Đình, đừng nói một cái Luyện Khí sĩ nho nhỏ như hắn, dù là Thiên Quân tới đây, chỉ sợ cũng khó mà toàn thân trở ra."

Chu Thiên Tử lắc đầu nói: "Hứa Ứng là người của Nguyên Thú thế giới, sao lại bị phản phệ được?"

Liễu Như Ý mị nhãn như tơ, cười nói: "Hắn là người ra đời ở Côn Luân, Côn Luân không thuộc về Nguyên Thú thế giới, vì vậy nên chỉ cần hắn đưa tay ra thì sẽ gặp tai kiếp. Vừa rồi ta mời hắn đi cùng, hắn không lĩnh tình, bỏ mạng cũng đáng đời."

Chu Thiên Tử thấy cô ta thần thái quyến rũ, dáng người xinh đẹp, lại cố ý ra vẻ đẩy đưa, không nhịn được mà tà hỏa nổi lên, gần như không thể nhịn nổi.

"Lỡ như nữ sắc là bẫy thì sao?" Trong lòng Chu Thiên Tử như có thiên nhân giao chiến, giết đến máu chảy thành sông, bất giác có vẻ ủ rũ.

Trần Triều Sinh sợ Hứa Ứng lại khiêu chiến mình thêm lần nữa, đã sớm lôi kéo Nhạn Không Thành rời xa Hứa Ứng, không dám dừng lại.

Nhạn Không Thành nói: "Sư tổ, ngươi nói thật cho ta biết đi, có phải Hứa Ứng có khúc mắc gì với ngươi hay không, có phải sư tổ đánh không lại hắn hay không?"

Trần Triều Sinh ấp úng nói: "Khúc mắc thì đúng là có, nhưng đánh không lại hắn thì không đúng. Trong vòng mười chiêu, ta có thể đánh cho hắn không có khả năng đánh trả."

"Thật hay giả thế?"

"Đương nhiên là thật, không tin ngươi đi hỏi hắn đi!"

Trần Triều Sinh dừng lại một chút, nói, "Ngươi có giao tình với Hứa Ứng đúng không? Lần này Hứa Ứng chỉ sợ phải gặp tai kiếp rồi."

Nhạn Không Thành vội vàng hỏi rõ căn nguyên, Trần Triều Sinh nói: "Hắn là người ra đời ở Côn Luân sơn, không phải người ra đời ở Nguyên Thú thế giới, không có khí vận tiến vào Long Đình lấy được bảo vật. Nếu cưỡng ép ra tay, tất nhiên sẽ gặp tai kiếp!"

Nhạn Không Thành trong lòng máy động, dừng bước lại, quay người đi về phía Hứa Ứng, nói: "Ta đi nói cho hắn biết!"

Trần Triều Sinh vội vàng kéo hắn lại, nói: "Ngươi và hắn không thân không quen, cần gì phải nói cho hắn biết? Chúng ta tranh thủ vào Long Đình thôi! Sư phụ nói cho ta biết, bảo vật trong Long Đình này rất bất phàm, trong đó có ảo diệu liên quan tới đạo khóc!"

Nhạn Không Thành lắc đầu nói: "Ta và Hứa Ứng là bạn cũ, có giao tình sinh tử, không thể không đi."

Trần Triều Sinh không lay chuyển được hắn, đành nói: "Ngươi dùng thần thức truyền âm nói cho hắn biết là được, cần gì tự mình đi một chuyến? Đừng tốn thời gian thêm nữa."

Nhạn Không Thành nhìn về nơi xa, chỉ thấy rất nhiều Tiên nhân đã tiến vào Long Đình, cũng biết thời gian cấp bách, thế là điều động thần thức truyền âm cho Hứa Ứng, nói cho y biết chuyện không có huyết mạch Nguyên Thú mà cưỡng chế lấy bảo vật thì sẽ gặp tai kiếp.

Hắn cũng tu luyện lục bí tổ pháp, thần thức cường đại, dù có long khí hung khí trong Long Đình quấy nhiễu đi nữa thì vẫn có thể truyền âm cực xa.

"Lại có việc này ư? Ta sống ở Nguyên Thú suốt bốn vạn tám ngàn năm, dựa vào cái gì ta không phải là người của Nguyên Thú chứ?"

Hứa Ứng giận tím mặt, sau một lúc lâu, y cũng dùng thần thức truyền âm trả lời, "Không Thành không cần lo lắng, lần này ta đến không phải tìm bảo vật Long Đình, mà là đoạt bảo vật của những người khác. Sau khi bọn họ lấy được bảo vật Long Đình, ta sẽ cướp của bọn họ, vậy thì sẽ không có nguy hiểm gì nữa!"

Nhạn Không Thành ngẩn ngơ, cả giận nói: "Ngươi cứ tiếp tục tìm đường chết đi! Sư tổ, chúng ta đi!"

"Không Thành, đúng là huynh đệ của ta!"

Hứa Ứng khen không dứt miệng, tế Phương Trượng tiên sơn lên, bay vào bên trong động uyên Doanh Châu, tự nhủ, "Hiện tại người tiến vào Long Uyên khẳng định còn chưa lấy được bảo vật gì, hiện tại cướp của bọn họ không có lời. Ta trước nên sửa chữa động uyên Doanh Châu trước, sau đó lại đi cướp của bọn họ sau."

Trong lòng y cực kỳ vui vẻ: "Những người này vất vả cướp được bảo vật, lại bị ta đoạt mất, nhất định sẽ nổi giận đánh ta một trận, đánh hung ác hơn bất kỳ lúc nào luôn!"

Động uyên Doanh Châu đã dung hợp với Bồng Lai tiên sơn, không gian bên trong lại càng rộng lớn hơn, biên giới Doanh Châu chính là Thiên Hải, tôn Huyền Quy năm đó chở Bồng Lai ngao du cũng vẫy vùng trong Thiên Hải, tự do tự tại vô cùng.