← Quay lại trang sách

Chương 1424 Thái cổ đệ nhất nguyên thần 1

Viễn tổ là một tổng thể, những ý thức Long Tiên này chỉ là từng cá thể tạo thành tổng thể mà thôi.

Dù tất cả cá thể đều nghe thấy lời nói của Hứa Ứng, bọn họ cũng không cách nào thay đổi tư duy của Viễn Tổ, tiếp tục bước tới trên con đường mình đã chọn.

Ý thức khổng lồ kia càng lúc càng nhiều hơn trong cơ thể Hứa Ứng, lực lượng truyền đến từ một thời không khác cũng càng ngày càng mạnh.

Lúc này, một thanh âm vang lên: "Nguyên thần có thể giáng lâm."

Hai mắt của Hứa Ứng sáng lên, vội vàng bay đi theo thanh âm đó.

Thần thức của Viễn tổ phát ra dao động cực mạnh từ trong thân thể Hứa Ứng, giống như muốn xốc cả thiên địa lên, bên trong không gian thần bí cổ xưa kia, một nguyên thần cổ xưa đã sống lại ngàn vạn lần dần dần thức tỉnh, thuận theo quá trình tế tự của các Tiên nhân trong Long tộc, giáng lâm xuống tế đàn Long Đình.

Đây là tồn tại cường đại vô cùng cổ xưa, nó giáng lâm khiến Long Đình cổ xưa bắt đầu vỡ nát, từng Long Tiên chống đỡ không nổi, nhao nhao rơi xuống từ trên không, nhưng bọn họ vẫn đang cố gắng duy trì vận chuyển huyết tế.

Hắn đang giáng xuống Hứa Ứng, muốn chiếm lấy thân thể của Hứa Ứng.

Cùng lúc đó, Hứa Ứng nhanh chóng tìm kiếm, rốt cục cũng tìm được Viễn Tổ, một tôn Đại Long uể oải nằm gục ở nơi đó.

Nó có thân thể màu vàng óng, còn khổng lồ hơn cả rặng núi liên miên, kéo dài không biết mấy vạn dặm, nằm im bất động, rất nhiều ý thức Long Tiên quay xung quanh hắn.

Hứa Ứng xông lên phía trước, cao giọng nói: "Viễn tổ, ta không phải là người của Nguyên Thú, không có Long Đình khí vận, ngươi đoạt xá ta thì cả hai ta đều sẽ chết chắc!"

Đại long kia giống như nghe thấy giọng nói của y, chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt tìm kiếm một lát mới chú ý tới Hứa Ứng nhỏ bé không gì sánh được.

Đại Long kia mở miệng, thần thức phun trào nổ vang trong thức hải của Hứa Ứng, liên tục quay cuồng, lập tức sinh ra ánh sáng vô lượng, giống như trong thức hải có thêm vô số ngôi sao.

"Nhân loại thấp hèn kia, ngươi là người phương nào?" Đại long hỏi.

Hứa Ứng tức hổn hển, quát: "Ngươi đang đoạt xá thân thể của ta, ngươi nói ta là ai hả? Vừa rồi ngươi còn nói chuyện với ta, hỏi ta chuẩn bị xong chưa, mới quay đi đã không nhận ra rồi à?"

Đại Long cười nói: "Ta chỉ làm theo quá trình bình thường, lễ phép hỏi ngươi một câu, kỳ thật ngươi quá bé nhỏ, ta không thấy rõ ngươi ở nơi nào... Không xong! Đám ranh con kia tính sai rồi, ngươi không phải Long tộc!"

Hắn bối rối lên, vội vàng đứng dậy: "Nhất định phải ngăn cản nguyên thần của ta giáng lâm!"

Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng vang kinh thiên động địa truyền đến, Thiên Tôn xông tới tế đàn, những nơi đi qua, thân thể Long Tiên tung bay, nhắm thẳng về phía Hứa Ứng!

Dù thế nào đi nữa hắn cũng phải giết chết Hứa Ứng trước khi Viễn Tổ giáng lâm mới được!

Trong thức hải của Hứa Ứng, Đại Long do thần thức của Viễn Tổ hình thành biến sắc, vội vàng nói: "Không tốt! Có một con sâu bọ Đạo cảnh lục trọng muốn ám toán ta! Sâu bọ nhân loại, thực lực của ngươi mạnh bao nhiêu?"

Hứa Ứng có phần chột dạ, nói: "Không mạnh lắm, ta còn chưa thành tiên..."

Đại Long tức hổn hển nói: "Đám khốn kiếp này làm việc kiểu gì thế không biết? Nhận sai chủng tộc không nói, tu vi còn yếu như thế... sâu bọ nhân loại, nếu ngươi muốn sống, chúng ta chỉ có thể liên thủ mà thôi!"

Hứa Ứng hỏi: "Liên thủ thế nào?"

"Rất đơn giản! Ngươi giao quyền điều khiển cơ thể cho ta, ta cung cấp giác quan, cung cấp đạo hạnh, chúng ta cùng chiến đấu!"

Thân hình của đại long xoay tròn, bay lên không trung, hai mắt Hứa Ứng đột nhiên tỏa sáng, cuối cùng thoát ra từ trong thức hải, một lần nữa khống chế thân thể của mình.

Thức hải là vũ trụ ý thức, cực kỳ bao la, bên trong tràn ngập từng tôn Cự Long. Hiện tại ý thức của Hứa Ứng trở về từ trong thức hải, lại cảm thấy hiện thế quá nhỏ.

Hết thảy giác quan của y đã khôi phục, càng làm cho y kinh dị chính là lúc này y không chỉ khống chế thân thể, đồng thời giác quan của y cũng trở nên rõ ràng không gì sánh được.

Y có thể nghe thấy đủ loại âm thanh đến từ bốn phương tám hướng, thậm chí có thể nghe được từng thanh âm cực nhỏ phát ra từ trong thân thể của Thiên Tôn và Long Tiên khi vận chuyển thần thông.

Kỳ diệu hơn chính là đôi mắt của y, y thế mà có thể đồng thời nhìn thấy trước ngực và sau lưng của mình!

Y còn có thể nhìn thấy ngũ tạng lục phủ của mình, nhìn thấy mỗi một góc rất nhỏ trong thân thể của mình, những nơi không có tu luyện tới đều hiện rõ mồn một trước mắt, cực kỳ rõ ràng!

"Long gia, vậy ta thì sao?" Hứa Ứng vội vàng hỏi.

"Ngươi nhìn xem là được! Còn nữa, gọi ta là Viễn Tổ!"