Chương 1437 Lão đại chuông rồng 3
Nhường một chút nào." Đại Long xuất hiện trong thức hải của Quả Chuông, nói với Quả Chuông.
Thái độ của Quả Chuông vô cùng cường ngạnh: "Ta không nhường!"
Đại Long dùng mông ủn mạnh, ép Quả Chuông đến trong góc, Quả Chuông nấp trong góc, ấm ức vô cùng.
Đại Long nói: "Ngươi không cần lo lắng, ta chỉ tạm thời tá túc ở chỗ người thôi, không phải muốn đoạt xá của ngươi. Ngươi cứ yên tâm, ta đánh nhau giỏi lắm."
Trong thức hải của mình, Quả Chuông vẫn là một Quả Chuông lớn, nghe vậy thì thành chuông sáng lên, vội vàng nói: "Ý của Long gia là khi ta gặp phải nguy hiểm thì ngươi sẽ ra mặt giúp ta?"
"Không phải. Ý của ta là nếu ngươi dám chèn ép ta thì ta sẽ đánh ngươi." Đại Long nói rất chi là đường hoàng.
Trong thức hải, Quả Chuông lập tức biến thành màu đen.
Hứa Ứng kiểm tra trạng thái dung hợp của Viễn Tổ và chuông lớn, lúc này mới yên tâm một chút, mặc dù Bất Diệt Linh Quang của đầu rồng vẫn đang xói mòn, nhưng tốc độ xói mòn đã giảm mạnh.
"Với tốc độ xói mòn này, đại khái năm ngàn vạn năm sau Long gia sẽ triệt để hôi tan thành tro bụi." Hứa Ứng nói với Đại Long.
"Năm ngàn vạn năm?"
Chuông lớn hình đầu rồng bắt đầu vui vẻ, nói, "Thế thì không cần nóng lòng đoạt xá một Long tộc mới làm gì, rốt cục ta cũng có thể đi ra ngoài dạo chơi rồi!"
Lúc trước hắn la lối chán chường, một bộ muốn chết tới nơi, bây giờ lại vui vẻ ra mặt.
Hứa Ứng thấy thế thì kinh ngạc không thôi, thầm nghĩ: "Viễn tổ Long tộc này trông có vẻ không đáng tin cậy lắm. Lúc trước mỗi lần hắn giáng lâm đoạt xá Long tộc, chẳng lẽ không phải cứu Long tộc trong lúc nguy nan, mà là muốn tới thế gian dạo chơi sao?"
Y lại không biết rằng Uyên Hải quá nhàm chán, Viễn Tổ Long tộc ở trong Uyên Hải trừ ngủ ra thì chỉ có ngủ, thường hoạt động thường ngày chính là để những Long Tiên kia rèn luyện vảy rồng, xỉa răng, nắn vai đấm lưng cho mình, nếu không nữa thì chính là nhìn hai Long Tiên cường tráng phun long châu, cực kỳ nhàm chán.
Vậy nên chuyện Viễn Tổ khao khát nhất chính là bị người khác triệu hoán, lấy được một bộ thân thể mới, có thể chạy đến nhân gian vui vẻ chơi bời.
Về phần giúp Long tộc vượt qua nguy nan, chỉ là việc nhỏ Viễn Tổ tiện tay làm mà thôi, chơi mới là chuyện quan trọng nhất.
Nhưng Long Đình đã bị hủy diệt ngàn vạn năm, ngàn vạn năm này đến hắn ở tại Uyên Hải chờ đến hoa cũng sắp tàn, rốt cục cũng chờ được một lần triệu hoán, nhưng thật không ngờ sẽ gặp phải việc này.
Chẳng qua hiện tại rốt cục cũng có thể tiếp tục ở nhân gian phong quang khoái hoạt, xem như thỏa mãn tâm nguyện của hắn.
"Chỉ có điều tạo hình chuông rồng này xấu quá đi mất." Đại Long rất bất mãn.
Quả Chuông cả giận nói: "Ngươi vừa phải thôi nhé! Ngươi là kẻ sa cơ thất thế tá túc ở chỗ ta, có tư cách gì chế giễu ta xấu hả?"
Đại Long nói: "Không uy vũ như tướng mạo của Viễn Tổ ta."
"Ngươi chỉ còn lại có một cái đầu, uy vũ cái con khỉ!"
Đại Long lửa giận công tâm: "Dám vô lễ với Viễn Tổ ta như vậy, có tin ta đoạt xá ngươi hay không?"
"Không sợ chết thì cứ làm đi!"
"Hôm nay ta liều mạng cũng phải đoạt xá ngươi!"
"Long gia, ta sai rồi, ta dập đầu xin lỗi ngươi! Đủ vang chưa? Không đủ vang thì ta dập đầu thêm cái nữa."
Bên trong chuông lớn hình đầu rồng truyền đến tiếng cãi nhau ầm ĩ, Hứa Ứng không khỏi lắc đầu, gọi ở bọn họ một tiếng: "Long gia, Tiên Đế Chí Tôn bây giờ là một vị thần toán cực kỳ không tầm thường, hơn phân nửa là hắn đứng trong bóng tối mưu đồ, muốn phá hủy và chiếm lấy nguyên thần của ngươi. Ngươi có thủ đoạn gì có thể tạm thời che đậy thần toán của hắn hay không?"
Đại Long và Quả Chuông không còn ồn ào nữa, Đại Long kinh ngạc nói: "Thật sự có người mưu hại ta? Người này sức tính toán cao minh, chỉ sợ có thể sánh vai với Thanh Mộc Phong ấy chứ!"
Hứa Ứng trong lòng khẽ động, nói: "Thần toán cỡ này đáng sợ lắm ư?"
Đại Long nói: "Ta bây giờ không có thân thể, nếu như ta ở hiện thế, không khó để tính tới ta. Nhưng ta ở trong Uyên Hải, cách Uyên Hải còn có thể tính toán đến ta, khả năng tính toán cỡ này không phải chuyện đùa, lúc trước ta chưa từng gặp bao giờ! Thần toán của kẻ này có thể xưng là đệ nhất kim cổ, đủ để sánh vai với Thanh Mộc Phong!"
Thanh Mộc Phong là đệ nhất thần toán của Long tộc, nó có thể tính toán đến tương lai ngàn vạn năm sau, tìm kiếm hy vọng sinh tồn cho Long tộc. Khả năng tính toán như thế, nhìn hết lịch sử Long tộc, quả thật chưa từng có ai bì được!
Khả năng tính toán của Tiên Đế Chí Tôn có thể sánh ngang với Thanh Mộc Phong, đây là thành tựu lớn cỡ nào chứ?
Hứa Ứng nhìn về phía động uyên Thái Nhất thâm sâu không gì sánh được, ẩn ẩn phát sầu.