Chương 1447 Ta không sai! 2
Hứa Ứng lấy một lò hương ra, khom người xuống, trong miệng lẩm bẩm một hồi, một lúc lâu sau, cánh cửa của Tổ Đình Thiên Đạo đã hiện ra.
Hứa Ứng xuống khỏi đế liễn, đi vào bên trong.
Phía sau cửa, Thổ Địa Thần cuống quít chạy tới, cười nói: "Hóa ra là Hứa công tử. Vì sao Hứa công tử lại rảnh rỗi tới Tổ Đình thế này, nhưng thật không khéo, Tổ Thần hôm nay bận bịu, không thể tiếp khách."
Hứa Ứng chen vào trong cửa, cười nói: "Thổ Địa sư huynh, ta nào phải khác, ta là đồ đệ của Tổ Thần, là đệ tử nhập thất cầm tay dạy dỗ đấy! Thùng phân của Tổ Thần cũng là do ta đổ đây này!"
Thổ Địa Thần vẫn cố gắng ngăn cản y, cười nói: "Đúng, đúng! Thùng phân của Tổ Thần là do ngươi trộm đi, ngươi còn mặt mũi trở về à!"
Hứa Ứng kinh ngạc nói: "Thùng phân bị mất là chuyện của Thổ Địa sư huynh, ai lại bỉ ổi ngay cả thùng phân cũng trộm như thế chứ."
Thổ Địa Thần giận tím mặt: "Ngươi xách thùng phân chạy đi ngay trước mặt ta, ta một đường theo đuổi không buông nhưng vẫn không thể đuổi kịp, Thiên sư huynh cũng đuổi theo ngươi, nhưng vẫn để ngươi chạy thoát. Ngươi còn mặt mũi nói ai bỉ ổi như thế sao."
Hứa Ứng khom người xuống, lắc bả vai hắn, cười lớn nói: "Sư huynh, ta nói giỡn với ngươi thôi! Thùng phân đó đúng là ta mượn đi, chẳng phải vì lúc đó ta hơi kẹt, lại không có đủ thời gian nên mới làm vậy hay sao, ha ha ha. Lần này ta trở về gặp Tổ Thần chính là muốn nhờ Tổ Thần giúp ta luyện thùng phân này, tăng thêm chút uy lực ấy mà. Tổ Thần còn tiểu ra máu không."
Thổ Địa Thần đứng trên trống, trợn mắt quát: "Sao ngươi mặt dày thế hả, ta đã nói rồi, hôm nay Tổ Thần không tiếp khách!"
Hứa Ứng đi vào bên trong, cười nói: "Vị khách ta đây không tầm thường, Tổ Thần nhất định phải gặp mới được. Sư huynh, địa vị của ngươi không đủ, đừng nên cản đường của khách quý thì hơn. Nếu không đợi chút nữa Tổ Thần trách phạt ngươi, ta không nói đỡ cho ngươi đâu!"
Thổ Địa Thần máu nóng xộc lên đầu, trống to tung bay, bay tới trước mặt Hứa Ứng quát: "Khách quý ngươi nói không phải là ngươi đấy chứ? Đồ trộm thùng phân!"
Hắn vừa nói đến đây, đột nhiên thanh âm của Thiên sư huynh đã truyền đến: "Thổ Địa, không cần khó xử hắn, miễn cho khách quý chế nhạo. Tổ Thần có lệnh, cho mời khách quý vào."
Thổ Địa Thần ngây người, bực bội nói thầm: "Lỡ như gặp mặt thì làm sao bây giờ? Còn không phải sẽ đánh nhau à?"
Hứa Ứng nghe vậy, không khỏi nghi hoặc nói "Thổ Địa sư huynh, trừ ta ra, Tổ Đình còn vị khách nào khác à."
Thổ Địa Thần ấp úng, nhưng không chịu nói rõ ràng
Hứa Ứng nắm vai hắn, cười nói: "Hai huynh đệ chúng ta quen biết nhau biết bao lâu rồi! Chỉ thiếu mỗi chuyện không mặc chung một cái quần mà thôi! Nói ra xem nào."
Thổ Địa Thần vẫn lắc đầu không đáp.
Hứa Ứng lại càng hồ nghi, lặng lẽ lấy Trượng Thiên Xích ra, truyền âm nói: "Long gia Chung gia, đợi chút nữa nhìn thấy người khách kia, nếu ta nói động thủ, các ngươi hãy lập tức xuất thủ cho ta, đánh chết tên khách nhân kia! Thần Bà, có thể tính ra lai lịch của tên khách nhân kia không."
Bên trong động uyên Doanh Châu, thanh âm của Thần Bà truyền đến: "Tiên Chủ, nơi đây bị pháp lực của Tổ Thần bao phủ, không thể tính ra được."
Hứa Ứng đi theo Thổ Địa Thần, đi về phía nơi ở của Tổ Thần, đợi tới khi đi đến trước nhà tranh, từ xa đã thấy một vị đại hán tướng mạo uy nghiêmquỳ rạp dưới đất, đưa mặt về phía nhà tranh mà dập đầu.
Hứa Ứng thấy rõ gương mặt của người kia thì lập tức nổi giận, im lặng tế Trượng Thiên Xích lên, quát to: "Xuất thủ!"
Trượng Thiên Xích gào thét bay lên, chuông rồng cũng từ từ bay lên không, muốn giết chết đại hán kia, nhưng đúng vào lúc này, một cái thùng gỗ đột nhiên bay ra từ trong vực Hi Di của y, bụp một tiếng đã hút Sơn Thủy Trượng Thiên Xích vào bên trong!
Chuông rồng cũng bị uy lực của thùng gỗ kia định trụ, Đại Long muốn giãy dụa, lại sợ làm nguyên thần của mình bị thương, đành phải nằm im, nhưng thùng gỗ kia cũng không hút được nó, trong tay Hứa Ứng không có pháp bảo nào, nhưng vẫn xông tới, một luồng Thái Nhất Kim Kiều đè xuống, đè đại hán kia nằm trên mặt đất.
Hứa Ứng tụ khí thành kiếm, đâm về phía đầu của đại hán kia, đột nhiên, thanh âm của Tổ Thần truyền đến: "Hứa Ứng, trong Tổ Đình Thiên Đạo không được sát sinh."
Hứa Ứng mắt điếc tai ngơ, cầm Tru Tiên kiếm khí trong tay, một kiếm đâm vào đầu của đại hán kia, đột nhiên một luồng chỉ lực từ bên cạnh truyền đến, keng một tiếng đánh nát Tru Tiên kiếm khí.
Hứa Ứng tức giận thét dài một tiếng, tóc đen bay múa, lúc này lập tức câu thông với Tru Tiên Tàn Kiếm ở cánh đồng hoang bên ngoài Bích Du cung, kích phát diệt thế sát khí, chuẩn bị liều chết đánh một trận.