Chương 1479 Người đồng đạo 2
Hứa Ứng đang nhìn quanh, đột nhiên một tiếng cười to truyền đến: "Hạn hán đã lâu gặp mưa lành, tha hương gặp cố tri. Hôm nay ta lại gặp được cả hai chuyện này! Đạo hữu tới từ Tổ Đình, Liễu Quán Nhất xin kính chào!"
Hứa Ứng vội vàng nhìn lại, chỉ thấy người tới là một thư sinh hào hoa phong nhã, không hề có dáng vẻ của Thập Phế Thiên Quântrong tưởng tượng của y, người này có vẻ nho nhã hiền hoà, trong tay cầm quạt. Hứa Ứng vốn còn cho rằng hắn nên cầm xẻng Lạc Dương mới đúng.
"Tại hạ Hứa Ứng."
Hứa Ứng mỉm cười chào hỏi, "Đã sớm nghe thấy đại danh của Liễu tiên sinh, ta từng may mắn đọc được tác phẩm « Đạo Quả Thập Chứng » của các hạ ở chỗ Yêu Tổ, chẳng khác gì nghe được tiếng trời."
Thư sinh Liễu Quán Nhất mừng rỡ, cười nói: "Ngươi đọc qua sách do ta viết? Đúng là tốt quá! Xin mời, mời!"
Hắn đưa tay mời, sau đó dẫn đường ở phía trước, cười nói: "Hiếm khi tha hương gặp đồng hương, hiếm có hơn chính là tha hương gặp tri kỷ! Ngươi từng đọc « Đạo Quả Thập Chứng » của ta, chúng ta chính là đạo hữu, người đồng đạo đều là bằng hữu, hai ta chính là người trong đồng đạo!"
Hứa Ứng cười nói: "Ta cũng thấy vậy."
Trong lòng y lại âm thầm kêu khổ: "Sách vở Thất gia dạy sắp bị ta lôi ra nói hết rồi đây này, nếu còn đàm luận với hắn tiếp nữa, chẳng phải hắn sẽ nhìn ra kỳ thật ta không có văn hóa gì ư?"
Đột nhiên, y quan sát hình thể núi non sông nước xung quanh, trong lòng khẽ động, nói: "Đạo huynh, trên đường tới đây ta chỉ thấy nơi đây có Cửu Tuyền Tam Quan, Thanh Long tương ủng, nhất định có đại mộ!"
Thân thể Liễu Quán Nhất chấn động, xoay người lại, kích động vạn phần, khàn giọng nói: "Ngươi cũng là giang hồ đồng đạo ư?"
Hứa Ứng khiêm tốn nói: "Có học sơ sơ. Ta từng vì tìm kiếm chân tướng về nơi thất lạc của các pháp môn tu luyện mà xem xét phong thủy địa lý khắp nơi, tìm kiếm mộ phần tiên hiền, bái phỏng các vị tiền bối đã qua đời, giao lưu đôi điều với bọn họ, mong có thể bổ khuyết pháp môn tu luyện."
"Ta cũng vậy!"
Liễu Quán Nhất duỗi hai tay ra, cầm chặt hai tay của Hứa Ứng, kích động không thôi, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt, nói, "Ta cũng là vì muốn tìm hiểu ảo diệu chứng đạo, không tin pháp môn chứng đạo trên thế gian này chỉ có một vài loại như thế, nên mới tìm những tiên hiền đã qua đời kia để nói chuyện phiếm. Kỳ thật ta không hề tham lam bảo bối trong mộ phần của những tiên hiền này, nhưng mà thế nhân quá tục tằng, lại hiểu lầm ta, nói xấu rằng ta trộm mộ!"
Lời này nói đến trong tâm khảm của Hứa Ứng, y kích động nói: "Ta cũng vậy! Trong lòng ta đối với những vị tiền bối này chỉ có kính trọng, không có nửa điểm khinh nhờn, tìm kiếm bọn họ cũng chỉ là muốn tiến hành một trận giao lưu vượt qua thời không, cao thượng biết bao nhiêu? Thế nhưng luôn có người muốn đâm cột sống của ta, nói ta là phường gian tặc!"
Hai người nhìn nhau, trong lòng cảm thấy thân thiết, chỉ cảm thấy nhân gian tri kỷ chỉ đến thế này mà thôi.
Hứa Ứng nói: "Ta còn tưởng là Nhân Gian giới đã bị hủy diệt, nhưng chưa từng nghĩ còn có thể gặp được Nhân tộc may mắn còn sống sót ở chỗ này, cũng không ngờ còn có thể gặp được đạo huynh! Đạo huynh tới nơi này bằng cách nào?"
Liễu Quán Nhất cười nói: "Nhân Gian giới chưa từng bị hủy diệt."
Hứa Ứng ngơ ngẩn.
Liễu Quán Nhất sánh vai mà đi với Hứa Ứng, cười nói: "Nhân Gian giới chỉ là thiên địa đại đạo bị hủy diệt, chúng sinh vẫn còn ở đó. Không chỉ có Nhân tộc sống sót, những chủng tộc khác cũng sống sót. Ta vốn cũng giống như ngươi, nghĩ rằng Nhân Gian giới nhất định là một vùng tăm tối, không có bất kỳ sinh cơ gì, không ngờ sau khi tới đây mới phát hiện, dưới vùng đất vô thiên vô đạo này, sinh mệnh vẫn ngoan cường sống sót. Còn vì sao ta lại tới đây..."
Sắc mặt của trầm xuống, ngữ khí chuyển sang lạnh lẽo, nói: "Ta là bị người khác lưu đày tới đây. Năm đó vài người dã tâm bừng bừng, muốn đổi triều không đổi đại, cũng là kẻ cầm quyền trong Tân Tiên Đình, thậm chí muốn làm thái thượng hoàng. Bọn họ không vừa mắt những kẻ như thế, thế là bịa ra tội danh lưu đày ta tới đây. Ha ha, bọn họ nghĩ là Nhân Gian giới không có Thiên Địa Đại Đạo, ta tới nơi đây thì chắc chắn sẽ chết. Nhất định bọn họ không thể ngờ tới ta vẫn còn sống đến bây giờ, thậm chí còn sống rất thoải mái!"
Hứa Ứng trong lòng khẽ động: "Tân Tiên Đình? Đổi triều không đổi đại? Chẳng lẽ hắn là một trong những cường giả đã lật đổ thời đại cổ xưa?"
Yêu Tổ nói Liễu Quán Nhất mai danh ẩn tích tại hời đại đạo khóc, xem ra sự tích của Liễu Quán Nhất không chỉ như thế.
"Liễu Quán Nhất hẳn là một thành viên trong nhóm cường giả đã lật đổ Tử Vi Hậu Chủ năm đó, về sau thất bại trong lúc đấu tranh, bị người ta loại trừ."