Chương 1532 Đừng có phi thăng 4
Đại phật vươn tay, vận dụng pháp lực, trong lúc nhất thời phạn âm vang vọng khắp nơi, áp chế hào quang của Hứa Ứng, hào quang rung chuyển dữ dội, dưới lực lượng của Phật Tổ gia trì, thế mà lại thay đổi phương hướng, bay ngược lại về hướng cũ!
Hứa Ứng vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên mặt của ngàn vạn Phật Đà trong vầng sáng sau lưng Phật Tổ cũng tỏ vẻ kinh hoảng, nhao nhao xua tay với y, cao giọng cảnh báo: "Đừng có phi thăng!"
"Đừng có phi thăng!"
"Đừng có bay khỏi!"
Sau lưng Phật Tổ, thiên địa đột nhiên nổ tung, một thân hình còn khổng lồ hơn Phật Tổ gấp trăm lần từ từ đứng lên, vung cự chùy khổng lồ lên nện xuống.
Hứa Ứng một mực quay ra sau nhìn lại, nhưng đã không thể nhìn thấy Phật Tổ và Chư Phật, cũng không nhìn thấy tôn bóng người hùng vĩ không gì sánh được kia nữa.
Cảnh tượng bóng người hùng vĩ kia vung cự chùy lên đánh về phía Phật Tổ và Chư Phật quả thực quá sức rung động!
Trong đầu Hứa Ứng vẫn đang quay cuồng, trong lúc nhất thời không thể nào tiếp thu được tin tức phức tạp như vậy.
Nơi đó là Bỉ Ngạn sao?
Vì sao Bỉ Ngạn không phải thế giới như trong lý tưởng chứ?
Phật Tổ bị nhốt ở Bỉ Ngạn, vì sao lại không cách nào trở về?
Còn vị có bóng người hùng vĩ bá đạo không gì sánh được kia lại là sao đây?
Còn nữa, có phải Thái Thanh Đạo Tổ, Thượng Thanh Đạo Tổ và Hư Hoàng Đại Đạo Quân cũng đang ở Bỉ Ngạn hay không? Có phải họ cũng bị vây ở chỗ này hay không? Bọn họ còn sống hay đã chết?
Rốt cuộc bên trong Bỉ Ngạn có cái gì? Thúy Nham và Bỉ Ngạn có liên hệ thế nào đây?
Ánh sáng phi thăng của Hứa Ứng bị Phật Tổ đẩy trở về, lướt đi thật nhanh dọc theo đường về, không gian vô biên vô tận ở sau lưng ầm ầm nổ tung, đó là thời không đại phá diệt do một chùy của bóng người hùng vĩ kia giáng xuống tạo thành!
Dù một kích kia là nhằm vào Phật Tổ, nhưng xung kích hủy thiên diệt địa này lại đuổi theo sát sau lưng Hứa Ứng, thời không đại phá diệt ập tới như phủ kín trời đất, hoàn toàn đánh nát thời không sau lưng Hứa Ứng, Hứa Ứng cảm giác mình như một con côn trùng nho nhỏ đứng trước sóng to gió lớn, bất cứ lúc nào cũng có thể bị nuốt chửng!
Nhưng cũng may tốc độ của làn sóng xung kích từ đại phá diệt kia càng ngày càng chậm, cuối cùng bị hào quang phi thăng bỏ lại ở phía sau, khoảng cách giữa hai bên càng lúc càng xa.
Hứa Ứng thở phào một cái, cố gắng ổn định tâm cảnh, thầm nghĩ: "Cho dù không có thể phi thăng tới Bỉ Ngạn, phi thăng tới Thiên Tiên giới cũng được. Chỉ có điều không biết sau khi tới Thiên Tiên giới thì có thể trở lại Địa Tiên giới nữa hay không? Hay là phải đi lén đây?"
Y nương theo hào quang phi thăng trở lại trong vũ trụ của mình.
"Long Đình bị hủy diệt, trên Thiên Tiên giới chắc chắn toàn là động thiên phúc địa, địa điểm tu chân vô thượng, khắp nơi đều là đất vô chủ, bảo vật vô chủ. Ta đến nơi đó, một Nhân Tiên nho nhỏ cũng có thể tự xưng Tiên Đế. Đáng tiếc, nếu như có một nữ nhân đồng hành thì tốt rồi... Không, hai người, ừm ba người cũng được, ta cảm thấy ta có thể..."
Hứa Ứng đang mơ về chuyện sau khi phi thăng tới Thiên Tiên giới, đột nhiên chỉ thấy luồng hào quang phi thăng kia không hề bay về phía Thiên Tiên giới, mà là đi thẳng tới Địa Tiên giới.
Hứa Ứng giật mình, cao giọng nói: "Phật Tổ, ta phi thăng tới Thiên Tiên giới! Ta phi thăng tới Thiên Tiên giới! Ta là Tiên Nhân."
Nhưng mà Phật Tổ đang ở Bỉ Ngạn xa xôi, không cách nào nghe thấy tiếng hô hào của y. Huống chi lúc này tình hình của Phật Tổ đang nguy cấp, cho dù nghe được cũng không rảnh đi để ý tới y.
Hào quang phi thăng đang bay ngược kia không ngừng hạ xuống, tốc độ càng lúc càng nhanh, khoảng cách Thiên Tiên giới càng ngày càng xa.
Hứa Ứng từ đầu đến cuối đều không được Phật Tổ đáp lại, quay đầu nhìn lại, hào quang tiếp dẫn mình tới Thiên Tiên giới đã tan biến từ lâu.
Y ổn định tâm trầm, cố gắng giữ vững tâm cảnh không vì ngoại vật mà vui, không vì bản thân mà buồn, thầm nghĩ: "Phi thăng tới Địa Tiên giới cũng tốt mà. Địa Tiên giới tốt xấu gì cũng là Tiên giới. Ta phi thăng Địa Tiên giới, cha ta lại đang làm Đẩu bộ Thiên Tôn ở nơi đó, tốt xấu gì cũng có thể cho ta một chức quan không to không nhỏ."
Hào quang phi thăng xông phá hàng rào Địa Tiên giới, giáng lâm đến không trung của Địa Tiên giới, xuyên qua Thái Hư chi cảnh.
Hứa Ứng lộ ra vẻ chờ mong, chỉ thấy luồng hào quang phi thăng kia không hề đi về phía Địa Tiên giới, mà là nhắm thẳng tới Thiên Hải!
Trên từng thế giới còn đang trong quá trình sáp nhập, đám người trên những thế giới đó nhao nhao ngẩng đầu lên nhìn, chỉ thấy hào quang sáng tỏ chiếu rọi khắp Địa Tiên giới, Hứa Ứng kéo lấy chùm sáng thật dài bay thẳng đến Thiên Hải, đi về phía Nhân Gian giới!
"Ta tốt xấu gì cũng là đang phi thăng, đi tới đâu cũng được, nhưng nhất quyết không thể phi thăng Nhân Gian giới được!"